Khế ước hào môn_phần 1_Cận Ni...

By DngQunhh

1.5M 19.5K 1.3K

Tác giả: Cận Niên Edit: Dương Quỳnh CẤM SAO CHÉP TRUYỆN MÌNH EDIT DƯỚI MỌI HÌNH THỨC KHI CHƯA ĐƯỢC MÌNH ĐỒNG... More

CHƯƠNG 1: MỞ ĐẦU
CHƯƠNG 2: BA GIAO NGƯỜI NÀY CHO CON
CHƯƠNG 3: CÔNG CHÚA CỦA TẦN GIA
CHƯƠNG 4: NẾU CÔ KHÔNG NHÌN THẤY
CHƯƠNG 5: CẢNH TƯỢNG KINH HOÀNG
CHƯƠNG 6: ĐÒN HIỂM
CHƯƠNG 7: LÀ NGƯỜI PHỤ NỮ CỦA THƯỢNG QUAN HẠO TÔI
CHƯƠNG 8: CỨU TÔI, CỨU.... CỨU TÔI
CHƯƠNG 9: CÔ TA CHẲNG LÀ GÌ CẢ
CHƯƠNG 10: SẼ KHÔNG LÀM PHIỀN ANH NỮA
CHƯƠNG 11: NGỰA ĐỰC! ĐỪNG CÓ LÀM LOẠN
CHƯƠNG 12: KHÔNG ĐƯỢC LỘN XỘN
CHƯƠNG 13: ĐÂY LÀ NHÀ CỦA CHỊ
CHƯƠNG 14: LẦN SAU ĐỪNG LÀM VẬY NỮA
CHƯƠNG 15: KHIẾN CÔ MÊ MỆT ĐẾN THẦN HỒN ĐIÊN ĐẢO
CHƯƠNG 16: NGƯỜI ĐÀN ÔNG ẨN NHẪN ĐỂ TRẢ THÙ
CHƯƠNG 17: CON NGHĨ RẰNG TA KHÔNG DÁM DẠY CHO CON MỘT BÀI HỌC!
CHƯƠNG 18: ẢO GIÁC CỦA CÔ
CHƯƠNG 19: TÔI KHÔNG CÓ CÁCH NÀO CẢM KÍCH CÔ ĐƯỢC!
CHƯƠNG 20: KHÔNG CẦN ANH XEN VÀO
CHƯƠNG 21: CHẲNG QUA CHỈ LÀ HÔN EM MÀ THÔI
CHƯƠNG 22: HÈN HẠ HAY KHÔNG HÈN HẠ
CHƯƠNG 23: NẾU NHƯ BẤT NGỜ XẢY RA CHUYỆN
CHƯƠNG 24: BÍ MẬT CỦA ANH
CHƯƠNG 25: BÃO TÁP
CHƯƠNG 26: DI CHÚC CỦA TẦN CHIÊU VÂN
CHƯƠNG 27: CHỊ LÀ KẺ THẤT BẠI
CHƯƠNG 28: THÍCH BỊ NGƯỜI KHÁC BẮT NẠT NHƯ VẬY SAO?
CHƯƠNG 29: TÔI KHIẾN CÔ THOẢ MÃN THÌ THẾ NÀO?
CHƯƠNG 30: NỤ HÔN KÍCH ĐỘNG CỦA HAI NGƯỜI
CHƯƠNG 31: CẢM GIÁC BỨC BÁCH VÀ NGUY HIỂM
CHƯƠNG 32: TÔI CHƯA TỪNG NÓI GÌ CẢ
CHƯƠNG 33: CÔ KHÔNG HỌC ĐƯỢC CÁCH NGOAN NGOÃN!
CHƯƠNG 34: XẢY RA CHUYỆN
CHƯƠNG 35: GIÚP TÔI ĐIỀU TRA RÕ RÀNG
CHƯƠNG 36: KHÔNG BUÔNG THA CHO CÔ
CHƯƠNG 37: TÔI THÍCH ANH, DIỀU ĐÓ KHÔNG ĐÁNG BỊ CHÀ ĐẠP (16+)
CHƯƠNG 38: GIẢ BỘ NGÂY THƠ LÀM GÌ?
CHƯƠNG 39: TẦN MỘC NGỮ, CÔ KHÔNG XỨNG!
CHƯƠNG 40: MUỐN RA TAY SAO?
CHƯƠNG 41: BUÔNG THA CHO TÔI ĐI
CHƯƠNG 42: HÃY DẪN TÔI ĐI
CHƯƠNG 43: CẢM GIÁC THẾ NÀO?
CHƯƠNG 44: ANH THẬT BIẾN THÁI
CHƯƠNG 45: THƯỢNG QUAN HẠO, TÔI SAI RỒI
CHƯƠNG 46: TÔI SẼ HUỶ HOẠI CÔ TA
CHƯƠNG 47: XEM CÔ CÒN THUẦN KHIẾT Ở CHỖ NÀO
CHƯƠNG 48: ĐÃ BAO LẦN KHÔNG THỂ KHỐNG CHẾ
CHƯƠNG 49: HÃY ĐỂ HẠO ĐẾN GIÚP EM ẤY
CHƯƠNG 50: KHÔNG THỂ KIỂM SOÁT TÂM TƯ
CHƯƠNG 51: ĐẾN CẢM ƠN TÔI NỮA ~!
CHƯƠNG 52: YÊU CÔ GÁI NÀY
CHƯƠNG 53: GHEN SAO?
CHƯƠNG 54: CÓ BIẾT HẬU QUẢ SẼ NHƯ THẾ NÀO KHÔNG?
CHƯƠNG 55: ĐÍNH HÔN HẠNH PHÚC
CHƯƠNG 56: ANH HÃY CỨU CHỊ TÔI ĐI!
CHƯƠNG 57: ANH HÃY ĐỂ EM ĐƯỢC CHẾT!
CHƯƠNG 58: VÌ SAO KHÔNG PHẢI LÀ CÔ BỊ CƯỠNG BỨC?
CHƯƠNG 59: KẾT QUẢ ĐIỀU TRA
CHƯƠNG 60: NGƯỜI PHỤ NỮ TÂM ĐỊA RẮN RẾT NHƯNG MANG MẶT NẠ THANH THUẦN
CHƯƠNG 61: TÔI YÊU LẦM ANH
CHƯƠNG 62: CÔ VẪN CÒN Ở ĐÓ
CHƯƠNG 63: TÔI KHÔNG HÈN HẠ NHƯ VẬY!
CHƯƠNG 64: HÌNH PHẠT ĐẦU TIÊN
CHƯƠNG 66: TỐT NHẤT CÔ KHÔNG NÊN GIẢ VỜ
CHƯƠNG 67: TÔI HẬN MÌNH KHÔNG THỂ GIẾT CHẾT ANH
CHƯƠNG 68: CÔ MÀ LẠI LÀ.... (16+)
CHƯƠNG 69: CÀNG MUỐN LÀM VẬY VỚI CÔ (18+)
CHƯƠNG 70: CỨ KHÔNG MẶC GÌ MÀ ĐI RA NGOÀI
CHƯƠNG 71: CẦU XIN TÔI ĐI
CHƯƠNG 72: CÔ CẢM THẤY RẰNG TÔI ĐANG ÉP BUỘC CÔ SAO?
CHƯƠNG 73: KHAO KHÁT MỘT THỨ KHÁC
CHƯƠNG 74: EM VẪN CÒN MUỐN CHE CHỞ CHO CÔ TA SAO?
CHƯƠNG 75: LẦN NÀY, TÔI SẼ KHÔNG NHÂN TỪ NỮA!
CHƯƠNG 76: HÌNH PHẠT VÔ CÙNG TÀN NHẪN! (16+)
CHƯƠNG 77: HƯƠNG VỊ CỦA CÔ CHẲNG QUA CŨNG CHỈ NHƯ THẾ NÀY (18+)
CHƯƠNG 78: NGAY CẢ CHA RUỘT CŨNG CHÁN GHÉT CÔ ĐẾN VẬY
CHƯƠNG 79: TÔI SẼ CÒN VÔ LIÊM SỈ HƠN
CHƯƠNG 80: VẬY THÌ ANH CỨ YÊU ĐI
CHƯƠNG 81: TỪ LÚC NÀO THÌ ĐẾN LƯỢT CÔ TÍNH SỔ VỚI TÔI?
CHƯƠNG 82: EM CÓ THỂ CHẤP NHẬN ANH KHÔNG?
CHƯƠNG 83: ANH LÀ GÌ CỦA TÔI
CHƯƠNG 84: ỨC HIẾP TÔI RẤT VUI SAO?
CHƯƠNG 85: ĐỘT NHIÊN LẠI GẦN
CHƯƠNG 86: TÔI TRẢ THÙ, KHÔNG BAO GIỜ LÀ ĐỦ!
CHƯƠNG 87: TÔI ĐIÊN RỒI NÊN MỚI CẢM THẤY EM RẤT ĐÁNG THƯƠNG
CHƯƠNG 88: CHẲNG QUA ANH CHỈ LÀ NHẤT THỜI HỨNG THÚ VÀ HIẾU KỲ
CHƯƠNG 89: CÔ CÓ QUA LẠI VỚI HẠO KHÔNG?
CHƯƠNG 90: ĐÁNH ĐỦ CHƯA?
CHƯƠNG 91: ANH CHIẾM KHÔNG ÍT TIỆN NGHI CỦA NGƯỜI TA
CHƯƠNG 92: CHO CÔ MỘT CƠ HỘI GIẢI THÍCH
CHƯƠNG 93: ANH ĐÃ HỨA THÌ SẼ VĨNH VIỄN GIỮ LỜI
CHƯƠNG 94: TÔI PHẢI CÓ ĐƯỢC TẦN MỘC NGỮ!
CHƯƠNG 95: CHỊU ĐỰNG CÔ GÁI GIẢ DỐI NÀY ĐỦ RỒI
CHƯƠNG 96: CAMERA NÀY LÀ SAO!
CHƯƠNG 97: ĐÃ KHÔNG CÒN KỊP RỒI SAO?
CHƯƠNG 98: NGOAN NGOÃN TRỞ VỀ TRONG VÒNG BA NGÀY
CHƯƠNG 99: TRÁI TIM CỦA ANH ĐƯỢC LÀM BẰNG CÁI GÌ?
CHƯƠNG 100: CÔ THẬT SỰ ĐÃ CHỌC GIẬN TÔI!
CHƯƠNG 101: THƯỢNG QUAN HẠO, RỐT CUỘC CHUYỆN NÀY LÀ SAO?
CHƯƠNG 102: BỖNG NHIÊN DỊU DÀNG
CHƯƠNG 103: EM MUỐN GÌ?
CHƯƠNG 104: LẦN NÀY, ANH KHÔNG MUỐN TIẾP TỤC CHE DẤU NỮA
CHƯƠNG 105: EM NGHĨ RẰNG VÌ SAO TÔI LẠI ĐAU KHỔ (18+)
CHƯƠNG 106: CHỈ LÀ CHƠI ĐÙA MÀ THÔI!
CHƯƠNG 107: KHÔNG ĐƯỢC PHÉP PHẢN KHÁNG
CHƯƠNG 108: ANH ĐUỔI CÔ TA ĐI
CHƯƠNG 109: ĐỪNG TIẾP TỤC NHẪN NHỊN CHỊU ĐỰNG NỮA!
CHƯƠNG 110: ANH ÁY NÁY VÀ YÊU THƯƠNG SÂU ĐẬM
CHƯƠNG 111: TẤT CẢ SẼ MAU CHÓNG KẾT THÚC
CHƯƠNG 112: XIN CHỊ CÓ LƯƠNG TÂM MỘT CHÚT
CHƯƠNG 113; HAI NGƯỜI ĐÃ TỪNG PHÁT SINH QUAN HỆ CHƯA?
CHƯƠNG 114: SỐNG CHUNG VỚI NHAU VÀI NGÀY
Chương 115: Tần Mộc Ngữ, Em Rốt Cuộc Là Muốn Cái Gì
Chương 116: Từ Sớm Giữa Bọn Họ Cái Gì Cũng Đã Không Thể Nói Rõ Ràng!
Chương 117: Một Chút Danh Dự
Chương 118: Tôi Cảm Thấy Buồn Nôn
Chương 119: Đừng Trách Tôi Không Khách Khí
Chương 120: Cô Ấy Mất Tích Có Liên Quan Tới Em?
Chương 121: Thấy Địa Ngục
Chương 122: Cái Chết Gần Kề.
Chương 123: Anh Không Thể Kết Hôn
Chương 124: Chuyện Đó, Là Chị Ta Làm
Chương 125: Vì Sao Không Chúc Tôi Hạnh Phúc?
Chương 126: Nói Cho Tôi Biết Cô Ấy Ở Đâu
Chương 127: Em Muốn Chết Lần Nữa
Chương 128: Anh Ta Sẽ Không Quan Tâm
Chương 129: Chỉ Tin Tưởng Bốn Chữ Kia, Nợ Máu Trả Máu
Chương 130: Cảm Giác Rất Hèn Mọn
Chương 131: Chết Cũng Không Bỏ Xuống Được
Chương 132: Nhất Định Phải Nhắc Nhở
Chương 133: Cô Ấy Ngồi Ở Bên Trong Có Đúng Không?
Chương 134: Hắn Nên Sớm Phát Hiện Ra!
Chương 135: Không Liên Quan Gì Tới Anh
Chương 136: Tôi Sẽ Tự Tay Xử Lý
Chương 137: Bởi Vì Lại Càng Muốn Dơ Bẩn Thêm
Chương 138: Rốt Cuộc Là Muốn Làm Như Thế Nào
Chương 139: Tôi Muốn Đứa Con Này
Chương 140: Không Ai Có Thể Giúp Tôi
Chương 141: Tôi Yêu, Cho Nên Tôi Sống
Chương 142: Tôi Vì Cái Gì Còn Muốn Em?
Chương 143: Giằng Co Gay Gắt
Chương 144: Cự Tuyệt
Chương 145: Đem Tất Cả Mọi Thứ Của Mày Hủy Đi!
Chương 146: Sẽ Không Để Cô Ấy Biết
Chương 147: Xin Cô Đừng Có Diễn Kịch Nữa.
Chương 148: Đây Là Sự Khoan Dung Tôi Dành Cho Cô, Dừng Lại Ở Đây Đi.
Chương 149: Bây Giờ, Tôi Sẽ Tự Mình Ra Tay
Chương 150: Dùng Cả Mạng Sống Cũng Muốn Che Chở Cô Ấy
Chương 151: Ai Tới Cứu Tôi
Chương 152: Đều Là Một Đám Cầm Thú
Chương 153: Tội ác bị che giấu
Chương 154: Dù cho tội ác bị che giấu
Chương 155: Tôi hiện tại để lại tự do cho cô!
Chương 156: Tần Mộc Ngữ, chúng ta dừng ở đây
Chương 157: Em nghĩ rằng tôi là chúa cứu thế sao?
Chương 158: Chúa Thì Biết Cái Gì?
Chương 159: Ghét Nhất Cái Kiểu Cô Bị Người Khi Dễ
Chương 160: Hoá Ra Thứ Anh Muốn Là Tín Viễn
Chương 161: Tôi Cũng Muốn Đi Tìm Cô Ấy
Chương 162: Anh Biết Cô Ấy Sao?
Chương 163: Khiến Người Ta Không Thể Không Muốn Ức Hiếp Em.
Chương 164: Là Vô Tình Hay Là Cố Ý?
Chương 165: Xin Lỗi, Tôi Vào Nhầm Chỗ
Chương 166: Chú Biết Mẹ Cháu Sao?
Chương 167: Thiếu Nợ Em, Không Phải Là Lam Tử Kỳ Tôi
Chương 168: Bị người khác chiều hư cũng là tội
Chương 169: Có hay không một chút động tâm
Chương 170: Rốt cuộc cái gì mới tính là một mạng người?
Chương 171: Tất cả đều không còn khả năng
Chương 172: Tốt nhất nên giữ khoảng cách với cô ấy
Chương 173: Tôi không phải cảm thấy kích thích, mà là ghê tởm
Chương 174: Anh thật sự thấy sợ
Chương 175: Tốt nhất vĩnh viễn đều hận như vậy
Chương 176: Tần Mộc Ngữ, em hãy nghe anh giải thích
Chương 177: Không gì không thể đối phó
Chương 178: Vì sao lại phải cố chấp như vậy?
Chương 179: Trả lời thành thật một chút không nên trả lời sai
Chương 180: Chúng ta sẽ ra ngoài ngay lập tức
Chương 181: Thượng Quan Hạo anh là ma quỷ, đã không thể bị trừng phạt
Chương 182: Chỉ là tôi không thương cô mà thôi!
Chương 183: Vì sao không thể ở trước mặt anh?
Chương 184: Một chút tôi cũng chưa quên
Chương 185: Không thể từ bỏ Tiểu Mặc
Chương 186: Em không cần rời đi, tôi đi
Chương 187: Quan hệ hiện tại là gì? Là người yêu?
Chương 188: Anh vẫn sẽ đối xử với tôi một cách khốn nạn như vậy sao?
Chương 189: Tâm hoảng ý loạn
Chương 190: Xem ra cô ta không muốn sống nữa
Chương 191: Vì sao luôn có người giúp anh giải thích
Chương 192: Anh đừng động một chút là lại cắn người
Chương 193: Không bằng chúng ta về nước.
Chương 194: Phát hiện có gì đó không thích hợp.
Chương 195: Cả đời này cũng sẽ không cảm động
Chương 196: không mong đợi sự tin tưởng của anh
CHƯƠNG 197: Cô rốt cuộc là có cảm giác gì với anh ấy
CHƯƠNG 198: KHÔNG CÓ NGƯỜI THỨ 3 THAM GIA
CHƯƠNG 199: TÔI ĐỒNG Ý
CHƯƠNG 200: ĐẾN SÂN BAY NGĂN NÓ LẠI

CHƯƠNG 65: CÓ LÀM ÔNG THẤT VỌNG KHÔNG?

6.1K 76 1
By DngQunhh

Đến khi về được đến nhà đã là giữa trưa ngày hôm sau.
Trong những cơn gió lạnh buốt đến thấu xương cô đã đi dọc theo đường cao tốc suốt cả đêm. Suýt nữa đi ra khỏi biên giới, mới được một chiếc xe chạy trên đường phát hiện, đưa cô trở về. Tần Mộc Ngữ cảm thấy mặt mình đang nóng dần lên, đầu óc choáng váng, khi ngồi trên xe để trở lại thành phố, đã suy yếu đến nỗi không còn khí lực.
Lấy tất cả số tiền còn lại trên người mình đưa cho người tài xế tốt bụng. Tần Mộc Ngữ tự mình xuống xe, đi về phía công ty.
Lúc cánh tay mảnh khảnh đẩy cánh cửa thuỷ tinh ra, suýt chút nữa trượt tay.
Dường như ngay khi cô vừa bước vào thì đã nghe thấy những tiếng tranh luận ồn ào, cảm nhận được bầu không khí căng thẳng và tiêu điều.
"Tần tiểu thư..."
"Xin chào, Tần tiểu thư..." Các nhân viên phát hiện ra cô đang ở đó, vừa khẩn trương vừa xấu hổ chào hỏi.
Tần Mộc Ngữ nhìn bọn họ, đôi mắt trong veo, giọng nói hơi khàn khàn hỏi: "Sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì?"
Các nhân viên sợ đến mức im lặng, không ai dám lên tiếng.
"Rốt cuộc là có chuyện gì vậy? Mọi người có thể nói cho tôi biết không...." Cô nhẹ giọng hỏi thêm lần nữa, nhưng vẫn còn chưa nói hết thì nghe được âm thanh từ camera giám sát. Ngay lập tức, tất cả các tivi trong đại sảnh đều được bật lên, trên màn hình đang chiếu cuộc họp hội đồng quản trị —— Thân ảnh của Thượng Quan Hạo cao lớn, Tần Chiêu Vân cũng bất ngờ xuất hiện ở đó.
Cô giật mình, khuôn mặt nhỏ nhắn hơi tái nhợt, nhìn chăm chú vào màn hình tivi.
"Tần chủ tịch xem mà vẫn không hiểu phần tài liệu này sao?" Bộ âu phục màu đen của Thượng Quan Hạo lộ ra vẻ lạnh lùng và nghiêm nghị. Tao nhã cúi người xuống nhặt tập tài liệu lên, vỗ vỗ, "Hơn 70% cổ đông đã rút cổ phần, cho nên bây giờ Tần thị đã không còn là của ngài nữa.... Có cần tôi phải giải thích rõ ràng hơn chút nữa không?"
Tần Chiêu Vân đang ngồi trên xe lăn lửa giận ngập trời, mái tóc được chải chuốt chỉnh tề cũng trở nên lộn xộn, ngón tay chỉ vào Thượng Quan Hạo, quát mắng dữ dội: "Mày là tên lòng lang dạ sói... Vậy mà mày dám phả huỷ Tần thị đằng sau lưng tao!!"
Thượng Quan Hạo cười nhẹ, tiêu sái mà mị hoặc: "Đừng nóng giận, Tần lão tiên sinh. Tôi chưa từng phủ nhận tham vọng của bản thân, ông cần gì phải mắng chửi khó nghe như vậy? Tôi mà không làm một chút gì đó thì chẳng phải không xứng đáng với bốn chữ lòng lang dạ sói đó à?"
Xem tới đó, sắc mặt Tần Mộc Ngữ lập tức trở nên trắng bệch! Nỗi khiếp sợ trong lòng bao phủ cô. Dường như cô không thể nghĩ ngợi thêm gì nữa, thân ảnh gầy yếu chạy nhanh vào trong thang máy! Đèn báo của thang máy sáng lên, lòng của cô đã lo lắng như bị lửa đốt!
"Ba!" Cửa thang máy vừa mở, cô hét lên một tiếng, chạy về phía phòng họp hội đồng quản trị.
"Tần tiểu thư, bên trong đang họp, cô không thể vào..." Có hai người chặn cô lại ở bên ngoài.
Thượng Quan Hạo nghe thấy giọng nói trong trẻo động lòng người ở bên ngoài, nụ cười trên khoé môi ngày càng đậm, thản nhiên nói: "Để cho cô ta vào."
Tần Mộc Ngữ chạy vào trong, đầu óc choáng váng, cơ thể mảnh khảnh của cô cố gắng đứng vững, lúc này mới nhìn thấy trong phòng họp có đầy đủ tất cả các cổ đông của Tần thị, và cả Tần Chiêu Vân đã tức giận đến mức trên trán nổi đầy gân xanh, lồng ngực lên xuống phập phồng.
"Thượng Quan Hạo, anh muốn làm gì?" Cô chạy đến bên cạnh Tần Chiêu Vân, run giọng hỏi.
Thượng Quan Hạo vẫn cười nhạt như trước, cao lớn tuấn dật, nhưng lại lộ ra vẻ lạnh lùng khát máu, anh chậm rãi đi qua, hai tay từ từ đặt lên hai bên xe lăn của Tần Chiêu Vân, mở miệng nói: "Tần lão tiên sinh, tôi quên nói với ông một chuyện. Hôm qua nghe nói ông đi tái khám, tôi có ý tốt không muốn để ông chịu quá nhiều đả kích, cho nên mới che giấu tin tức này...."
Anh hạ thấp giọng xuống, từng chữ rõ ràng: "Ngày hôm qua Cẩn Lan đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn, bị một đám côn đồ cưỡng bức... Là do cô con gái nhỏ của ông làm đấy... Hãy nhìn xem, đây là đứa con gái mà ông thương yêu chiều chuộng hết mực... Có làm cho ông cảm thấy thất vọng hay không?"
Một câu nói ra, làm cho cả tất cả thành viên hội đồng quản trị một phen náo động.
Tần Chiêu Vân trợn tròn hai mắt, cùng lúc đó bất chợt hít sâu một hơi, một ngụm máu tuôn ra, chặn ngay cổ họng!

Continue Reading

You'll Also Like

106K 2.1K 12
Tác giả : Hắc Nhan Thể loại : Cổ đại, Ngược tâm Edit + Beta : Mel Nguyễn Tình trạng : Hoàn Độ dài : 10 chương Nguồn: mel2105.wordpress.com
1.6M 149K 92
Tên: Vạn người ghét cậu ta nghĩ thông suốt rồi Tác giả: Thời Kim Nhân vật chính: Tống Vân Hồi x Tần Thư Tag: Hào môn thế gia, giới giải trí, xuyên sá...
518K 13.7K 69
Nhiên Nhiên, tôi biết rằng em hận tôi nhưng đứa con mà Y Y là cháu gái của em, sao em có thể giết nó?" "Không phải em làm, không phải em" "Cô còn...
87.7K 1.3K 21
chào các bạn ! truyện kể về tình cảm giữa Tử Thành và Vi Nhi....Vi Nhi là một cô gái mồ côi vô tình được cưu mang.....