Chương 39: Quay về tiền kiếp (End ss1)

495 68 3
                                    

"Nam, lúc ra về mày đi với tao nha".

"Không lẽ.... mày định, tỏ tình tao sao!" Nam nói trong sung sướng, ánh mắt long lanh long lanh như phủ thêm kim tuyến, lấy tay che miệng tỏ vẻ bất ngờ. 

"Thôi đi cha, người ta có chuyện cần nói".

"Tao nhớ mày lúc trước là một mỹ nam an tĩnh cơ mà, sao bây giờ không khác một thằng động kinh ảo tưởng sức mạnh quá vậy".

"Chòi oi, ai cũng phải có vỏ bọc của riêng mình chứ, tao cũng đâu phải ngoại lệ"-Nam.

"Thôi nghe ớn quá, quay lên đi, cô vào lớp rồi kìa".

Hết giờ học, tôi và Nam cùng đi về, nhưng lần này không phải về nhà tôi mà chúng tôi đến công viên gần đó nói chuyện. 

Ban trưa, ánh nắng gay gắt chiếu xuống như muốn xuyên thủng qua lớp lá, tạo ra các đốm sáng chói mắt chạy nhảy dưới bóng râm, hằng in trên thềm gạch màu ngói cũ kĩ, vui đùa lướt qua thảm cỏ xanh tươi vương hơi nước.

Chúng quả thật dường như không biết ngại, cũng vui vẻ chạy nhảy trên khuôn mặt của cậu thiếu niên kia, làm cho ánh mắt cong cong  như đang cười thêm rạng rỡ. Nếu tâm thật sự không tỉnh táo, chắc chắc trái tim sẽ bị cướp đi thật rồi. 

"Ái chà, đừng nói bạn Quân đây đã bị sắc đẹp của mình mê hoặc rồi nha, nãy giờ cứ nhìn người ta suốt thôi"-Nam. 

"Im đi, mày thật sự nên làm một mỹ nam an tĩnh đấy".

"Rồi rồi, có chuyện gì, mau kể đi"-Nam.

Tôi kể lại sự tình đã xảy ra vào những ngày còn ở Hà Nội, cũng kể luôn việc tôi ngồi thủ thỉ một mình bên bia mộ người phụ nữ ấy và quyết định sẽ giúp đỡ cô. Tôi hẹn Nam ra đây là để nhờ cậu giúp mình.

"Vậy nên, tao có thể đến nhà mày một lần nữa không. Ông mày từng nói là muốn giúp tao tìm hiểu về người tên An ấy, nếu như hiểu rõ, có lẽ có thể tìm kiếm người ấy".

"Nhưng mà nếu lỡ tìm ra người ấy rồi thì mày sẽ thích người ta rồi thì sao, mày sẽ bỏ tao mà đi mất. Dù gì trong mày vẫn còn vương lại tình cảm của người phụ nữ tên Lan kia mà, không chịu đâu".

"Tình cảm của tao như nào tao tự rõ, không có chuyện kiếp trước có thể xem vào chuyện của kiếp này được. Cô ấy là cô ấy, còn tao là tao, dù xuất phát từ một hồn nhưng không có nghĩa là cùng một người".

Tôi nói xong hút rột rột li nước mía trong tay. Ngon ghê.

"Hứa đó hứa đó, lỡ mày mà yêu tên kia, tao sẽ cho hắn hồn bay phách tán luôn!"-Nam.

"Nói mạnh miệng ghê, mà tao đã là người yêu mày bao giờ đâu mà hứa, đúng là tự nhiên như ruồi mà".

Cứ thế, tôi lại hẹn Nam ngày thứ 7 sẽ đến nhà cậu ấy. Dù không biết phương thức tìm kiếm như thế nào nhưng cứ thử đi đã.

Ông thấy tôi đến thì cũng niềm nở chào đón, lần này không chỉ có ông và cô người làm ra đón, mà còn có cả bố của Nam nữa. 

Người đàn ông này gây ấn tượng sâu sắc với tôi về vẻ ngoài điển trai của mình, dường như lúc nào cũng mặc trên người một vest đen tuyền cùng cà vạt chỉnh tề. Đẹp đẽ là thế, nhưng trong tôi lại mang cảm giác sợ hãi với người này....

DUYÊN ÂM (tình trai, BL)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ