Huyện lệnh rất bận! (Edit)(BH...

By khoailang213

971K 55.2K 3.6K

Tác giả: Tế Dương Phi Vũ Thể loại:bách hợp, cổ đại, xuyên không, linh hồn chuyển hoán, âm mưu tranh đấu, ho... More

Chương 1: Buổi liên hoan tốt nghiệp bi thảm
Chương 2: Uống rượu gây họa
Chương 3: Đền tiền
Chương 4: Thủ phạm thật sự
Chương 5: Khế ước bán thân
Chương 6: Đại tiểu thư
Chương 7: Bắt đầu làm huyện lệnh
Chương 8: Thiên kim chi khu
Chương 9: Huyện lệnh chịu không nổi
Chương 10: Huyện lệnh rất bận
Chương 11: Không thừa nhận
Chương 12: Tiểu người hầu là Huyện lệnh
Chương 13: Nghề cũ luyện lại
Chương 14: Tự sát, hay là bị giết
Chương 15: Dẫn xà xuất động
Chương 16: Phá án
Chương 17: Cái yếm
Chương 18: Phiêu Kị tướng quân
Chương 19:Nữ nhân thay đổi thất thường
Chương 20: Nữ phi tặc
Chương 21: Đại tiểu thư yếu đuối
Chương 22: Bằng hữu
Chương 23: Rung động
Chương 24: Nữ nhân thay đổi thất thường
Chương 25: Nhân duyên tuyến
Chương 26: Đứt đoạn
Chương 27: Thủy hỏa bất dung
Chương 28: Ba người không ngủ
Chương 29: Hôn ước
Chương 30: Sở Yên bị tổn thương
Chương 31: Thay đổi
Chương 32: Đồ dùng của nữ tử
Chương 34: Vào kinh
Chương 35: Đáng giá
Chương 36: Vị hôn phu
Chương 37: Ngồi tù
Chương 38: Phát hiện
Chương 39: Nói dối
Chương 40: Giáo chủ tỷ tỷ (một)
Chương 41: Giáo chủ tỷ tỷ (hai)
Chương 42: Ám hiệu
Chương 43: Chân tướng
Chương 44: Thâm nhập vào Hồng Liên Giáo
Chương 45: Không vào giáo đàn, làm sao bắt giáo chủ
Chương 46: Nhạy cảm
Chương 47: Biện pháp
Chương 48: Nguy cơ
Chương 49: Gặp lại nữ phi tặc
Chương 50: Lạnh nhạt
Chương 51: Ái muội
Chương 52: Mở mang đầu óc
Chương 53: Say rượu loạn tính
Chương 54: Phụ trách
Chương 55: Bọ ngựa rình bắt
Chương 56: Tứ hôn
Chương 57: Giáo chủ bí ẩn
Chương 58: Ghen tuông
Chương 59: Một ngày không gặp như cách ba thu
Chương 60: Đóng kịch
Chương 61: Bạc
Chương 62: Buộc hắn tạo phản
Chương 63: Bỏ trốn
Chương 64: Bức vua thoái vị
Chương 65: Trà Sơn tộc
Chương 66: Tập tục
Chương 67: Điều kiện
Chương 68: Bách hoa tiết (một)
Chương 69: Bách hoa tiết (hai)
Chương 70: Bách hoa tiết (ba)
Chương 71: Tân lang chịu không nổi
Chương 72: Đêm động phòng hoa chúc
Chương 73: Sự kiện ô long
Chương 74: Hồi kinh
Chương 75: Trở về trấn Thái Bình
Chương 76: Tình cảm ấm áp
Chương 77: Dấm chua thịnh yến
Chương 78: Đánh đàn, đàm tình
Chương 79: Khế ước bán thân vĩnh viễn
Chương 80: Phiên ngoại
Chương 81: Phiên ngoại
Chương 82: Phiên ngoại
Chương 83: Phiên ngoại
Chương 84: Phiên ngoại
Chương 85: Phiên ngoại
Chương 86: Phiên ngoại
Chương 87: Đại kết cục

Chương 33: Sập bẫy

10.7K 629 42
By khoailang213

"Ách, cái này, cái này. . . ." Hách Liên Minh Kính thật muốn tát vào miệng mình một cái, vừa rồi nhất thời lanh mồm lanh miệng, hại nàng...

"Sao hả?" Mộ Dung Hi Nguyệt thấy Hách Liên Minh Kính ấp úng, trong lòng càng nổi lên nghi ngờ.

"Cái đó, ngươi cứ sử dụng đi, ta có chuyện gấp cần phải làm." Hách Liên Minh Kính đi chưa được mấy bước, sau lưng truyền tới một thanh âm "Ta thách ngươi dám bước thêm bước nữa đấy!"

"Hắc, hắc hắc, cái đó Đại tiểu thư, ngươi đừng nói những lời đó nếu không sẽ xảy ra chuyện 'Máu chảy thành sông' đấy." Hách Liên Minh Kính chỉ chỉ chăn nói "Mắc công Liên Nhi phải vất vả giặt chúng."

"Bớt cùng bổn tiểu thư cười đùa cợt nhã, đừng nghĩ lừa gạt ta bỏ qua chuyện này. Mau giải thích rõ, vật này rốt cuộc từ đâu mà có?"

"Cái này, cái đó, cái đó. . . ." Hách Liên Minh Kính bị ánh mắt nhìn chằm chằm của Mộ Dung Hi Nguyệt làm cả người không được tự nhiên, sốt ruột giậm chân một cái xoay người nói "Ai nha, cái này, cái này là của nữ phi tặc Kim Yến Tử đấy."

"Của Kim Yến Tử???" Biểu tình Mộ Dung Hi Nguyệt ngây ngốc.

"Đúng vậy, ngươi cũng biết, Kim Yến Tử đã mấy lần viếng thăm nha môn mà, lần trước nàng tới nha môn cùng ta bàn chuyện hôn ước, ngươi cũng biết nàng lợi hại mà. Lúc nàng bay đi thì cái vật kia từ trong ngực nàng rớt xuống, ta thấy vậy nên lượm lại. Lúc đó còn không biết đó là cái gì, sau đó mang vào phòng cất, nghĩ là lần sau gặp sẽ trả lại cho nàng. Sau đó mới phát hiện là. . .là . . . ." Hách Liên Minh Kính tự mình bịa đặt, càng nói mặt càng đỏ. Lòng nói thầm, Sở Yên, ngươi thứ lỗi a, thứ lỗi, ta là bị ép buộc, cũng là vạn bất đắc dĩ mới kéo ngươi làm bia đở đạn lần sau gặp được ngươi sau ta sẽ hướng ngươi bồi tội.

Mộ Dung Hi Nguyệt bị lời nói của Hách Liên Minh Kính có chút mờ mịt, Hách Liên Minh Kính đỏ mặt, cho là Hách Liên Minh Kính là bởi vì thân phận nam tử mắc cỡ khi nói loại chuyện này, nhẹ giọng mắng "Xem ngươi sau này còn dám lượm đồ bừa bãi nữa hay không ~ "

Hách Liên Minh Kính nghe vậy trên mặt càng đỏ hơn.

Kinh đô -------------

Màn đêm ở kinh đô đặc biệt mê người nó tản mát ra mị lực đặc biệt, hiện ra vẻ sầm uất náo nhiệt. Ngựa xe như nước, tiểu thương rao ro, trên đường có rất nhiều người ngoại tộc đi tới đi lui.

Dễ thấy nhất là trên đường phố phồn hoa xuất hiện một nhóm quân đội, trong quân đội xen lẫn một đám binh lính quần áo ngoại quốc. Lá cờ Bắc quốc tung bay thật cao, khiến người đi đường và tiểu thương tránh ra tạo thành lối đi. Sở Liên Phong thân mặc khôi giáp màu bạc cưỡi một tuấn mã tảo hồng sắc anh tư hiên ngang đứng ở hàng đầu trong đội ngũ. Gần hơn một tháng cao độ cảnh giác, cầm đao trên tay, một khắc kia khi tiến vào kinh đô trên khuôn mặt rốt cuộc lộ ra một tia nhẹ nhỏm, xem ra hôm nay có thể thả lỏng rồi.

Giữa hàng ngũ có hai cổ kiệu ngoại quốc, một trước một sau. Không giống với Bắc quốc bốn bề đóng chặc, tứ phương đều là trống không, dùng lụa mỏng để che kín, nhìn qua cũng tương đối rộng rãi. Phía trước cổ kiệu có một nam nhân ngoại quốc đang ngồi, trong tay bưng một cái hộp tuyệt đẹp đó là bảo vật dâng hiến cho hoàng đế Bắc quốc, tượng trưng cho tình hữu nghị giữa hai nước. Lúc này trong ánh mắt nam nhân lóe lóe ánh sáng nhìn mọi người tới lui tấp nập, thật giống như đây là lần đầu tiên thấy cảnh phồn thịnh náo nhiệt. Kinh đô Bắc quốc phồn vinh quả nhiên danh bất hư truyền, nếu như triều đình ta cũng được như vậy thì tốt biết bao. Trên cổ kiệu phía sau có một nữ tử đang ngồi, mà trong mắt nữ tử lại không có một chút tò mò nào, ánh mắt bình thản, tựa như đã sớm nhận biết vậy.

Sau khi vào hoàng cung một tên thái giám nhanh chóng chạy tới.

"Sái gia bái kiến Sở Tướng quân ~ "

Sở Liên Phong thấy rõ người tới kẹp chặc bụng ngựa, ngừng lại "Nguyên lai là Tần công công."

"Sái gia phụng mệnh Thánh thượng nghênh đón Sở Tướng quân và Vương tử, Vương phi ~ "

"Nguyên lai là như vậy, dám hỏi công công, Thánh thượng có chỉ ý gì?"

"Thánh thượng biết Thục quốc Vương tử va Vương phi đường xá xa xôi mệt nhọc. Nên đã bảo sái gia  an bài sương viện, đợi Vương tử và Vương phi nghỉ ngơi một đêm rồi mới bày tiệc chiêu đãi đường xá Vương phi." Tần công công tay nắm hình ' Lan Hoa Chỉ' Cười một tiếng "Sở Tướng quân một đường cực khổ, hôm nay có thể nghỉ ngơi thật tốt rồi."

"Vậy làm phiền công công ~ "

Sở Liên Phong khẽ đá bụng ngựa kéo dây cương, suất khí quay đầu đi tới cạnh kiệu đem chỉ ý hoàng đế Bắc quốc nói với Đại vương tử.

An Nhan gật đầu một cái mở miệng nói "Không ngờ hoàng đế bệ hạ Bắc quốc lại vì Thát Nhan và An Tháp suy nghĩ chu đáo như vậy, vậy thì cung kính không bằng tuân mệnh, bất quá Bổn vương có thể ở bên ngoài hoàng cung hay không?"

"Cái này thì. . ."

"Bởi vì Bổn vương cùng Vương phi chưa từng thấy qua kinh đô sầm uất, hôm nay có đã có dịp thấy. Trước đó có cùng Vương phi thương lượng xong, muốn đi xem một chút."

Sở Liên Phong không có quyền quyết định, chỉ có thể nhìn Tần công công.

Tần công công nói "Điểm này thì Thánh thượng và Tấn vương gia đã sớm vì Vương tử và Vương phi nghĩ đến, Thánh thượng nói, nếu như Đại vương tử không muốn ở trong hoàng cung, có thể đi nghỉ ở Dưỡng tâm uyển, nơi đó Thánh thượng đã sắp xếp xong xuôi hết thảy."

"Thánh thần ơi, Bắc quốc có một hoàng đế biết chăm lo như thế này thì Bắc quốc thật là có phúc, cũng là phúc của Thục quốc chúng ta. Xem ra Thục quốc chúng ta lần này tới đàm phán hoà bình quả không sai, giúp ta bày tỏ sự cảm ơn tới Bệ hạ và Vương gia." Thát Nhan hai tay chắp lại để xuống trước ngực nói.

Sau đó một đám quân đội thành hàng dài đi đến Dưỡng tâm uyển ở ngoài hoàng cung, có ba hàng thị vệ đứng bên trong và ngoài Dưỡng tâm uyển, chính giữa có một nhóm binh lính đi tuần tra. So với trong vương phủ thì mức độ nghiêm mật cẩn thận hơn nhiều, sợ rằng ngay cả con chim cũng đừng nghĩ bay vào.

Trong đêm, Sở Yên một thân mặc hắc ý, mặt che miếng vải đen, nấp ở trên nóc nhà nào đó, đôi mắt đen nhìn chằm chằm vào Dưỡng tâm uyển, đang tìm cơ hội bay vào trong. Không biết cứ ẩn nấp chờ thời cơ như vậy trong bao lâu, cho đến khi nhìn thấy một tia cơ hội, định dùng khinh công bay vào thì có một cái bóng đen nhanh hơn nàng một bước bay qua đầu nàng.

Ai?

Sở Yên không suy nghĩ nhiều, liền đuổi theo nhưng không ngờ khinh công của tên hắc y kia không hề thua kém mình. Sau khi lặng lẽ vào Dưỡng tâm uyển thì bám theo.

Hắc y nhân kia là ai? Trên giang hồ khinh công không thua kém mình thì không có mấy người, trừ sư phụ của mình va Tước thánh lão tiền bối quả thực không nghĩ ra còn có ai, nhưng mới vừa rồi bóng người kia tuyệt đối không phải Tước thánh lão tiền bối, càng không thể nào là sư phụ của mình. Vậy sẽ là ai? Chẳng lẽ trên giang hồ còn có cao thủ tuyệt đỉnh mà mình không biết?

An Nhan trở về phòng cởi y phục, đang định cùng Vương phi yêu dấu nghỉ ngơi, đột nhiên cây nến tự động dập tắt, điều này làm cho người có võ công như An Nhan toàn thân căng thẳng, đang định mở miệng gọi người đến thì trong phòng tối tăm xuất hiện một đạo ngân quang lấp lánh đang bay tới, phi đao bay với tốc độ rất nhanh, khiến hắn còn chưa kịp phản ứng, con ngươi An Nhan phóng đại khó tin nhìn phi đao cắm trong ngực mình. Tay phải che ngực, chỗ phi đao xuyên qua ngực từng giọt máu chảy xuống. Trước mắt dường như thấy một đạo ảo ảnh, thanh âm ở cổ họng không phát ra được, chỉ thấy trong mắt hắc y nhân tràn ngập huyết tinh và tàn nhẫn, rồi té xuống đất chết.

Vừa định cầm hộp gấm bảo vật trên giường ~ có người! Hắc y nhân nhanh chóng lẫn trốn, núp ở một góc nào đó.

Nàng là thiên hạ đệ nhất thần thâu, dù ở một nơi xa lạ như thế này, tự nhiên rất nhanh liền tìm được chỗ ở của Vương tử Thục quốc, rón rén tiến vào.

Dưới chân hình như đụng phải thứ gì đó, cẩn thận nhìn một chút, ngược lại hít một hơi khí, An Nhan một thân mặc lý y, hai mắt mở ra ngã ở mép giường. Ngực cắm một phi đao, chung quanh là một mảnh huyết hồng. Sở Yên kiểm tra hơi thở, chết rồi! ! ! !

Ai đã giết chết hắn?

Ai! Thính giác bén nhạy Sở Yên rất nhanh phát hiện thanh âm thật nhỏ trong một góc phòng, phóng phi đao qua.

Hắc y nhân nhanh nhẹn tránh né, ngón tay lẹp phi đao mà Sở Yên mới vừa phóng vào mình.

Sở Yên cả kinh, là hắc y nhân khinh công không thua kém mình! Mà nàng lại có thể bắt được phi đao của mình sao!

Võ công của nàng hơn mình xa!

Hắc y nhân thấy mình bị phát hiện, cũng không ẩn nấp nữa, đứng dậy. Một đôi mắt phượng hẹp dài, cũng mặc hắc y giống mình, miếng vả đen, còn có phi đao giống hệt của mình! ! !

Hắc y nhân không muốn nhiều lời với Sở Yên, trước tiên phải lấy hộp gấm đã.

Sở Yên sao có thể để nàng được như ý, nhanh hơn một bước bắt được hộp gấm.

Hắc y nhân đưa tay cướp lấy, hai người ở trong phòng An Nhan so tài cao thấp.

Có người! ! ! !

Hai người cơ hồ đồng thời phát hiện, đều ngừng lại.

Lúc này trong mắt hắc y nhân đầy tính toán tựa như hết thảy đều nằm trong lòng bàn tay nàng vậy.

Sở Yên còn chưa phát giác âm mưu của hắc y nhân. Lúc định chạy trốn lại bị hắc y nhân dùng đồng tiền bắn trúng vai trái, điểm trúng huyệt đạo, khiến cả người không thể động đậy.

Đúng lúc Vương phi vào phòng nhìn thấy thích khách, kêu thét một tiếng "Người đâu, có thích khách, có thích khách! ! !"

Nháy mắt gian phòng bị mấy trăm tên đại nội cao thủ vây quanh.

Bị điểm trúng huyệt đạo Sở Yên không có thể chạy đi, bị thị vệ dùng lưới bắt trộm đặc biệt vây lại. Lúc đèn được thắp lên lại bị một đồng tiền bắn trúng, khai giải huyệt đạo.

"Khải bẩm đại nhân, bắt được một tên nữ thích khách, trong tay cầm bảo vật, Thục quốc Vương tử bị phi đao cắm ngay chỗ trí mạng đã chết." Một tên thị vệ quỳ xuống đất nói.

"Đem nàng đè xuống ~ mau đi báo cáo Vương gia, đợi Vương gia khải tấu Hoàng thượng, rồi xử lý nàng."

Hết thảy mọi việc cứ như đã được sắp xếp trước chỉ chờ người tới thông báo là hạ màn. Đáng ghét, nàng lại tự nhảy vào cái bẫy do người khác thiết kế. Sở Yên không cam lòng nhúc nhích, chẳng qua là khi động một cái mười mấy cây trường đao kề sát cổ. Sở Yên bị áp giải đi.

Hắc y nhân ẩn núp trong bóng tồi lần nữa hiện thân, chẳng qua là không ai phát hiện.

Nhiệm vụ hoàn thành, khóe mắt hắc y nhân hiện lên vẻ đắc ý.


Continue Reading

You'll Also Like

660K 56.3K 92
[biên kịch kim bài lão phật gia công x tiểu diễn viên tuyến mười tám kính nghiệp thụ] aka nữ vương x chó con =))))) Tag: ngọt văn, đô thị tình duyên...
24.5K 820 14
Tác phẩm: Tiên môn sỉ nhục Tác giả: Phong Nhận Tác Thư Tổng download số: 20 phi V chương tổng điểm đánh số: Tổng số bình luận: 2928 Số lần bị cất c...
351K 33.3K 87
BHCĐ- Xuyên - Không có hệ thống - Trọng Sinh - HE
21.9K 765 12
Tác phẩm: Trêu Chọc Điên Đẹp Thượng Thần Sau Tác giả: Tạc Dạ Vị Quy Tác phẩm loại hình: Nguyên sang - bách hợp - lịch sử tưởng tượng - tiên hiệp Tác...