Phiên ngoại 2

2.1K 89 8
                                    

Văn Lược gần đây có điểm phiền! Hắn đã muốn ngồi nhìn máy tính hơn hai giờ.

Vì cái gì lại phiền? Nhìn xuống bình luận đi.

Đúng vậy, là đến từ một bình luận dưới tiểu thuyết của hắn.

Duy Điển Lược CP vi thiên đạo: cầu H tác giả ơi, lăn lộn cầu H! Phải H, văn không có H là không hoàn hảo!

Văn Lược lúc đầu không hiểu H là cái gì, còn cố ý đi tìm tòi một chút. Động cơ vĩ đại đã làm hắn tìm ra H chính là sự kiện gần đây hắn hay cùng An Trình Điển làm.

Sau đó Văn Lược cảm thấy có chút không chịu nổi, bất quá chờ đến lúc nhìn đến loạt bình luận ở dưới, hắn lập tức hóa đá.

An meo meo meo meo: văn không có H là không hoàn hảo, cầu một màn dã ngoại ~

Văn không có H là không hoàn hảo: thân, xem tên của ta, cầu H ~

Tiểu Điển đích phấn: nhìn tên ở trên, cầu ban công dán thủy tinh tác giả cố lên nha!

Yêu nhất Văn tiểu thụ: bình luận thứ 2, tên ngươi sáng quá đó, cầu Tiểu Lược phản công!

Văn Lược nhìn đến đống bình luận, mặt Văn Lược đã tái hết rồi. Cư nhiên nhiều người như vậy muốn nhìn hắn cùng An Trình Điển làm cái chuyện kia.. Hắn đặt máy tính ở trên bàn sau đó hung hăng khép lại.

Loại sự tình này... Làm sao có thể lấy ra nói?

Bất quá, hắn xuống chút nữa cư nhiên thấy có người đề cử vài bộ H văn viết về hắn cùng An Trình Điển, thuận tiện mở ra xem, vừa xem xong... đã tới buổi chiều.

Nguyên lai trừ bỏ phòng bếp, phòng tắm, ban công còn có nhiều chỗ khác có thể H như vậy, tay cầm chuột có chút đổ mồ hôi.

Thời điểm An Trình Điển trở về không thấy Văn Lược, tìm mấy gian phòng, lên ban công tầng hai mới tìm được Văn Lược, một bộ si mê nhìn chằm chằm máy tính, sắc mặt đỏ lên, hô hấp cũng hơi tăng.

An Trình Điển không quấy nhiễu Văn Lược, mà là trộm nhìn xem cái gì làm cho Văn Lược si mê tới vậy.

"Văn Lược bài khai hai chân của mình, bày ra địa phương phấn nộn bên trong, hai mắt rưng rưng nhìn An Trình Điển, 'xin cậu...' 'tự làm cho tôi xem!' An Trình Điển lãnh khốc nói, Văn Lược vừa thẹn vừa mắc cỡ lấy tay chỉ.."

Văn Lược trực tiếp xoa xoa da gà trên tay mình, mở tiếp một truyện khác. An Trình Điển phía sau nhịn không được cảm thấy buồn cười, Văn Lược cư nhiên đi đọc dạng này.

-" 'Ta cho ngươi biết, đêm nay ta sẽ biến ngươi trở thành người của ta!'

An Trình Điển vung tay kéo Văn Lược lại lột quần áo Văn Lược, không nghĩ tới Văn Lược không mặc đồ lại mê người tới vậy, trắng nõn cơ hồ dưới ánh sáng của nến càng thêm mê người, An Trình Điển cầm roi trong tay, vung một cái, Văn Lược kêu lên một tiếng, hai mắt đầy nước, trên người nháy mắt hiện lên vết roi của dục vọng. Nhìn vết roi, An Trình Điển liền bị thiêu cháy.."

Đây là thiên cổ văn! Văn Lược run rẩy đem trang kia tắt đi, An Trình Điển phía sau vuốt cằm trầm tư, roi da gì đó cũng được lắm nha!

Bát Quái Tạp Chí Nói Chúng Ta Rất TốtWhere stories live. Discover now