Chương 100:

6.1K 338 10
                                    

Người chủ trì lại hỏi Phó Chân mấy cái vấn đề về quay chụp điện ảnh, dần dần, đề tài nàng đưa ra bắt đầu hướng về đời tư, nàng hỏi Phó Chân: "Tôi nhìn thấy trên tay ngài mang một chiếc nhẫn, ngài đã kết hôn phải không?"

"Đúng vậy," Phó Chân gật gật đầu, "Lập tức tròn một năm."

Người chủ trì có chút kinh ngạc: "Ngài kết hôn thật sớm, có thể nói một chút các ngài nhận thức nhau như thế nào sao?"

"Bắt đầu là cùng nhau làm việc ở công trường xây dựng, sau này anh ấy muốn tìm phòng ở, tôi liền trộm đem danh thiếp chỗ tôi ở đặt ở chỗ anh ấy ngồi, anh ấy nhặt được tấm danh thiếp kia, dọn đến chỗ tôi ở, chúng ta liền càng ngày càng quen, sau này liền ở bên nhau."

"Ngài cùng vợ ngài quen nhau ở công trường?" Người chủ trì trừng mắt hỏi, nàng hiện tại còn không nghĩ tới người yêu Phó Chân sẽ là một người nam nhân, chỉ nghĩ tới một cô gái có thể ở công trường làm công, kia sức lực nhất định thập phần lớn.

Phó Chân gật gật đầu, mỉm cười.

"Vậy trong hai người ai tỏ tình trước?"

Phó Chân cười cười: "Là tôi."

Người chủ trì thập phần tò mò, không biết người yêu Phó Chân là đả động cậu chỗ nào, bất quá thời gian phỏng vấn hữu hạn, không tốt để vẫn luôn vòng ở vấn đề này, người chủ trì liền hỏi tiếp: "Ở bộ điện ảnh Lâu đài màu trắng, cư dân mạng tìm được tổng cộng bảy trứng màu mà ngài đưa cho người mình yêu, trong điện ảnh tổng cộng chỉ có bảy chỗ này sao? Hay vẫn còn có những chỗ mà cư dân mạng tìm không thấy."

Phó Chân cười hướng người chủ trì nói: "Đương nhiên không chỉ bảy chỗ."

Còn có lâu đài mà ngay từ đầu đã xuất hiện trong điện ảnh, là Thất Tịch năm trước Giang Hằng Thù đưa cho cậu; hộp nhạc xuất hiện ở trên quầy cửa hàng, bài phát ra là buổi tối hôm đó hắn cùng Giang Hằng Thù ở lâu đài khiêu vũ, bối cảnh trong hộp nhạc cũng là tòa lâu đài kia; trong bức tranh sơn dầu, mặt trên vẽ một chiếc xe buýt màu xanh lục xuyên qua hoa hướng dương, xuyên thấu qua cửa sổ xe màu xám, có thể nhìn thấy bóng dáng hai người ở bên nhau, bất quá được vẽ đan xen với những bóng người khác, cũng không thấy được, chỗ ký tên viết ngày 16/2, đó là do cậu tự thân vẽ ra, là ngày cậu cùng Giang Hằng Thù gặp nhau trên chiếc xe buýt kia.

Người chủ trì rất tò mò, nàng truy vấn Phó Chân: "Vậy ngài có thể cùng chúng tôi nói một câu mặt khác trứng màu ở chỗ nào sao?"

"Cái này chỉ sợ không được," Phó Chân lắc đầu, hướng người chủ trì nói, "Đây là bí mật của tôi cùng anh ấy."

Người chủ trì ý vị thâm trường mà ồ một tiếng, hướng Phó Chân cười nói: "Nhìn ra được ngài thật sự thích vợ của ngài."

"Đúng vậy." Phó Chân gật gật đầu, chính là khóe miệng tươi cười có điểm quái dị, nhưng là lập tức liền khôi phục bình thường.

Thân thể người chủ trì hơi hướng về phía Phó Chân một chút, hỏi: "Trộm hỏi ngài một cái vấn đề cư dân mạng thực chú ý, ngài có suy xét trở lại Phó gia hay không?"

Một giấc ngủ dậy ta mang thai - Lâu Bất NguyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ