Bên cạnh là khuôn mặt ngủ say vô cùng anh tuấn của anh.

Hốc mắt sâu thẳm, màu sắc như đá vỏ chai khiến những người đối diện không ngăn nổi kinh hãi.

Sống mũi thẳng tắp, làm khi hôn anh bạn sẽ bị chóp mũi cao ngất đè vào phát đau.

Hàng mày sắc nét mà thẳng tắp, cùng với mỗi sợi mi dài đều rất rõ ràng.

Nhìn khuôn mặt như vậy, trái tim cô chợt dâng lên một tình cảm hỗn loạn mà phức tạp.

Quen thuộc nhất mà cũng xa lạ nhất.

Mà chính cô rốt cuộc đã cùng anh đột phá phòng tuyến cuối cùng kia.

Cô gần như đã muốn nhấc chân rời đi, từ nay về sau sẽ không bao giờ qua lại nữa.

Nhưng thoáng chốc trong đầu lại hiện lên những mẩu ký ức lướt nhanh như ánh chớp gần như không đếm xuể.

Rốt cuộc vẫn là, luyến tiếc.

Cố chịu đựng cơn đau nhức khó chịu trên cơ thể, cô nhặt từng chiếc quần áo rải rác trên nền nhà mặc vào.

Mỗi khi cài xong một cúc, cô lại đem ký ức đêm qua xóa đi một ít.

Đến khi quần áo hoàn chỉnh, cô lẳng lặng sải bước đẩy cửa ra.

Từ đầu đến cuối, không hề quay đầu liếc anh một cái.

Chạy xe tới bờ biển, cô ôm hai cánh tay ngồi xuống.

Gió thổi mát lạnh.

Mái tóc dài đen như mực bị gió thổi tung, sợi tóc quấn vào nhau, trên tai trên trán đều có cảm giác hơi ngứa.

Không ngoài dự đoán, di động đặt cạnh trong không gian yên tĩnh phát ra âm thanh hơi chói tai.

Nhìn dãy số quen thuộc kia, cô hít sâu một hơi, giơ tay ấn phím trò chuyện.

"Nghe cho kỹ," cô khẽ cắn môi dưới lên tiếng trước, giọng nói êm ái xưa nay lúc này hoàn toàn trong trẻo lạnh lùng: "Tối hôm qua chẳng có chuyện gì xảy ra cả. Chẳng có gì xảy ra cả."

Anh không nói, chỉ lẳng lặng giữ ống nghe chờ cô nói tiếp.

Cô biết, im lặng, là dấu hiệu cho thấy anh không đồng ý.

Giống như vô số lần trước kia, mỗi khi cô nói hoặc làm chuyện gì anh không đồng ý, bên kia đều im lặng không nói.

"Việc đó là ngoài ý muốn." Cô gắng sức nhắm mắt, ngừng vài giây rồi lại mở ra. "Chúng ta, vẫn là chúng ta ngày trước."

Cô sợ anh sẽ mở miệng phản bác, cũng vì từ nhỏ đến lớn những gì anh nói đều được chứng thực là đúng, vì thế cô quả quyết cúp điện thoại.

Cho dù là lừa mình dối người cũng tốt...

Bởi vì trong nhất thời, cô thật sự không biết mình nên tiếp nhận sự thay đổi gần như đảo lộn giữa hai người như thế nào.

...

Cô tên Chu Mộc, 25 tuổi, sau khi tốt nghiệp đại học Sheffield với thành tích xuất sắc, hai tháng trước nữ tiến sĩ trẻ tuổi này quyết định về nước.

Nước Chảy Thành Sông (Hoàn Chính Văn)Where stories live. Discover now