Chương 108: Hoàng thượng hoài nghi

25.3K 617 24
                                    



   Trần Phụng cung kính đứng ở kia nhìn hoàng thượng trên Ngự án. Nơi đó một bầu không khí thật sự bị đè nén. Hoàng thượng cầm lá thư kia thời gian ước chừng đã một nén nhang, không một chút động đậy. Bộ dạng này hắn là lần đầu tiên thấy.

   Mặc dù không biết trong thư viết gì, nhưng căn cứ vào lời Hình bộ thượng thư vừa rồi bẩm báo đây là thư Định vương phi viết cho Định vương gia và Hiền phi. Trong đầu hắn liền mơ hồ có dự cảm chẳng lành.

   Thời gian trôi qua thật lâu, cho đến khi ngoài trời đã mờ tối, rốt cuộc Trần Phụng mới thấy hoàng thượng có động tác. Hoàng thượng đem thư nhét lại vào trong bì thư, kẹp vào một quyển sách. Sau đó đứng lên, nói với hắn "Bãi giá Chiêu Dương cung."

   Trần Phụng đi trước ra ngoài điện. Khí trời hôm nay có vẻ như muốn mưa vậy.

   Một đường đi qua Chiêu Dương cung, hoàng thượng không nói lời nào. Khi vừa đến cửa Chiêu Dương cung, quả nhiên từng hạt mưa bắt đầu rơi xuống.

   Nhìn lên đường lát đá trong Chiêu Dương cung bị những hạt mưa đầu tiên rớt xuống làm nhiễm ướt dần có vẻ thật lạnh lẽo.

   Trần Phụng đứng hầu ở cửa, lúc này đối với chuyện hoàng thượng đến Chiêu Dương cung đột nhiên lo lắng. Theo bản năng hắn liếc nhiền qua trong phòng một cái. Hiền phi nương nương tựa hồ là không phát hiện khác lạ, cười nói gì đó với hoàng thượng. Mà hoàng thượng nhìn kĩ một chút thì cứ có cảm giác là đang đè nén.

   Ở trong phòng, Tương Như Nhân nói nhiều hơn với hoàng thượng vài câu cũng cảm nhận được. Rót trà, hoàng thượng cầm chén trong tay cũng chưa từng nhấp một ngụm, để đến nguội. Cũng không biết là suy nghĩ cái gì. Ăn cái gì thì cầm lên một miếng, lại buông xuống. Rõ ràng không giống như bình thường.

   Tương Như Nhân đổi cho hắn một chén trà nóng, ôn nhu hỏi "Hoàng thượng có phải vì chuyện Thanh Huyền cung bị cháy mà lo lắng hay không?"

   Vừa hỏi câu này, Tô Khiêm Dương lại cầm khối điểm tâm lên ăn một miếng. Sau đó nhìn nàng "Định vương phi tự sát."

   Tương Như Nhân bị câu nói này của hắn làm cho khẽ giật mình, buông chén trà xuống "Thần thiếp có nghe nói." Thời điểm nghe được tin tức này nàng cũng có chút kinh ngạc. Hình bộ vẫn chưa có định luận cuối cùng. Cũng không nói nhất định là do Định vương phi phái người vào cung hành sự. Hiện giờ lại tự sát, khiến người ta cảm thấy như là nàng sợ tội tự sát. Nếu sau này không thể tra ra chứng cớ gì, tội danh này coi như ở trên người nàng.

   "Lúc Định vương phi chết có để lại di thư." Tô Khiêm Dương tiếp tục nhàn nhạt nói "Bên trong còn có nhắc tới nàng."

   Tương Như Nhân giương mắt. Trong di thư của Định vương phi sao lại nhắc tới nàng.

   Thấy nàng đáy mắt nghi hoặc, Tô Khiêm Dương một tay đặt lên bàn "Nàng ta viết nhờ nàng chiếu cố Định vương gia nhiều hơn chút."

   Vẻ mặt Tương Như Nhân càng kinh ngạc "Chiếu cố Định vương gia?"

   "Đúng vậy, khẩn cầu ái phi xem trên tình cảm mà Định vương đối với nàng, sau này chiếu cố Định vương nhiều hơn chút." Tô Khiêm Dương cười như không cười "Trẫm lại không biết Tam đệ đối với nàng có tình cảm gì."

[Hoàn] Tương Quý Phi Truyện [Edit]- Tô Tiểu LươngWhere stories live. Discover now