Chương 96: Lệnh Bài Phượng Hoàng

Mulai dari awal
                                    

"Thanh Loan không lợi hại như vậy, nàng chỉ sắp xếp lại tư liệu của... Tư liệu của sư tôn, sau đó đơn giản hoá nó," Phượng Quân thấy Tống Thanh Thời bị đứa nhỏ hư này dẫn sai, nhịn không được cười nói, "Đồ sư tôn để lại có nhiều chỗ khó hiểu, chính bản thân Thanh Loan cũng chưa học hết, vẫn còn kém xa. Nàng bỏ qua những y thuật cùng với đơn thuốc hiếm thấy và có độ khó cao, tập trung học những bệnh thường thấy và thủ pháp trị liệu bình thường, sau đó tổng hợp ra một bộ y thư mà người thường có thể học được, bồi dưỡng ra một lượng lớn y sư."

Thiên phú của Tống Thanh Thời xuất chúng, si mê y học. Y có được truyền thừa từ Dược Vương, nghiên cứu hàng nghìn năm, phương thuốc, y thư và tài liệu thí nghiệm mà y để lại đều chồng chất như núi, chẳng hạn như bị thương về xương cốt, y có đến tám mươi bốn phương pháp trị liệu. Thanh Loan chỉ chọn ra tám loại dễ nhất, làm cho phương thuốc trở nên đơn giản, sau đó ghi vào trong sách.

Chỗ khác nhau có lẽ là...

Y thuật của Tống Thanh Thời có thể chữa khỏi cho một trăm người, mỗi một người đều khôi phục hoàn mỹ, không để lại di chứng gì, nhưng giá cả tốn kém, học tập khó khăn, chỉ bồi dưỡng ra được một người đồ đệ là Việt Vô Hoan.

Sau khi Thanh Loan đơn giản hoá y thuật thì chỉ có thể chữa khỏi cho chín mươi người, sẽ có khả năng để lại di chứng, nhưng nàng có thể nhanh chóng bồi dưỡng ra hàng ngàn hàng vạn y sư, trải rộng khắp nơi, có thể chữa khỏi cho mấy trăm ngàn người bệnh tương tự như vậy với giá cả rẻ hơn.

Hai phương pháp, ai tốt ai kém không dễ tranh luận.

Nhưng mà, nghiên cứu của Tống Thanh Thời là tất cả những nền tảng của điều này.

Phượng Quân kề vào vai Tống Thanh Thời, nhỏ giọng nói: "Chuyện ngươi dặn, ta đều làm được."

Dù là bảo vệ Dược Vương Cốc, tuân theo ý chí của tiên sư, giúp Thanh Loan trở thành một y sư giỏi, mở rộng lý niệm của nàng, hay là trong lúc báo thù vẫn giữ lại một chút khoan dung, không để thế giới bị hủy diệt, hắn đều tận lực làm hết... Thậm chí là đáp án chính xác đáng ghét kia, hắn cũng chiếu cố tốt...

Mỗi một câu nói hắn đều nghe vào tai.

Tống Thanh Thời cho rằng hắn đang nói về chuyện pháp thuyền, nên nắm chặt lấy tay của hắn: "Cảm ơn."

Phượng Quân nhìn đầu ngón tay trắng nõn lộ ra dưới lớp áo, khát vọng hỏi: "Ta có được khen thưởng không?"

Tống Thanh Thời hào phóng nói: "Được, ngươi muốn gì ta cũng cho."

Phượng Quân liếm môi, ái muội nói: "Tối nay, ta tới tìm ngươi, chúng ta... Đọc sách ở trên giường được không?"

Tống Thanh Thời càng vui vẻ: "Được, ta sẽ cùng ngươi đọc sách cả đêm, muốn đọc bao nhiêu cũng được."

...

Tống Cẩm Thành trốn ở bên cạnh, cảm thấy Tống Thanh Thời đã si mê Phượng Quân quá sâu rồi, dù là trong ánh mắt hay là trong âm thanh, cũng đều tràn đầy tình ý...

Cô nam quả "Nữ" hẹn nhau đọc sách vào buổi tối? Tuy rằng hắn non nớt nhưng cũng hiểu rõ quá trình này, đầu tiên là đọc sách gieo giống, sau khi trồng đủ loại hoa quả trên người, rồi lại đọc sách nông nghiệp, nghiên cứu cày bừa vụ xuân, tưới tiêu gieo hạt...

[ĐM-Edit] Kết Cục Của Việc Cứu Nhầm Vai ÁcTempat cerita menjadi hidup. Temukan sekarang