#32: Lạ

265 53 43
                                    


Cậu ngồi trên chiếc ghế êm ái, cao ngang người cậu. Đôi mắt ngạc nhiên nhìn xung quanh, nơi này quả thực rất đặc biệt, không phải đẹp hay là tuyệt mĩ mà là độc đáo, những không gian làm người ta tưởng mình đang hoàn toàn ảo mộng vào trong thế giới tâm trí của riêng mình, cảm nhận sự sung sướng khi được làm mọi thứ mình muốn. Cậu khẽ run người lên, mắt trở lại nhìn cái mặt bàn trẻ con kia.

Mặt bàn hình tròn, những họa khắc tuyệt đẹp được bọc quanh bàn, nhưng bên trong thay vì cái quý tộc tuyệt đẹp kia lại là những nét vẽ nghệch ngoạc kì lạ giống như của những đứa trẻ con, những nét ngoằn nghèo, màu sắc lẫn lộn nhưng lại vô tình tạo nên một bức tranh nhiều sắc thái. Ngay bên chiếc bàn đó là một chiếc mành hình công nghệ được đặt lên bằng một cái cây giữ. Bên trong đó là những loại nước uống kì lạ, khác những yếu tố cân bằng mà những quán nước bên ngoài thường có.

Cậu dừng suy nghĩ lại, nhìn về người đã mời mình đến đây đang đứng xa xa ngoài cửa sổ, tay cầm chiếc điện thoại, gọi điện cho một người nào đó. Hắn bảo cậu cứ gọi đồ trước đi, cậu dùng tay lướt lướt trên chiếc màn hình to lớn kia, đôi mắt đọc từng dòng chữ trên đó bao gồm cả cái giá cắt cổ của mỗi món đồ. Chocolate Unitea, Appine Oraeen,... Ồ cách đặt tên độc đáo đấy, nhưng nó lại không thể diễn đạt cho người gọi biết rằng trong đó có hương liệu gì.

Cậu nhoải người, bấm đại vào một món nước nào đó, mà thậm chí cậu còn chẳng thèm nhìn tên. Rồi cậu liếc sang người đang bước đến đây, đôi mắt hời hợt và cái cách hắn bước đi, mê thật, vừa mang vẻ uy quyền vừa mang vẻ kiêu ngạo của một đại diện.

-"Cậu đặt nước chưa?"

-"Dĩ nhiên rồi thưa ngài"

Hắn ta mỉm cười, vẫn là thế, vẫn là cái sự kì lạ và khó hiểu. Hắn lướt nhẹ tay trên màn hình, mắt cậu cũng đu đưa mà dõi theo, ngón tay dài đẹp như các người mẫu, chiếc vòng đỏ được hắn đeo lên tay như một món đồ trang trí chẳng có công dụng nào khác ngoài làm đẹp.

Những thao tác khi đã được hắn thực hiện xong, hắn quay mặt sang nhìn cậu, đôi mắt sắc bén soi xét người đối diện hắn, đang ngồi với dáng vể im lặng chẳng biết lên nói gì. Hắn thầm cười một cái rồi từ đâu, một người lại gần, đặt trên bàn một tờ giấy được cuộn vào, tỉ mỉ và cẩn thận. Đôi mắt hắn nhếch lên vẻ kiều diễm, miệng ra lệnh cho người đối diện.

-"Mở ra đi"

Cậu biết mà sẽ chẳng có gì là không có lí do, và việc hắn mời cậu đi uống nước cũng vậy, chắc đây sẽ là một bản hợp đồng gì đó. Mong là không phải bán thân cho nhà thờ. Cậu cầm tờ giấy lên đôi mắt khẽ nhìn xuống chiếc nơ đỏ được tô nhấn vào ngôi sao được gắn lên đó. Tay cậu tháo chiếc nơ ra, từ từ và cẩn thận. 

Tờ giấy được mở ra, những con chữ dần xuất hiện ngày một nhiều. Cậu nhìn hắn ý hỏi giờ mình phải làm gì.

-"Đọc đi và nhớ kĩ nếu cậu muốn từ chối hãy đi gặp U.N"

Tâm lí cậu dần hoang mang, là cái gì mà nếu muốn gặp U.N? United Nation ý hả? Nhưng mà hắn là ai mà trong nơi này lại làm cậu cảm nhận rằng có thứ gì đó to lớn và nguy hiểm vậy? Cậu nắm chặt tờ giấy trong tay, con mắt lướt đi trên từng chữ một, đôi mắt như muốn biến mất mà chốc chốc cậu lại phải chớp chớp đôi mắt để đảm bảo rằng nó còn nguyên vẹn. Dù điều bắt buộc trong tờ giấy này không phải hoàn toàn là lạ, cậu cũng đã thực iện nó rồi, nhưng là với mục đích khác chứ không phải diệt trừ nhân loại như thế này.

THE SANCTUARY OF SIN (AllVietNam)Where stories live. Discover now