Quyển 2 - Chương 93

Start from the beginning
                                    

Một lần nữa cảm thán vận may của tiểu hòa thượng.

Văn Xuân Tương nghĩ mà chẳng hề thấy hổ thẹn.

Trước khi dạy cho Tạ Chinh Hồng thức thứ nhất Phật Quang Sơ Hiện, Tạ Chinh Hồng chủ động mặc niệm công pháp của Đại Nhật thần chưởng để tìm cảm giác. Tiếp xúc ít nhiều sẽ lĩnh ngộ được, nếu Đại Nhật thần chưởng được sáng tạo dựa trên Như Lai thần chưởng, thì tất nhiên sẽ giúp được y đôi phần.

Đây là thứ đầu tiên Văn Xuân Tương dạy Tạ Chinh Hồng, từng giúp y đánh lui rất nhiều kẻ địch, tất nhiên nó có ý nghĩa phi phàm với Tạ Chinh Hồng. Từ Đại Nhật thần chưởng, y cảm nhận được hai chữ "Nhật Nguyệt".

Cái gọi là Thiền, không có hình ảnh nhất định, cũng chẳng tồn tại bên trong, đa số pháp thuật Phật đạo đều không có ý tưởng hình thể cố định, ví dụ như Phật gia tam bảo, như Chư Hành Vô Thường ấn cũng thế. Còn Như Lai thần chưởng từ trước đến nay đều mang ý nghĩa nhật nguyệt, khiến Tạ Chinh Hồng phải ngẫm sâu về nó.

Đại Nhật thần chưởng, Nhật Xuất Phật Sơn, Nhật Chiếu Phật Ảnh, Nhật Nguyệt Đương Không, Nguyệt Ảnh Tây Lai...

Song càng nghĩ, Tạ Chinh Hồng càng như bước vào ngõ cụt.

Tựa như trước mặt có vô số ngọn đèn, còn y lại đứng ở vùng bóng tối phía sau nó, không biết phải đi đường nào.

Nhật nguyệt và Phật quang cũng có đôi nét giống nhau, nhưng phần nhiều vẫn không quá liên quan đến nhau.

Mồ hôi lạnh dần xuất hiện trên trán Tạ Chinh Hồng.

"Đừng nghĩ quá nhiều." Giọng của Văn Xuân Tương chợt vọng vào tai y.

"Ngẫm kỹ về tứ đại giai không (chú thích chương 72)." Văn Xuân Tương tiếp tục dạy.

Tạ Chinh Hồng thử loại bỏ mọi tạp niệm trong đầu, không đâm đầu vào ý nghĩa của nhật nguyệt nữa mà chỉ dùng thần thức diễn luyện đi diễn luyện lại các thức trong Đại Nhật thần chưởng. Người phàm có một cách nói nôm na là "khi đọc đi đọc lại một quyển sách cả trăm lần, bạn sẽ hiểu ra ý nghĩa của nó", lẽ này vẫn rất khả thi trong tu hành.

Tạ Chinh Hồng liên tục diễn luyện những chiêu thức nọ trong tử phủ, dần dà cũng đắm chìm trong ý cảnh của pháp thuật này.

Vầng nhật nguyệt trên đầu, chân bước trên sen vàng.

Dường như mọi thứ trên thế gian này đều không thể ảnh hưởng đến y được nữa, có pháp trong tay, có đạo trong tim, thì có thể mãi mãi tiến bước.

Vầng sáng nhật nguyệt chiếu rọi thân ta, khiến tâm ta như vầng nhật nguyệt.

Người trong cửa Phật vốn không nên quá cố chấp với những ý nghĩa hình ảnh cụ thể, không nên nghi ngờ, không nên gượng ép, không nên dừng lại. Như Lai thần chưởng thế nào, Đại Nhật thần chưởng thế nào, thượng phẩm hay hạ phẩm cũng đều chẳng quan trọng như đã từng nghĩ, chẳng qua chỉ là trông thấy Phật quang xuất hiện, xúc cảm ập đến, ngẩng đầu nhìn vầng nhật nguyệt kia, cảm xúc được thể hiện ra bên ngoài trở thành Đại Nhật thần chưởng mà thôi.

Sử thượng đệ nhất Phật tu - Thanh Khâu Thiên DạWhere stories live. Discover now