#33: Little hope

262 56 43
                                    


Cậu và hắn hoàn toàn bước ra khỏi con hẻm, ánh sáng chiếc vào mặt cậu. Hắn dừng lại quay lại nhìn cậu rồi đưa ra một tập giấy từ đâu đó.

-"Tôi về trước, lát sẽ có người tới đón cậu, đây là tập giấy khái quát về những thứ cậu sẽ làm việc, giờ thì tạm biệt"

Hắn đặt xấp giấy lên tay cậu rồi bước lên chiếc xe đã đỗ ở đó từ sẵn. Cánh cửa được mở ra rồi đóng lại nhanh chóng, chiếc xe cũng rời đi ngay sau đó. Bây giờ chỉ có cậu, lạc lõng trong quang cảnh yên bình này, đầu cậu vẫn còn chứa những câu nói của hắn sau buổi ngày hôm nay. Nhưng nhanh chóng thôi, cậu sẽ quên đi và chừa lại chỗ trống cho những thứ khác quan trong hơn.

Cậu lật lật xấp giấy, cũng chỉ có 12 tờ, mỗi tờ một mặt. Đôi mắt cậu lướt trên dòng chữ đầu tiên được in to chình ình như một cái tiêu đề của một cuốn sách vậy. Cậu chẳng có ý định đọc luôn, cậu muốn để dành để chiều hoặc tối về đọc. Bởi vì dù sao thì bây giờ cũng đẫ 2 giờ rồi, trời cũng chẳng đẹp lắm. Tâm trạng cậu cũng vậy, cũng chẳng tốt đẹp lắm. 

Chiếc xe màu trang đi tới rồi dừng lại ở chỗ cậu, cửa kính được kéo xuống, xuất hiện bên trong là một khuôn mặt xinh xắn của một người con trai. Mái tóc xanh nước cùng đôi mắt đỏ không làm câụ chú ý đên slaf chiếc vòng cổ như hình mặt trời mới làm cậu nhìn ngắm, nó dường như đang phát ra thứ ánh sáng trắng nhạt, trông đẹp lắm.

-"Cậu là VietNam đúng không ạ?"

Cậu gật đầu rồi như đã xác nhận đây là chiếc xe mà China đã bảo mình đứng đợi, cậu tiến lại gần rồi mở cánh cửa ra, mùi hoa hồng nhè nhẹ phảng phất trong mũi cậu, làm cẫu khẽ sững người, chắc sẽ chẳng có chuyện gì trùng hợp như vậy đâu đúng không?

Cậu bước vào xe rồi đóng cửa lại. Đôi mắt nhìn lên kinh chiếc hậu để ngắm gương mặt kiều diễm của người lái xe. Tay cậu đặt xấp giấy xuống bên cạnh, ngồi vắt chéo chân sang một bên cậu khẽ ngửa người ra đằng sau, đôi mắt nhắm hờ lại mong cho cái đầu đang nhưng nhức của mình đỡ đi.

-"Có vẻ cậu và China vừa đi ra từ quán nước nhỉ?"

Hắn liếc sang gương chiếu hậu, nhìn người đang mỏi nhoài đằng kia, đôi môi lại nhếch lên điệu cười, tệ thật quá nhiều người thử thứ nước đó rồi. Hắn lắc đầu.

-"Ừm..."

Cậu hời hợt trả lời, nhiều lúc tiếng nói còn không hiện ra làm người ta khó khăn để nghe được cậu. 

-"Nước ở đó có ngon không?"

-"Khá lạ?"

Cậu vẫn nhắm mắt, đầu không ngừng nhưng nhức, cậu buồn nôn quá, muốn moi trong họng hết tất cả những thứ cậu vừa uống, ghê quá, cái vị đăng đắng làm cậu khó lòng nào mà nuốt nổi. Cậu nhăn mày cố quên đi cái cảm giác khó chịu đó.

Muốn được giải thoát

-"Hmm.. tôi có một người bạn làm việc ở đó, cậu ta là người trực tiếp làm món nước đó, và cậu ta đã kể với tôi về vài... nguyên liệu..."

Nói đến đây hắn có chút ngắc ngứ, tay hắn lái chiếc xa liên tục gõ gõ vào chiếc vô lăng. Cậu im lặng, hắn bắt thóp được cậu rồi, giờ cậu đang rất tò mò về những nguyên liệu ở đó, nó khá kì lạ và bí ẩn, cậu nghiêng đầu qua một bên tránh đi cái sự soi mói của gã ta.

THE SANCTUARY OF SIN (AllVietNam)Donde viven las historias. Descúbrelo ahora