chanbaek / nhìn tên đã yêu

By qualenho_bboo

79.2K 5.4K 263

Lần đầu nhìn thấy đã yêu Ngỡ mọi chuyện sẽ thật dễ dàng Không ngờ em căn bản không phải là nhân v... More

1.
2.
3.Hẹn ngày gặp lại
4.Không tưởng
Ngoại truyện 1 : Chu An Kiệt
5.Gặp mặt nhau
6.Không được rời xa
7."Bạch Hiền là người mà tôi đơn phương."
8.Liệu có nên từ bỏ và buông tay?
9.Chỉ là diễn !
Ngoại truyện 2 (Mừng Noel)
10."Tôi yêu em. "
11.Hôn lễ (1)
12.Hôn lễ (2)
13.Hôn lễ (3)
14.Uy hiếp
15.Cảm ơn anh đã giúp đỡ❤️
16.Cậu và hắn sinh ra đã định là của nhau
Yeah~Tết😂😂〜17. to 20.〜
21.Còng tay, giấm chua
22.Đính hôn có thể từ hôn, kết hôn có thể ly hôn
23.Sợ vợ đi ăn vụng
24.Hội trưởng dễ thương❤️💛💙💜💚 và 💥💢🔥💔🚫❌
25.Phác Xán Liệt cầu xin
26. 999 phương pháp câu dẫn tiểu mỹ thụ.
27. Phác Xán Liệt ghen.
28.Valentine (1)
29. Valentine (2)
30.Xem bói
31.
32.
33.
34.
35.
36.
38.End

37.

1.7K 123 11
By qualenho_bboo

Phác Biễn cùng Biện La mỗi bên từng bừng cùng lúc mở yến tiệc chúc mừng Phác Xán Liệt và Biện Bạch Hiền trở về. Yến tiệc này Bạch Hiền ban đầu cứ ngỡ là bữa tiệc chia vui cùng bạn bè và đồng nghiệp, không ngờ hắn ta nói đây là tiệc gặp mặt họ hàng và toàn bộ những người tham dự ngày hôm nay thì hôm sau liền xuất hiện ở lễ đường.

Bạch Hiền nghe thế mà thấy ngại chết đi được. Cậu bữa đó chỉ vừa mở lời bảo cậu thích hắn thôi mà, chưa tới mức yêu say đậm lắm đâu mà cứ cảm thấy hắn ta phấn khích quá mức muốn tổ chức lại hôn lễ. Hắn ta lại rất "phóng khoáng" cho cậu những một ngày để vui chơi tự do trước khi hoàn toàn ở bên cạnh hắn. Lúc đó giọng điệu của hắn ta hết phân nửa là uy hiếp, bốn phần bá đạo, còn lại duy nhất một phần là yêu thương khiến Bạch Hiền dù cho cố hết sức chối từ vẫn vô dụng.

"Bạch Hiền a ! Chúc mừng cậu !"

Bạch Hiền tay cầm một ly rượu vang, tay đung đưa lắc đều hỗn hợp màu đỏ trong ly đến khi đá bên trong tan hết vẫn không đụng tới. Đơn giản chỉ là lắc đều để đó mà ngắm nhìn bầu trời đêm trên tòa nhà cao tầng của Phác Biễn. Cảm thấy phía sau có ai đó đang tới, rồi giọng nói người đó phát ra phía sau cậu.

"À cảm ơn."

Quay đầu lại mới nhận ra đó là đồng nghiệp của cậu đi ? Chính xác về cái tên thì không thể nhớ được, đã lâu nay cậu chưa tới đây làm việc. Cho dù đổi lại cậu không nghỉ việc thì cậu một ngày chỉ có một hai tiếng để gặp mặt mọi người, có khi còn chẳng có thì giờ gặp nhau nữa kia.

"Cậu biết tôi là ai không ?"

Người đồng nghiệp đó thấy cậu không quan tâm đến liền cất giọng nói thêm. Đúng là cậu hiện tại đã để ý nhiều đến cô nhưng mà vẫn chỉ liếc mắt nhìn vài giây rồi lại quay đầu đi. Bạch Hiền cậu muốn hưởng thụ cảnh đẹp này ngay bây giờ, đã lâu nay cậu chưa ngắm nhìn lại Trung Quốc. Những lần trước, nguy hiểm gì cũng đều phải nhìn tới nhìn lui cảnh vật ở Úc và Mỹ đến phát chán.

"Chu Lệ Nghiên." Cái tên này ngay lập tức hiện lên trong đầu của Bạch Hiền.

"Đúng a ~ Cậu vẫn còn nhớ ra tôi !"

"Tất nhiên rồi ! Cô là người đầu tiên tôi quen ở Phác Biễn mà."

Bạch Hiền bị tâm trạng vui vẻ của Lệ Nghiên làm hào hứng ngay. Tính ra cô gái trước mặt này không quá khó gần chỉ tại cậu chỉ tiếp xúc được duy nhất một lần. Nhưng mà lần đầu tiên nhìn thấy nụ cười của Lệ Nghiên, chính cậu cũng không nghĩ mình lại dễ thay đổi tâm trạng như thế. Kiểu như nụ cười này rất đỗi quen thuộc và gần gũi đến mức khiến cậu nhớ mãi không quên.

"Nhưng mà còn một chuyện về tôi nữa..."

Lệ Nghiên ấp a ấp úng mà nói.

"Hửm...?" Bạch Hiền ngạc nhiên nhìn Lệ Nghiên. Cậu nhanh tay bỏ ly rượu xuống bàn rồi chạy tới phía sau cô, đẩy nhẹ người cô về phía trước chỗ chiếc ghế ban nãy cậu ngồi. Sau đó yên vị đưa cho Chu Lệ Nghiên ly rượu mình chưa uống rồi ngồi đối diện cô.

"Thật ra tôi là em họ của Chu An Kiệt."

"Ừ tôi biết."

"Hả? Cậu làm sao lại biết ? Tôi chưa bao giờ nói kia mà ?"

"Cô có phải xem tôi ngu ngốc hay không ? Nhìn tên họ của cô là biết rồi."

Ngay sau lần gặp cô cậu đã nhận thấy sự giống nhau rồi. Họ tên trùng nhau là chuyện thường niên nhưng mà gương mặt có phải giống hay không ? Dù không nghĩ đến là em gái nhưng mà gương mặt này nhìn cách mấy vẫn rất giống, phải nói là giống y như đúc từ một khuôn mẫu ra.

"À ha ha !" Chu Lệ Nghiên nhận thấy mình hình như có hơi thất lễ mà cười trừ. Sau đó nhìn xuống dưới bàn thấy ly rượu mà cậu đưa liền mở miệng đùa cợt.

"Này ! Cậu định cho tôi uống ly rượu cậu vừa lắc qua lắc lại, nguội ngắc như vậy hả ? Định ngộ độc cho tôi chết hay gì ?"

"Ô, xin lỗi."

Sau đó ly rượu vang đỏ nguội ngắc liền được phục vụ thay cho thành hai ly rượu mát lạnh khác, nhìn vô cùng bắt mắt và tươi ngon. Ngồi trò chuyện với nhau từ nãy tới giờ bỗng nhiên Lệ Nghiên nhớ ra chuyện gì đó liền bật cười làm gây chú ý đến những đồng nghiệp xung quanh.

"Này này, cậu có muốn xem Chu An Kiệt hiện tại như thế nào không ?"

"Ừ cũng được."

Nhắc tới An Kiệt làm cậu nhớ tới cái lần bọn họ nói chuyện qua điện thoại. Tên đó nói từ nay bọn họ sẽ ân đoạn nghĩa tiệt, không ai còn liên lạc với ai. Tiếc là không ngờ bây giờ cậu lại gặp em gái của hắn, dù có mong muốn hay không vẫn phải nhắc tới.

"Anh ấy hiện tại đã có bạn gái rồi a ~ nghe bảo là sét ái tình."

"Ha ha, loại người trẻ con như hắn cũng biết thế nào là sét ái tình kia à." Nói tận thế sắp đến cậi còn tin chứ chuyện này thật là chuyện cười không vui vẻ gì cả.

"Tất nhiên rồi, tôi cũng không ngờ !"

"Tên như hắn ta không biết ai lại có thể chịu nỗi... Haiz thật tội cho cô gái ấy..."

"Phải phải tội cho chị đó."

Bạch Hiền một câu, Lệ Nghiên một câu, người này nói người kia phản ứng theo như chị em ruột mà phối hợp chặt chẽ.

Màn đêm của Trung Quốc hôm nay sáng đến bất ngờ, đặc biệt trăng nhìn từ toà nhà cao tầng Phác Biễn lại to và tròn như đêm trăng rằm. Ánh sáng của mặt trăng chiếu rọi vào khung kính trong suốt làm cảnh vật bên trong trở nên lấp lánh, sáng bóng.

Biện Bạch Hiền cư nhiên là vật thể nổi bật nhất, cậu ngồi tại vị trí được chiếu rọi nhiều ánh sáng nhất, thêm cả Bạch Hiền đời thường lại vô cùng toả sáng rồi. Cư nhiên điều này lại khiến Phác Xán Liệt một giây cũng không rời khỏi khuôn mặt của cậu kể từ lúc bước chân vào yến tiệc.

Thấy cậu tươi cười mà đùa giỡn với một đồng nghiệp mà hắn cảm thấy dao động. Dù đã một lần động lòng nhưng hễ cứ trông thấy cậu tim hắn cứ đập liên hồi tựa như bị bệnh tim.

Quan sát thấy đồng hồ đã gần điểm 11 giờ, yến tiệc ở đây cũng sắp tàn rồi. Gần đến giờ để một bữa tiệc cưới lộng lẫy quy mô lớn diễn ra.

"Xán Liệt." Bạch Hiền đảo mắt nhìn xung quanh thấy mọi người dần tản ra bớt, phục vụ cũng bắt đầu dọn dẹp lại mọi thứ sạch sẽ làm bầu không khí trong lành, thoáng đãng hơn. Chu Lệ Nghiên nghe thấy cậu gọi liền khẩn trương đứng dậy cúi gập người 90 độ mà cung kính chào.

"Chủ tịch !"

Phác Xán Liệt gật đầu rồi ừ một cái, tầm mắt vẫn đặt trên gương mặt của Bạch Hiền. Một lòng chung thuỷ mà hướng ánh mắt về một người, tựa như hoa hướng dương thuỷ chung vươn người về phía ánh nắng mặt trời.

"Lệ Nghiên mau ngồi đi." Cậu thấy hắn đã gật đầu từ nãy giờ rồi nhưng Lệ Nghiên lại không có ý định ngẩng mặt lên nhìn, thấy lạ mà bảo cô mau ngồi xuống để chị em cùng tâm sự chuyện trò với nhau. Ai ngờ lúc cậu vừa dứt câu xong Xán Liệt đã đi tới chỗ cậu mà nâng người cậu đặt lên đùi hắn.

Toàn thân dựa hẳn vào người của Xán Liệt, dù hắn mặc trên mình bộ âu phục thường niên nhưng vẫn không thể giấu được cơ thể cường tráng của mình. Toàn thân cứng như đá nhưng khi cậu dựa vào lại không cảm thấy đau đớn chút nào, tựa như được hắn nâng niu trong lòng. Eo bị hắn xiết chặt đến khó thở, cậu liền xê dịch người mình một chút để tỏ ra mình cảm thấy rất khó chịu để hắn điều chỉnh lại lực.

"Không cần đâu." Chu Lệ Nghiên nhìn thấy từ đầu đến cuối hành động của bọn họ mà xấu hổ. Gương mặt thanh tú, trắng trẻo ửng hồng lên nhìn rất đáng yêu, cô vội vàng từ chối xong rồi lấy lý do tiệc sắp kêt thúc mà chạy biến mất.

"Cô ấy có chuyện gì mà vội thế nhỉ ?"

Bạch Hiền ngạc nhiên nhìn vào nơi bóng lưng Lệ Nghiên biến mất. Khả năng chạy bộ của cô gái này liệu có phải tốt không, chạy tốc độ có khi còn nhanh hơn cả xe máy.

"Cô ta thấy hành động của chúng ta nên mới bỏ chạy."

Xán Liệt ân cần dùng tay nhẹ nhàng vuốt tóc cậu. Tóc cậu quả thật rất đẹp, mái tóc nâu mộc mạc rất suông mượt và luôn toả hương thơm ngát khiến hắn muốn vuốt ve.

"Hành động gì kia chứ ?"

"Là thế này."

Nói xong Xán Liệt bỗng cúi thấp đầu xuống. Bạch Hiền nhìn thấy khuôn mặt của hắn dần được phóng to trước mắt, nhìn rõ được ánh mắt mơ mơ hồ hồ của hắn. Rồi môi cảm nhận thấy hơi ấm của hắn bao phủ, hắn hôn cậu. Tuy chỉ là hôn phớt nhẹ như chuồn chuồn lướt trên mặt nước nhưng mà lại cảm thấy rất ngọt ngào.

"A !!! Đồ đáng ghét !"

Bạch Hiền vung tay đánh cho tên đang thoả mãn kia một đòn vào vai. Hắn ta dám lợi dụng lúc cậu không phản ứng mà ăn đậu hũ của mình, đã thế xong còn cười như được mùa nữa chứ !

"Em thích mà."

"Tôi không thích ! Hứ !"

------------------

Sắp hoàn rồi nga ~ ấy mà mấy bạn muốn 100fl sẽ viết thể loại gì a ? Ngọt hay là ngược ?

- Ngọt thì theo tớ thấy sẽ liên quan tới fic này kiểu như ngoại truyện =))))

- Ngược thì chắc sẽ không thảm lắm đâu :vv cùng lắm tụi nó không ở với nhau thôi :)))

Continue Reading

You'll Also Like

66.3K 8.3K 56
"Lee Sanghyeok! Anh thấy em chưa? Em đang nổi tiếng lắm nè." "Đi ra chỗ khác chơi, ai cho em cướp luôn chén cơm của anh!" Jeong Jihoon dụi dụi đầu và...
13.7K 925 6
Tác giả: Vân Hạc Hàm Tùng 云鹤衔松 Editor: 3vachh. Poster: Chè. Thể loại: Thiếu gia bá đạo hắc đạo x Thuộc hạ cam chịu trầm tĩnh mồ côi. Đôi bên thầm mến...
5.9K 771 20
chào mừng bạn đến với "ứng dụng cho thuê người yêu", hi vọng bạn sẽ hài lòng với dịch vụ của chúng tôi. lowercase; ooc; niên hạ. ©realjammie thuộc về...
4.5K 289 42
VER ✅✅✅ Tác giả: Mạch Bách Tang Thể loại: Đam Mỹ, Hài Hước, Linh Dị, Huyền Huyễn --VĂN ÁN: - Tôi tên là Thanh Bảo, là một cô nhi, từ lúc vẫn còn bọc...