CẤT EM SÂU VÀO TẬN TRÍ NHỚ.

由 loveyoutandat

47.8K 3.1K 444

Anh là một người đàn ông hoàn mĩ, cần dung mạo có dung mạo, cần gia thế có gia thế, cần tài trí có tài trí. A... 更多

Giới thiệu nhân vật
Anh thắng rồi!
Bắt đầu từ kết thúc
Làm chủ vận mệnh !
Chúng ta không quen biết
Chuyện cũ.
Cô là tình nhân của tôi!
Em rất đẹp
Hỏi ý đọc giả
Một đêm triền miên
Chuyện cũ như một giấc mộng dài
Nguy cơ tan vỡ
Yêu Không Nhất Định Phải Chiếm Hữu
Trốn tránh không là cách giải quyết tốt!
Đôi lời tác giả
Người bạn đầu tiên
Gặp lại !
Sóng gió
Đau thương
Trên đời không có nếu như
Biến chuyển
Sự ấm áp của Thiên Yết.
Anh lo cho cô ?
Không thể có con.
Giận dỗi.
Bắc cóc
Thông báo
Thông Báo
Đau Lòng
Quãng Thời Gian Hạnh Phúc Của Hai Người
Anh Yêu Em
Yêu vẫn không thắng nỗi thù hận
Bắt đầu trả thù
Lựa chọn
thông báo
Cam tâm tình nguyện
Tự Vẫn
Xuất ngoại.
Ngoại truyện Thiên Yết
Về Nước
Oan gia ngõ hẹp
Ghen
Bị hù dọa một phen
Anh bệnh rồi.

Gương Vỡ Lại Lành

1K 82 7
由 loveyoutandat

Vũ Kiến Văn hối hả lái xe đến nhà của Hoắc Giai Ý, ông nhấn ga và chạy như bay trên đường cao tốc. Ít phút sau chiếc xe dừng lại trước cổng của một ngôi biệt thư, ông bước vào cửa thì thấy có một đôi giày nam để bên ngoài,  người giúp việc cũng chả thấy bóng dáng một ai. Linh cảm như có việc gì đó không hay, Kiến Văn đi một mạch lên phòng ngủ. Vừa bước đến trước cửa thì ông nghe bên trong có tiếng động, những âm thanh ái muội van lên không dứt và kèm theo đó là một cuộc đối thoại:

- Em đã tìm ra được tài liệu mật của Thiên Vũ chưa?- Giọng nói của một người đàn ông kèm theo sự thở dốc

- Á... em vẫn chưa tìm được, anh nhẹ thôi không sẽ động đến con đấy- Tiếng rên rỉ của người phụ nữ thốt lê.

Lâm Đại Phong tiếp tục nói:

- Hoắc Giai Ý, em mau mau tìm cho ra tài liệu đó cho anh, anh phải nhanh chóng đánh sập công ty Thiên Vũ. 

Hoắc Giai Ý dịu dàng đáp:

- Em sẽ cố gắng, hiện giờ hắn rất tin tưởng em vì em đang mang thai, nhưng hắn ngàn tính vạn tính cũng không tính được đây không phải là con của hắn. 

Một âm mưu được phơi bày, sắc mặt của Kiến Văn bây giờ đen như đáy nồi, những tia sát khí hiện rõ trong ánh mắt của ông. Ông lại nhẹ mỉm cười, một nụ cười thú vị và khẽ nói:

- Để tôi cho hai người " gậy ông đập lưng ông" !

Ông quay người bước về nhà, trong lòng muôn vàn cảm xúc. Thì ra chỉ có Ngọc Yến là yêu thương ông thật lòng. Ông nhất định sẽ không để vợ rời xa mình, bỗng nhiên ông nở một nụ cười thật tươi. Ngọc Yến à Ngọc Yến... cả đời này em là của anh. 

Kiến Văn trở về nhà, đi một mạch lên phòng con gái, nhẹ đẩy cửa ra thì thấy hai mẹ con họ đang ôm nhau ngủ. Hình ảnh này làm ông cảm thấy thật ấm áp, gia đình nhỏ của ông vậy là đã hạnh phúc rồi. Ông đẩy cửa đi lại gần giường, hai khuôn mặt khá giống nhau, Kiến Văn nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt đang ngủ say của vợ rồi đặt lên trán bà một nụ hôn. Ngọc Yến chợt tỉnh lại, mắt hạnh mở to nhìn chằm chằm vào mặt chồng mình rồi lại bộ mặt lạnh nhạt hỏi khẽ sợ đánh thức bé con trong lòng:

- Anh muốn làm gì?

Kiến Văn lưu manh cắn nhẹ tai Ngọc Yến, bộ mặt thỏa mãn hết sức:

- Nhớ em nên định nhìn một lát. Em ra đây anh có chuyện muốn nói! 

Ngọc Yến chỉnh lại tư thế cho con rồi nhẹ nhàng bước xuống giường, Kiến Văn tựa người vào lan can, hít một hơi thuốc rồi tao nhã thở ra, khói thuốc hòa quyện vao không khí mang một mùi hăng nhẹ xộc vào mũi của Ngọc Yến, bà ho nhẹ rồi hỏi:

- Có chuyện gì vậy? 

Kiến Văn thở dài, giọng nói tràn ngập vẻ yếu đuối:

- Anh biết anh là người chồng không tốt, anh cũng biết là anh làm khổ em rất nhiều. Em nói phải, em không hề có lỗi gì cả, đều tại anh đã hủy hoại mọi thứ của em.. anh... 

Ngọc Yến chấn động, đôi mắt mở to nhìn ông, trong lòng muôn vàn cảm xúc hỗn loạn, cố giấu sự cảm động vào đáy mắt. Khuôn mặt vẫn lạnh tanh nói xen vào:

- Nếu anh muốn nói lời xin lỗi thì không cần đâu! Tôi căn bản không hề trách cứ anh. Lỗi là ở tôi. Vì đã đặt niềm tin ở anh quá nhiều.

Kiến Văn ôm chầm lấy vợ, giọng nói như gấp gáp:

- Cho anh một cơ hội được không ? Cho anh một lần bù đắp lại tất cả. Anh xin em... 1 tháng thôi, nếu sau một tháng em vẫn muốn li hôn anh sẽ để em đi. 

Ngọc Yến đứng như trời trồng, trong lòng hai dòng suy nghĩ trái ngược hiện ra:

- Chịu đựng được 10 năm thì 1 tháng nữa có là gì! Không được, nếu lỡ như tới lúc đó hắn nuốt lời thì mình sẽ không đi được. Nhưng mình cũng muốn thử đối mặt giải quyết vấn đề. Vậy bây giờ nên đồng ý hay không đây ? 

Kiến Văn buông vợ ra rồi nhìn thẳng vào mắt bà, ánh mắt thành khẩn:

- Được không em? 

Ngọc Yến khẽ thở dài rồi gật đầu, dù sao thì bà vẫn là người rất lương thiện, không nỡ từ chối người khác. Không biết quyết định này có đúng không nữa, nhưng thôi cứ thử một lần xem sao. Kiến Văn vui mừng hôn nhẹ lên trán vợ, ông khẽ cảm thán :

- Em đừng hòng thoát khỏi tay anh... ha ha . 

Song Ngư quay đầu đi về phòng, ba mẹ cô coi như đã tạm ổn, việc còn lại là đối phó với người phụ nữ kia rồi còn chuyện gia đình Thiên Yết. Lúc nãy khi mẹ bước xuống giường cô đã lén đi theo, cũng nhờ vậy mà mới thấy được cảnh tượng hiếm thấy này. Ba quả là rất ma ranh, chỉ ba mới hợp với mẹ. Cô nằm xuống giường rồi ngủ một giấc thật ngon, vì sáng mai cô còn có việc phải làm. 

------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Sáng sớm hôm sau Song Ngư đi học sớm, cô bảo tài xế ghé qua công ty của chú Tử Hằng, không khó khăn gì để cô đi lên phòng của chú ấy, vì cô là " con dâu" của chú mà, chỉ tiếc là bây giờ cô chỉ coi chú như người lớn để kính trọng chứ không còn ý gì hơn. Dù sao thì cô cũng không trách cứ gì chú đã phản bội mẹ, ít ra chú vẫn rất tốt với cô và mẹ. Song Ngư lễ phép chào người đàn ông điển trai trước mặt:

- Chào chú ạ ! Cháu có chuyện muốn nhờ 

- Cháu ngồi đi, có gì từ từ nói - Tử Hằng khẽ cười .

Song Ngư ngồi xuống, không dài dòng mà nói thẳng:

- Cháu biết ba cháu và chú đang hợp tác với công ty Thiên Vương, xin chú hãy cản ba cháu làm gì hại công ty người ta, vì sau này họ sẽ đòi lại gấp đôi. Chú cũng biết là cháu có khả năng nhìn thấy tương lai mà đúng không. 

Tử Hằng gật đầu:

- Ừ chú biết, vậy cháu muốn chú giúp gì?

- Cháu mong chú hãy bảo vệ công ty đó, ngăn cản mọi kế hoạch của ba cháu. Chỉ vậy thôi ạ.

- Ừ chú hứa với cháu, công ty Thiên Vương sẽ không có việc gì. 

Song Ngư mỉm cười ngọt ngào:

- Chú tốt nhất, cháu đi học đây, chú phải nhớ đề phòng trưởng phòng Lâm nhé, lúc nãy cháu thấy chú ta nói chuyện với công ty đối thủ với chú đó. 

Tử Hằng xoa đầu cô:

- Chú sẽ điều tra, cháu mau đi học đi, rãnh chú lại dẫn Tử Minh qua chơi với cháu.

Song Ngư khẽ cười trừ, có lẽ là khong cần dẫn qua sẽ tốt hơn. Nhưng cô không nói ra, chỉ chào tạm biệt rồi đi đến trường. Hôm nay cô còn có một bài kiểm tra a~ phải giả bộ ôn bài nếu không người ta sẽ nghi ngờ cô mua đề hay là đút lót. 

Cô lại đụng mặt Tử Minh ngay tại cửa công ty, cô lờ đi như không thấy rồi đi một mạch ra xe đến trường, cô vẫn không cách nào bỏ qua cho anh được. Song Ngư cô chỉ cần là ai có lỗi với mình thì sẽ rất khó để bình thường với họ. Cô chưa lao vào giết anh là đã kiềm chế lắm rồi, dù sao cô cũng muốn buông bỏ mọi thù hận nhưng muốn cô tốt với anh thì không thể. 

Ở đời có ba thứ không thể lấy lại đó là thời gian, lời nói và nước đã đổ đi. Cô cũng không muốn lập lại sai lầm nên cô chọn cách không tin tưởng ai nữa cả, như vậy cô sẽ không bị đau. 


繼續閱讀

You'll Also Like

305K 11.9K 97
WE ARE... CÂU CHUYỆN TÌNH YÊU CỦA CHÚNG TA (We are... คือเรารักกัน) Tác giả: Parawee Độ dài: 77 chương "Lần đầu gặp gỡ chẳng có tí ấn tượng nào, như...
93.6K 5.8K 125
Tên gốc : Hảo Hảo Ái Ngã / 好好爱我 Tác giả : Hàn Thất Tửu Thể loại : Bách hợp, hiện đại, gương vỡ lại lành, hiện tại quá khứ đan xen, chua, cay, mặn, n...
140K 13.6K 69
Em gom nhặt tất cả may mắn đặt cược vào một mối tình thời niên thiếu. Đôi khi em tự hỏi liệu nó có đáng hay không? Nhưng cảm ơn Thế Hưng, đã thắp sán...
1M 6.2K 44
📣 Văn án: Tô Nguyệt chưa bao giờ nghĩ rằng cảnh mình video call với bạn trai, dang rộng hai chân thủ dâm trong văn phòng làm việc vào ban đêm lại bị...