Ôn nhu và ngốc nghếch - chap 6 (fanfic Lâm Phong Tùng x Trần Ổn)

2.4K 142 0
                                    

Phòng nghỉ nhân viên:
Lâm Phong Tùng thả Trần Ổn xuống giường thật khẽ khàng, kéo chăn đắp cho cậu, sau đó bản thân hắn cũng ngồi xuống bên cạnh, tay cầm kịch bản đọc đọc. Thực ra vai của hắn và Trần Ổn cũng không có nhiều thoại đến thế. Thậm chí, mấy thể loại web drama này sau khi qua kiểm duyệt còn có thể bị cắt đi rất nhiều. Muốn người xem hiểu được trọn vẹn câu chuyện, đương nhiên cảnh của nhân vật phụ chính là ưu tiên cắt, cắt và cắt. Lâm Phong Tùng biết cậu cũng sẽ không thu được gì nhiều sau bộ phim này. Cùng lắm cũng là chút thu nhập nhỏ, chủ yếu là sẽ có nhiều người biết về cậu hơn. Đặc biệt là hủ nữ, họ có một tình yêu mãnh liệt đối với nam- nam tương ái, cũng chính là đối tượng khán giả chủ yếu mà nhiều phim thần tượng nhắm tới bây giờ.
Lâm Phong Tùng chăm chỉ học kịch bản, tay trái rảnh rỗi xoa xoa đầu Trần Ổn như đang cưng nựng cún nhỏ. Mái tóc xoăn của Trần Ổn bị xoa như sắp thẳng ra tới nơi. Trần Ổn vẫn an ổn ngủ bên cạnh Lâm Phong Tùng, thỉnh thoảng cựa mình lại phát ra tiếng nỉ non nghe rất êm tai.
Lâm Phong Tùng chẳng mấy chốc đã thuộc lòng kịch bản. Hắn nhàn nhã nằm xuống bên cạnh Trần Ổn, vuốt ve xương hàm của cậu. Trần Ổn ngứa mặt, nhưng vẫn ngái ngủ, cậu chun mũi lại làm nũng rồi lại chìm vào giấc ngủ với hơi thở đều đều.
Lâm Phong Tùng biết đêm qua Trần Ổn đã tỉnh dậy giữa đêm vì lo lắng. Sáng nay lại dậy sớm thắp hương cùng mọi người, quay cảnh đầu tiên vào sáng sớm, sau đó lại ngồi học kịch bản, rồi giúp tổ hậu cần bê vác thứ nọ thứ kia, đến bữa sáng còn chưa được ăn. Lâm Phong Tùng với tay lên chiếc điện thoại di động ở trên đầu giường, đặt báo thức hai tiếng, bản thân mình lấy áo khoác rời khỏi phòng.
Trần Ổn thức dậy vì bị tiếng chuông báo thức. Cậu mơ màng với tay tắt chuông, lại thấy đầu óc đã hơi thanh tỉnh, bụng còn kêu ọt ọt thiếu lịch sự. Trần Ổn nhớ ra sáng nay cậu chưa ăn gì, lại mải lăng xăng giúp mọi người dựng hậu trường, calo tiêu tốn không ít. Cậu lười biếng ra khỏi chăn, thấy Hoàng Cảnh Du và Hứa Ngụy Châu đang dựa vào nhau ngủ trên cái sô pha gần đó, chắc giờ này nhân viên trong đoàn cũng đã ăn trưa xong rồi. Trần Ồn chống tay lên chiếc bàn nhỏ đặt bên đầu giường, tiếng lạo xạo lạ lẫm làm cậu đưa mắt chú ý. Trên bàn là một chiếc túi giấy bọc quen thuộc, hình như là hãng bánh trứng cậu yêu thích. Trần Ổn từ từ mở ra, mùi bánh thơm ngậy bốc lên, sờ vào hộp bánh còn thấy âm ấm, bên trên, một tớ giấy ghi nhớ màu vàng được gắn ngay ngắn:" Ăn xong rồi ngủ tiếp nhé!" Trần Ổn mỉm cười, nhón lấy một miếng bánh, bỏ vào miệng nhai, thưởng thức hương vị kem trứng tan trong miệng.
Vài phút sau khi ăn xong, Trần Ổn rời khỏi phòng. Cậu thấy đạo diễn và chị Sài đang ngồi ở ngoài phòng họp, bàn luận rất sôi nổi trong khi các nhân viên đều ngủ gục ở xung quanh. Hai người họ lúc nào cũng khuyến khích các thành viên trong đoàn làm phim, nhưng thực ra lại là người vất vả nhất. Trần Ổn rón rén đến bên cạnh chị Sài nhỏ giọng hỏi:
– Chị có thấy Tùng Tùng đâu không?
Chị Sài không quên nựng má Trần Ổn một cái rồi mới trả lời:
– Cậu ấy phải quay về trường học, còn dặn chị sau khi em dậy thì mua trà sữa cho em. Sao? Muốn uống vị gì nào?
Trần Ổn xua tay từ chối. Nhìn chồng giấy tờ trước mặt đạo diễn, cậu đoán chắc chị Sài cũng không phải đang rảnh rỗi. Trần Ổn về phòng, lấy chăn đắp cho Hoàng Cảnh Du và Hứa Ngụy Châu đang co ro cạnh nhau trên ghế sô pha, bản thân mình lại lò dò đi tìm điện thoại. Đúng lúc đó, có tin nhắn báo đến. Là tin nhắn của Lâm Phong Tùng.
" Dậy rồi à? Ăn bánh chưa?"
" Sao cậu biết tôi đã dậy rồi? Tôi ăn rồi, có để phần cho cậu một chút."
" Ăn hết đi, tối nay tôi không về đâu, sáng mai có tiết học sớm, chắc sáng sớm ngày kia mới về trường quay được."
Trần Ổn không giấu nổi chán nản mà thả người xuống giường một cái. Cậu nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại hờn dỗi.
Ở đầu dây bên kia, Lâm Phong Tùng liên tục gõ rồi lại xóa, gõ rồi lại xóa, lặp đi lặp lại một dòng nhắn:
" Nhớ cậu quá!"
Cuối cùng, vẫn là xóa, quyết định không gửi đi.

Ôn nhu và ngốc nghếchNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ