#40: Súng-?

297 53 21
                                    


-"Thưa ngài- tôi sẽ học gì ạ?"

Cậu phá đi bầu không khí im lặng trên hành lang mà nó đã xuất hiện từ nãy đến giờ. Cậu thắc mắc không biết mình sẽ học gì. Hắn có thể dạy cậu cái gì cơ chứ, cậu nheo mắt đợi chờ câu trả lời của hắn nhưng tất cả vẫn chỉ là cái im lặng đáng sợ ấy. Cậu thở dài, không muốn trả lời thì thôi vậy cậu cũng chẳng thể bắt ép được.

Đưa mắt qua những chiếc kính trong suốt, cậu lại ngắm nhìn những con người đang tập luyện chăm chỉ và vui vẻ. Nhưng nhìn từ đây qua trông nó giống chiếc lồng kính giam giữ tất cả ở đây rồi biến họ thành những con thú vật để người ta ngắm nhìn ý nhỉ. Cậu khẽ động đạy đôi chân mày, đúng là nơi đây thật khó hiểu mà.

Bước vào căn phòng trống vắng, nơi tập luyện của cậu hôm nay có lẽ sẽ là ở đây? Một nơi chẳng có người, chẳng có cây cối, trắng tinh một màu, thậm chí nó còn chẳng có nổi một cái cửa kính làm cậu co chút khó thở. 

-"Vì cậu không biết mình muốn học gì nên cậu sẽ được đặc biệt học hết"

Cậu không nghe nhầm chứ, chắc chắn là hắn đang đùa, nếu không thì làm gì có cái lẽ nào mà cậu phải học hết đống kiến thức dày đặc và thể xác bị bao phủ bởi đống gánh nặng. Thế thì cậu sẽ chết mất, nơi đây nhìn thoáng qua cũng đã có hơn một trăm buổi học khác nhau rồi. Khác gì để cậu vào hố đen vũ trụ rồi tự sinh tự diệt không?

-"Ngài... ngài... giảm bớt được không? Không thì tôi sẽ chết mất"

Cậu mệt mỏi thỉnh cầu hắn, hạ thấp bản thân xuống để giúp đỡ chính bản thân mình không bị đè nặng bởi khối áp lực vô hình. Hắn trầm ngâm, không nói gì cả, chỉ im lặng và suy nghĩ xcungx đủ làm cậu cảm thấy căng thẳng rồi.

-"Vậy ngươi sẽ chỉ phải học những thứ phổ biến thôi ha"

Hắn cười cười, chẳng biết là đùa hay thật nhưng nó đủ làm cậu cảm thấy an toàn và nhẹ nhõm hơn. Những thứ phổ biến thì thường khá là nhiều người học và theo như cậu quan sát thì nó cũng chỉ có 5-6 cái phổ biến như vậy. Dù vẫn hơi nhiều nhưng còn hơn là học trăm môn trong ba tháng. Lúc đó chắc cậu chỉ còn là ái xác không hồn, ai vứt thì vứt, ai vớt thì vớt.

Cậu gật đầu trong thoải mái, đôi mắt nhìn xung quanh căn phòng. Rồi giờ thì cậu sẽ tập gì đầu tiên? Tập ngồi đây trầm cảm một mình hả? Cũng hay đó chứ.

Hắn bước đến bức tường gần đó tay ấn nhẹ vào một chỗ nào đó mà cậu thậm chí còn chẳng nhìn rõ, một căn phòng từ từ được mở ra, bên trong đầy tủ là tủ thậm chí cậu còn có cảm tưởng như đây chính là thế giới của tủ, rồi sau này sẽ có cuốn sách tên "Vietnam và thế giới trong tủ mất". Bật cười với suy nghĩ chẳng ra đâu vào đâu của mình, cậu tiến lại gần chỗ hắn đang đứng.

-"Đây là tủ đựng một vài loại súng, nó chưa được sản xuất ra bên ngoài vì vẫn đang trong quá trình thử nghiệm, giờ thì cậu muốn học khẩu nào đầu tiên?"

Hắn quay mặt về phía cậu rồi đợi câu trả lời, mặc cho cậu đang hoang mang. Gì mà chưa được thử nghiệm rồi học khẩu nào đầu tiên. Khác gì cậu là một vật thí nghiệm rồi phải học hết đống súng này cơ chứ, khó cho cậu quá rồi. Nhìn qua chiếc tủ một chút, cậu nhìn hắn thở dài.

THE SANCTUARY OF SIN (AllVietNam)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ