Chương 62

238 23 0
                                    

Trong buổi tiệc kết thúc năm học, các Gryffindor vui vẻ ôm Cúp Nhà, đây là nhờ công lao to lớn của Harry ở phương diện Quidditch.

Đối với việc này, học sinh của các nhà khác cũng không quá quan tâm, đặc biệt là các Slytherin. Có lẽ vì quan hệ của Draco và nhóm Harry lúc này cũng không tệ lắm, một vài người trong Slytherin cũng bắt đầu thử chung sống hoà bình với Gryffindor, nhưng điều này cũng không đại diện cho việc họ sẽ thích cái màu đỏ vàng chói mắt trong đại sảnh hôm nay.

Trên thực tế, ngay cả Draco ngồi bên dãy bàn Slytherin cũng không hài lòng mà trừng mắt nhìn Ron, giống như Ron mới người bắt được trái Snitch trong trận Quidditch mà không phải là Harry vậy.

Phản ứng của sư tử nhỏ tóc đỏ với việc này giống như một con cún nhỏ bị thất sủng, vẻ mặt buồn bã ủ rũ, liên tục hỏi Harry xem liệu Draco có vì chuyện Cúp Nhà mà tuyệt giao với họ hay không, kết quả là Hermione không nhịn được mà lấy một cuốn sách đập vào đầu Ron, mới khiến cậu ta tỉnh táo lại ôm đầu rên rỉ.

Vì thế, Draco lại lập tức chuyển mục tiêu, mang vẻ mặt cảnh cáo mà trừng Hermione. Nhưng cô nàng phủ thuỷ Hermione Granger của Gryffindor sẽ không vì bị một Slytherin trừng mắt mà từ bỏ, cô nàng kiêu ngạo mà vẫy vẫy tóc, lấy cho mình một miếng thịt bò nướng.

Harry trợn mắt há hốc miệng nhìn quyển sách mà Hermione nhét vào túi xách, độ dày của quyển sách kia có thể so sánh với quyển Từ Điển Bách Khoa Toàn Thư của Muggle, lại nhìn qua cái gáy của Ron, đã nổi lên một cục u lớn.

Sư tử nhỏ mắt xanh đồng tình nhìn bạn tốt của mình, vẫy vẫy lông, yên lặng lấy cho mình một muỗng súp gà.

Nhưng dù thế nào đi nữa, tâm tình của nhóm Gryffindor đều cực kỳ tốt, đến cả Ron cũng vui vẻ cười nói ăn uống với bạn bè mà vứt Draco và cục u trên đầu qua một bên.

Sự bất mãn của quý tộc bạch kim nhỏ dường như muốn tràn ngập cả bàn dài của Slytherin, ngay cả Pansy cũng không tự giác mà kéo ghế tránh xa Draco một chút. Nữ vương nhỏ của Slytherin buồn bực nhìn dáng vẻ tức giận nhìn chăm chăm về phía Weasley của Draco, không biết đến cuối cùng đã xảy ra chuyện gì, sao nhìn Draco vậy mà lại có vài phần oán giận.

Pansy luôn kiêu ngạo không nghĩ rằng là do mình khẽ run một chút, cảm thấy việc hai từ oán hận này xuất hiện trên người Draco đúng là việc khiến người khác cực kỳ khó tin, kết quả vừa quay đầu lại, đã nhìn thấy Granger của Gryffindor cũng đúng lúc nhìn qua.

Có lẽ là do trên mặt Pansy vẫn còn lưu lại biểu tình hoang mang, Hermione dựa vào khả năng hiểu rõ người khác của mình mà ra hiệu với Pansy, chỉ chỉ về phía Ron rồi lại chỉ về Draco, làm ra một động tác nhỏ.

Sắc mặt của Công chúa nhỏ từ bé đã sống trong nhung lụa của Slytherin lập tức trở nên tái nhợt, nĩa ăn trong tay rơi xuống bàn phát ra âm thanh "đông" một cái, đây là điều không thường nhìn thấy trên bàn dài Slytherin, vì thế tất cả mọi người trên bàn đều kinh ngạc nhìn về phía Pansy. Nhưng Pansy lại không rảnh để quản nhiều như vậy, cô khó có thể tin mà nhìn về phía Draco, đôi mắt trừng lớn như cú mèo nhìn trong bóng tối vậy.

"Làm sao vậy?" Draco đang vừa ăn cơm vừa trừng mắt nhìn Ron cũng cảm thấy không đúng, quay đầu hỏi.

Pansy hơi hé miệng như muốn nói cái gì đó, cuối cùng lại chỉ lắc đầu, không nói gì cả.

[ĐM EDIT] HP HỒI TỐ CỨU THỤCWhere stories live. Discover now