Chap 47: Sự thật phơi bày

620 10 26
                                    

- Tại An gia -

- YAAAAAA.....!!!!!* Bụp * Bộp * Xoảng * Cạch * Bốp * Bộp * Bép *(=.=! au: ms vào đã có chiến tranh, chắc cày hai chap nữa ẩn lun cho kết thúc nó có hậu !!!) . - Sau khi từ quán BBG trở về, anh chạy ngay lên phòng đập phá đồ đạc.

- An Tử Yến, anh mở cửa ra, anh mở cửa ra cho em đi. Có j từ từ ns, đừng có kích động, đừng để chuyện này ảnh hưởng tới tinh thần của anh. An Tử Yến, mau mở cửa.- Băng Lan đứng ngoài đập cửa rầm rầm ( au: nhẹ tay thôi, cửa nó khóc r!!!)

- Cút. Cút. Cút. Cút hết cho tôi. Tôi ko cần các người thương hại. Biến hết cho tôi. Biến. Biến. Biến. * Bộp * Xoảng * Chát *- An Tử Yến hét ầm nhà, tay ko ngừng đập phá.

- Anh đừng kích động mà. Mở cửa đi rồi nói chuyện sau. Mạch Đinh ko đáng để anh tự hành hạ bản thân đâu. Giờ nó cũng sắp có ck ms rồi. Anh đừng nghĩ tới nó nữa. Anh bình tĩnh lại. Buông tay đi. Chẳng còn j níu kéo đc đâu, An Tử Yến...

- Cô im cho tôi. Cô biết cái c*ó j mà ns vậy? Cô cút đi. Cút đi cho khuất mắt tôi. Đừng để tôi nổi điên. ( au: thế h có phải là đag điên khơ?)

- Em xin anh đấy. Mở cửa ra. Anh còn có gia đình, còn có tương lai trc mắt. Đừng để nó cản lối của anh. Anh nghe em mở cửa ra, bình tĩnh lại rồi từ từ ns. Anh còn có em đây, em sẽ ko để anh 1 mk đâu. ( au: ATSM )

- Tôi ko cần cô, đừng ở đó mà ảo tưởng. Tôi bảo cô cút đi cơ mà. Cút đi. Tôi cần Mạch Đinh. Tôi cần em ấy. Tôi chỉ cần em ấy. Còn cô biến đi xó nào thì BIẾN!!!

- Đc r, anh đã tuyệt tình như vậy đừng trách em. Em ns cho anh biết: Cho dù anh có đập tan cái nhà này ra cũng ko đc j. Mạch Đinh, nó cũng chẳng quay về bên anh. Nó hết yêu anh r, nó đã yêu người khác, nó giả ngơ trc mặt để anh thương hại nó chứ thực chất nó đã sớm quen người ms. Anh có thấy vừa r nó xuýt xoa thằng kia thế nào ko? Nó mắng anh thậm tệ thế nào ko?

- Cô im ngay. Câm miệng đi. Cô mau cút đi. Đừng ở trc mặt tôi ns lời vô bổ. Tôi ko muốn nghe, ko muốn nghe. Cút hết đi. Cút hết đi. Cút hết đi. CÚTTTTT.

- Đc thôi, em đi. Anh thì suy nghĩ hộ chút đi.- Băng Lan hậm hực bỏ đi.

-" Mạch Đinh. Mạch Đinh. Em đối xử vs tôi như vậy. Tại sao chứ? Tôi đáng ghét vậy sao? Tôi là cái thá j? Tôi là cái j trong em? Vs em, tôi là cái j????" Yaaaaa....* Xoảng * Toang *- An Tử Yến cầm tấm ảnh cưới anh luôn giữ gìn 4 năm nay đập nát xuống sàn nhà. Lần trc, anh đấm nó đến tay bật máu, anh đã cho người thay cái ms. Anh hi vọng khi hàn gắn đc vs Mạch Đinh thì sẽ đón cậu về, sống trong căn phòng này vui vẻ như trc. Không, thật ko ngờ h đây chính tay anh lại đập nát nó. Đập cho tan. Anh chẳng còn j để hối tiếc nữa.

* Tít * Tít * Tít *- Mama gọi anh. An Tử Yến nén giận vào lòng bắt máy.

- Alo, mama. Có chuyện j ko?

- " An Tử Yến, mừng quá. Gia gia con tỉnh r, nói lại đc r. Bác sĩ nói rằng gia gia hồi phục rất tốt, rất có nghị lực. Sẽ nhanh đc xuất viện, con mau ts đây, gia gia có chuyện muốn nói vs con."

- Thật ạ? Con..con đến ngay.- Anh vui mừng gắng gượng nở nụ cười, lết cái thân nặng nhọc đang kiệt cuệ tinh thần tới bệnh viện. Anh phải lo cho gia gia trc đã, còn 1 sự thật cần phải phơi bày, chờ anh làm sáng tỏ.

Fanfic Like Love 3 ( Tiếp Diễn Phim ) : Dù em là nam anh vẫn yêuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ