Chương 63 : Manh

1.1K 64 0
                                    

Nếu hai người trong lòng không có mờ ám khi bị quần chúng hô "Cùng một chỗ", mọi người ở trên đài cũng diễn trò, vậy thì hưởng ứng quần chúng một chút là được. Dù sao cũng vì hai từ "Nhân khí" thôi.

Mấu chốt chính là trong lòng hai người có mờ ám nha! An Trình Điển da mặt dày, dày hay giả dày cũng không nghiêm trọng, nói chung là không còn gì để mất. Văn Lược da mặt mỏng, mặt nhăn nhó rút tay về.

-"Văn Lược! Không cần thẹn thùng!"

Fan ở dưới bỗng nhiên hét lớn.

Văn Lược bị dọa một phen liền ném tay An Trình Điển đi. Cô nương kia phải là thường xuyên bị nhìn thấy, có chút thiết phấn mặc kệ ngươi ở chỗ nào bọn họ đều sẽ xuất hiện, sân bay, phim trường, hoạt động tuyên truyền.. đều có thể nhìn thấy bọn họ. Vừa mới nói chính là một fan ngồi ở hàng đầu Văn Lược đã thấy vài lần, tuy rằng không nói chuyện nhiều, nhưng mỗi lần đều giành được chỗ trước mặt nên hắn có chút ấn tượng, còn có, ảnh chụp hai người bọn họ cũng chính là nàng cầm.

Thật sự là yêu nháo!

-"Các bạn không được nghịch ngợm!"

Liên Mục Thanh làm bộ hướng dưới đài lộ mặt hùng dũng, "Đừng làm Văn Lược người ta sợ hãi. Để An Trình Điển đứng ra làm chỗ dựa cho người ta đi."

Văn Lược đã nhìn ra, màn người ta của Liên Mục Thanh kỳ thật cũng rất mục nát.

Hiện tại người trong làng giải trí tâm phúc rất nhiều, hắn rất không thích loại này, hai cái đại nam nhân muốn gọi đến đây để tham gia đã không dễ dàng, nếu không gọi điện thì còn muốn diễn điện báo, quả thực rất khổ thân. Cho nên hắn quật cường đem mình phân chia.. Ách.. không thể nào, diễn điện báo cũng không thể dùng loại này.

Hắn không có đối tượng điện báo nên vẫn đứng một bên, bởi vì không cầm mic cho nên An Trình Điển ngẫu nhiên cúi đầu cùng hắn nói chuyện, tỷ như thời điểm người chủ trì giới thiệu người khác, hắn sẽ nói với Văn Lược để Văn Lược hỏi hắn, không để hắn ngẩn người.

Văn Lược rất không thích trừng mắt, phiêu mắt đi lại bắt đầu ngẩn người.

Hắn cũng không phải ngẩn người, ánh mắt luôn nhìn chằm chằm ảnh chụp kia, hắn nhớ rất rõ lần đầu tiên xuất hiện chính là lần An Trình Điển nằm viện, sau đó chính là sân bay, và cuối cùng là hiện tại..

-"Phía dưới liền hoan nghênh Văn Lược nào!" Người chủ trì hưng phấn hô.

Quả nhiên kế tiếp bị đẩy ra chào hỏi chính là hắn.

Quy củ trước ra chào hỏi, Văn Lược lúc này tâm còn bay đâu đâu, thời điểm Liên Mục Thanh hô tên hắn, hắn thông minh nhìn người hai bên, tất cả mọi người đều có ý tứ lùi ra sau, lúc này hắn mới yên tâm nói,

-"Mọi người hảo! Tôi là Văn Lược."

-"Không có gì muốn nói với fan sao?"

Liên Mục Thanh tuy rằng không muốn hỏi câu này, hắn vẫn còn nhớ rõ lúc trước ở phim trường hỏi Văn Lược câu này, thời điểm trả lời, quả thực tự chuốc lấy khổ. Nhưng nếu hắn không hỏi, Văn Lược cũng sẽ không nói gì. Dù sao lần này đều là quảng bá cho An Trình Điển cùng Văn Lược, kết quả nếu Văn Lược nói ít, thật đúng là sẽ trở thành bài tập không thể giao nộp.

Bát Quái Tạp Chí Nói Chúng Ta Rất TốtOù les histoires vivent. Découvrez maintenant