Đạo Mộ Bút Ký - Quyển 8

By XiaoYing0820

60.8K 2.6K 122

Đạo mộ bút ký - 盗墓笔记 Quyển 8 Đại kết cục - 大结局 Tác giả: Nam Phái Tam Thúc - 南派三叔 Thể loạ... More

Chương 1: Một Người Khác Trong Trái Tim Của Ngô Tà
Chương 2: Lỗ Hổng Khắp Nơi
Chương 3: Vương Bát Khâu
Chương 5: Ngô Tam Tỉnh Trở Về
Chương 6: Bốn Đứa Trộm Mộ To Đầu Tại Trường Sa
Chương 7: Phản Kích Của Ngô Tà
Chương 8: Tên Tôi Là Phan Tử
Chương 9: Kết Thúc Thời Đại Của Ngô Tam Tỉnh
Chương 10: Cái Kết Của Một Số Người
Chương 11: Lời Mời Của Cầu Đức Khảo
Chương 12: Người Đến Từ Trương Gia Cổ Lâu
Chương 13: Đề Nghị Hợp Tác
Chương 14: Hồ Quái Vật
Chương 15: Vết Rạch Trên Người Bàn Tử
Chương 16: Bức Tranh Bí Ẩn Trên Bụng Bàn Tử
Chương 17: Thiếu Niên Đạo Mộ Bao Da
Chương 18: Phá Vỡ Suy Luận Trước Đây
Chương 19: Bàn Tử Tỉnh Lại
Chương 20: Tòa Cổ Lâu Là Cảnh Tượng Kỳ Quái Nhất Trên Thế Giới
Chương 21: Chuyện Trong Đường Hầm
Chương 22: Bên Trong Tấm Gương Có Gì?
Chương 23: Chuẩn Bị Xuất Phát
Chương 24: Sự Tấn Công Của Kẻ Thần Bí
Chương 25: Không Có Lựa Chọn
Chương 26: Chuyện Kỳ Quái Không Thể Nghĩ Đến
Chương 27: Tôi Nhìn Thấy Chính Tôi
Chương 28: Bắt Ngô Tà
Chương 29: Thật Giả Khó Phân
Chương 30: Bị Cô Lập
Chương 31: Bóng Ma Xuất Hiện
Chương 32: Bí Mật Trong Sơn Động
Chương 33: Sự Thật Của Ngọn Núi
Chương 34: Mật Lạc Đà
Chương 35: Chúng Ta Đều Là Thức Ăn Của Mật Lạc Đà
Chương 36: Chiếc quan tài bí ẩn được vận chuyển vào cổ lâu năm đó
Chương 37: Lên Đường
Chương 38: Những Cái Bóng Khác Nhau Trên Tường
Chương 39: Bí Mật Trong Điện Thoại Của Tiểu Hoa
Chương 40: Tổ Tiên Của Mật Lật Đà
Chương 41: Cỗ Máy Bí Ẩn Trong Gương Cổ
Chương 42: Có cái gì đó ở trên cùng của hang động
Chương 43: Gương Ma Thuật Của Dạng Thức Lôi
Chương 44: Bẫy Cát Chảy
Chương 45: Bóng Đen
Chương 46: Cách Thoát Hiểm Của Bàn Tử
Chương 47: Cuối Cùng Đã Tìm Thấy Trương Gia Cổ Lâu
Chương 48: Tầng Thứ Hai Của Cổ Lâu
Chương 49: Quả Thần Tiên Ở Tầng Thứ Ba Của Cổ Lâu
Chương 50: Gia Phả Trương Gia
Chương 51: Tiếp Tục Khám Phá
Chương 52: Ý Nghĩa Của Cái Tên Trương Khởi Linh
Chương 53: Trương Khải Sơn
Chương 54: Mọi Người Đều Đã Chết
Chương 55: Lựa Chọn Khó Khăn
Chương 56: Cắt Đầu Lão Thái Thái
Chương 57: Địa Cung Của Cổ Lâu
Chương 58: Cỗ Quan Tài Thần Bí
Chương 59: Súng Tiểu Liên Và Bánh Tông
Chương 60: Lại Có Một Cái Xác Của Tiểu Ca
Chương 61: Thông Đạo Ở Trong Nước
Chương 62: Sương Mù Dày Đặc
Chương 63: Giải Cứu Lần Nữa
Chương 64: Trở Về
Chương 65: Manh Mối Trong Sự Tuyệt Vọng
Chương 66: Máy Tính Kỳ Quái
Chương 67: Bí Mật Của Máy Tính
Chương 68: Bí Mật Dưới Của Hàng Của Chú Ba
Chương 69: Thiên Hoa Bản
Chương 70: Khám Phá Sâu Hơn Nữa
Chương 71: Bẫy Máy Tính
Chương 72: Quá Khứ Của Ông Nội
Chương 73: Quỷ Dị
Chương 74: Trở Về Số Không
Chương 75: Muộn Du Bình Xuất Hiện
Chương 76: Lời Từ Biệt Của Muộn Du Bình
Chương 77: Lại Đến Nhị Đạo Bạch Hà
Chương 78: Thánh Tuyết Sơn
Chương 79: Quáng Tuyết
Chương 80: Quê Hương
Chương 81: Tổng Kết
Sơ Đồ Đọc Đạo Mộ Bút Ký

Chương 4: Thế Gian Có Một 'Đóa' Giải Ngữ Hoa

645 39 0
By XiaoYing0820

Bất kể là về số lượng hay thanh thế, bên chúng tôi đều chiếm ưu thế tuyệt đối, phe đối diện lập tức tan rã.

Tiểu Hoa nhìn đám người đang cắm đầu bỏ chạy tứ tán, bèn cất di động vào trong túi áo ngực, liếc mắt ra hiệu với người phía sau, lập tức có mấy người liền chạy đuổi theo.

Tôi thấy xung quanh có rất nhiều người đi đường nhìn về phía bọn tôi, cảm thấy thế này thì thu hút sự chú ý quá, mới nói với Tiểu Hoa: “Thôi bỏ đi.”

Phan Tử quay lại, nói: “Hoa Nhi Gia làm đúng đấy, cái lũ này, cứ phải để chúng phải trả giá cho thật nặng, như thế, những kẻ khác mới hết tơ tưởng đến việc tìm người ám toán chúng ta. Kẻ nào làm ăn với ta còn phải nghĩ đến hậu quả của người đi trước mà cân nhắc thật kỹ.” Nói rồi, anh nhìn về phía Tiểu Hoa, “Hoa Nhi Gia, lần này tôi lại nợ ngài một ân huệ.”

“Còn chịu được không?” Tiểu Hoa hỏi.

Phan Tử gật đầu, Tiểu Hoa chỉ đằng sau: “Lên xe.” Nói đoạn, cậu ta nhìn tôi cười, “Tam Gia, mời đi trước.”

Tôi đã thầm chửi um lên trong bụng rồi. Mẹ kiếp, chú mày cố tình sắp đặt như thế, là để đến xem ông đây làm trò cười cho thiên hạ phải không? Tôi chấn chỉnh lại bản thân, rồi cùng bọn họ lên xe.

Tiểu Hoa lái xe, tôi ngồi ở ghế trước, Tú Tú và Phan Tử ngồi ghế sau. Tú Tú bắt đầu xử lý vết thương cho Phan Tử, nhất thời, trong xe nồng nặc mùi máu tanh. Phan Tử nói: “Xin lỗi, lại làm bẩn xe của mọi người rồi.”

“Cũng không phải lần đầu tiên, anh đi theo Tam Gia, cảnh tượng này còn hiếm lạ gì nữa?” Tú Tú lơ đễnh nói.

Tôi hỏi: “Thế này là sao? Sao mấy người đến giúp tôi?”

Tiểu Hoa không trả lời. Mà liếc tôi một cái: “Tay nghề tốt đấy, cô nàng kia quả đáng với giá tiền.”

Tôi biết cậu ta đang nhắc đến cô gái đã giúp tôi đeo tấm mặt nạ này lên, tôi liền vô thức sờ lên mặt, nói: “Không phải cậu đã nói, gương mặt này là thứ duy nhất cậu có thể giúp tớ à. Sao bây giờ lại đến Trường Sa?”

“Tớ không đến vì cậu.” Tiểu Hoa nói, “Tớ đến vì Tam Gia. Bây giờ không phải tớ đang giúp cậu, mà là cậu đang giúp tớ.”

Tôi ngạc nhiên. Phan Tử ngồi dưới nói: “Là tôi gọi Hoa Nhi Gia đấy.”

Tôi quay đầu nhìn Phan Tử, Phan Tử liền nói, hôm qua anh đã liên lạc với tất cả những người từng qua lại làm ăn với chú Ba, những người khá thân thiết, hoặc là bạn cũ, gửi cho bọn họ một tin nhắn, nói là ở chỗ chú Ba đang có một món “hàng biển lớn”, cũng tức là để chỉ món đồ vô cùng trân quý, không thể định giá được, mời mọi người đến đây xem hàng.

Đây là một loại thanh thế. Bây giờ chúng tôi chỉ có hai người, cho dù có mướn được một chiếc xe sang, thì vẫn trông quá mức giản dị. Trước kia cho dù chú Ba chỉ có một mình, nhưng vì khí thế vẫn còn, đi trên đường thôi mà cũng có cảm giác hoành tráng rồi. Nhưng kể từ khi chú Ba gặp chuyện, rồi đủ mọi rối ren xảy ra, cái khí thế ấy đã tan biến hết sạch. Những thủ hạ ở những cơ sở nhỏ bên dưới bắt đầu chém giết tới lui, sát khí bốc lên, khiến chúng có ảo giác rằng khí thế của chúng đã vượt qua cả chú Ba rồi. Cho nên, hiện nay, chúng tôi cần trấn áp bọn chúng xuống về mặt thanh thế, khiến bọn chúng khi vừa nhìn thấy chú Ba liền nhận ra, thứ sát khí của bọn chúng chẳng qua chỉ là ảo giác mà thôi. Con người mà, chỉ cần chèn ép được ngay từ khâu đầu tiên, thì về sau cho dù có muốn gượng dậy cũng không gượng nổi.

“Bên tớ ở Bắc Kinh đang rối lắm, nếu không có tin nhắn đó, chắc tớ bị nhốt luôn ở Bắc Kinh rồi.” Tiểu Hoa nói, “Thấy tin nhắn đấy, là tớ biết cậu đã có sự lựa chọn rồi. Tớ cũng có cớ để đến đây.”

Tôi nhìn đoàn xe đi sau xe cậu ta. Hỏi cậu ta rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, vì sao không thể chọn thẳng mấy người đằng sau này cho chuyến “gắp Lạt Ma”. Không phải cậu ta vẫn còn uy danh ngời ngời đó à?

Tiểu Hoa liếc nhìn qua gương chiếu hậu, nói: “Thực ra chuyện lão thái nhà họ Hoắc tớ vẫn còn giấu cậu, không dám nói ra. Hoắc gia đã bắt đầu loạn rồi, mấy đứa con trai của bà ấy rất khó xử lý, nhiều họ hàng đã ra nước ngoài của Hoắc gia bây giờ đều lũ lượt về nước cả, chuẩn bị bắt đầu tranh giành tài sản. Bây giờ bọn  họ đang chờ tớ cho một câu trả lời thỏa đáng đây, về việc Hoắc lão thái đã đi đâu rồi.”

Hoắc lão thái và Tiểu Hoa cũng đi gắp Lạt Ma. Bây giờ nhóm người Hoắc lão thái còn chưa trở về, mà cậu ta đã quay về rồi. Tôi lập tức hiểu ra tình cảnh khó khăn của Tiểu Hoa. Hoắc lão thái có mấy người con trai, giữa bọn họ nhất định là có tranh chấp trong việc chia gia sản, bọn họ vừa một lòng đối phó với bên ngoài, vừa so bì kèn cựa nhau xem ai quan tâm đến Hoắc lão thái hơn, bọn họ nghiêm túc chất vấn Tiểu Hoa về chuyện Hoắc lão thái đến thế là để chứng tỏ sự hiếu thuận của mình. Quan hệ giữa Giải gia và Hoắc gia vốn đã rất mong manh, bây giờ lại thêm cú này nữa, thế nào cũng xảy ra xung đột đến độ giương cung bạt kiếm với nhau cho mà xem.

“Nếu tớ rời khỏi Bắc Kinh một cái là hai nhà sẽ lao vào đánh nhau ngay, cho bên thứ ba có cơ hội đục nước béo cò. Bên Bắc Kinh quá rối, cộng thêm Lưu Ly Tôn bị các cậu cà khịa nữa, ông ta cũng đang chăm chăm đòi bọn tớ giải thích đây. Người của khách sạn Tân Nguyệt lại càng phiền phức hơn.” Tiểu Hoa nói, “Còn chưa chùi sạch đít được cho các cậu, nội bộ Hoắc gia đã rối tung lên, nợ trước nợ sau thế nào cũng phải trả hết.”

“Vậy bây giờ cậu tới đây…” Tôi lo lắng nói, “Chẳng phải sẽ xảy ra chuyện hay sao?”

“Không sao,” Tiểu Hoa nói, “Người của Hoắc gia cũng tới rồi. Chuyện lớn thế này, không ai bỏ qua đâu. Tam Gia rất giữ chữ tín.”

Hoắc Tú Tú ngồi dưới nói: “Hì hì, bằng không làm sao em tới đây được chứ.”

Tiểu Hoa nói tiếp: “Tớ cũng không thể mượn người cho cậu được. Tất cả đều đang nhìn chằm chằm vào tớ, tớ mà động vào gắp Lạt Ma một cái, là gặp rắc rối ngay. Trong chuyện này, tớ còn bị động hơn cậu.”

Tôi quay đầu nhìn Phan Tử, thấy lưng anh đã được bôi đầy Bạch dược Vân Nam, hình như máu đã ngừng chảy rồi.

Sắc mặt anh trắng bệch, hiển nhiên là do mất máu quá nhiều. Thấy tôi, Phan Tử nói: “Không sao đâu.” Tôi thở dài một cái, cũng tức nghĩa là lúc này Phan Tử vẫn còn chống đỡ được.

Xe Tiểu Hoa lượn một vòng qua một giao lộ, tôi thấy xe dừng lại ngoài cửa một quán trà ven đường cái.

Quán trà này không bắt mắt, nhưng bên ngoài lại rất náo nhiệt, có rất nhiều người tụ tập ở đó.

Tiểu Hoa liếc Phan Tử một cái: “Người không ít đâu, xem ra là đã có chuẩn bị.”

Phan Tử xoa xoa mặt, nói: “Tam Gia, chuẩn bị xong rồi, chúng ta phải cho chúng nó sợ tè ra quần.” Tôi nhìn mấy người đó, hít sâu một hơi, gật đầu. Tiểu Hoa dừng xe, nhìn trước nhìn sau, chờ những người trong xe khác đã xuống hết, mới nói với tôi: “Đi!”

Bốn người chúng tôi cùng xuống xe. Tiểu Hoa hai tay đút túi, cùng Phan Tử đi phía trước tôi, còn Tú Tú bám sát bên cánh tay tôi. Những người bên ngoài quán trà lập tức nhốn nháo cả lên, vô số tiếng xôn xao ồ lên.

“Tam Gia tới!” “Đúng là Tam Gia rồi!” Rất nhiều người cùng kêu lên như thế.

Chúng tôi sắc mặt không thay đổi, đi vào trong quán trà, tất cả mọi người đều tự động giãn lối ra thành hai hàng. Tôi nhìn thấy sự sợ hãi kinh hoàng trên nét mặt bọn họ, bỗng nhiên có cảm giác thích thú, sống lưng bất giác thẳng tắp lên, khóe miệng cũng bất giác nhếch lên thành một nụ cười nhạt.

Continue Reading

You'll Also Like

95.5K 3.5K 15
Tổng hợp fic H/ cao H/ Oneshot/ Shortfic,....của Thiệu Giản. Couple: Thiệu Quần x Giản Tùy Anh (邵群x简隋英) Vui lòng không re-up.
281K 29K 200
Tên gốc: 魔道祖师众人读魔道祖师 Tác giả: Nạp Lan Sát Nguyệt (纳兰杀月) Nguồn QT: wikidth.net (ID: DuFengYu) Nguồn raw: https://www.dmxs.me/view/10-7170-4.html Edit...
682 109 24
Các cặp chính - Obito x Kakashi - Naruto x Hinata - Sasuke x Sakura - Sai x Ino Có bối cảnh là ở một ngôi trường cấp 3 mang tên Konoha. Đến đây thôi...
38.5K 3.3K 40
Tác giả: 奶特. Tên truyện: 雪山之巅 Trưởng quan gg x tân binh dd. Truyện khá hài hước, có chút ngược có chút ngọt nhưng chủ yếu là tấu hài :) Bản edit đượ...