#12: New friend? - Kazakhstan

435 72 21
                                    

-" Ha... Đi thôi nào"

Cậu lười biếng đáp, trước khi đóng cửa còn ngáp dài một cái, mấy hôm nay cậu ngủ sâu ghê, trời trăng mây đất không biết cậu là ai luôn, phải là từ cái lúc cậu làm xong bài kiểm tra, tâm lí cậu bắt đầu thanh thản từ lúc đó, dạo này cậu cũng thức dậy muộn hơn, điều đó làm thời gian biểu của cậu bị lệch đi kha khá, chắc bắt đầu từ hôm nay cậu phải thay đổi lại thôi. 

Cậu bước trên con đường quen thuộc mà không quen thuộc, đôi mắt vẫn nhin nơi rộng lớn này mà trầm trồ không thôi. Gần tới ngõ rẽ cậu chợt thấy một người trông khá lạ, rồi cũng chỉ nghĩ là người lạ đi qua, cậu không quan tâm mấy, đôi chân cậu bước nhanh vào cái góc rẽ đó, và điều tiếp diễn tiếp theo chẳng phải gì khác mà chính là vài tiếng gõ cửa quen thuộc.

Cậu bước vào lớp, lại là người đầu tiên à? Chán nhỉ, không khí lạnh lẽo khi ở một mình làm cậu thấy cả cơ thể trở nên lạnh hơn, làm cậu liên tưởng tới cái cô đơn khi ở một mình, vùi đầu trong nước mắt và mệt mỏi, lúc đó thật đáng sợ- cậu thầm nghĩ. Ngồi trên chiếc ghế gỗ, cậu dúi mắt mình vào khung cửa sổ, nhìn mấy cái lá thi nhau rơi rụng, buồn chán và tẻ nhạt.

Rồi tiếng mở cửa vang lên, làm cậu chú ý, đôi mắt cậu hướng về phía người vừa bước vào, ồ là người lúc nãy này. Cậu chỉ kịp nhận xét một câu, sau đó não cậu lại nhảy bổ ra chỗ khác, không gian im ắng vẫn cứ như vậy mà tiếp diễn ra, anh ta ngồi bàn cuối trong một cái góc mà khá ít người để ý tới, đôi mắt vàng ươm luôn hướng về phía mặt bàn. 

Vốn dĩ chẳng ai muốn nói với nhau cậu nào, cậu đáng lẽ vẫn cứ hướng mắt về cửa sổ, còn anh ta thì nhìn chằm chằm vào cái mặt nạ, nhưng đời nào được như thế? Cái cảm giác mà hai người ở cùng nhau mà chẳng ai nói với ai câu gì ấy, nó khó chịu lắm, hơn nữa với cái đồng hồ ở trước cửa lớp thì cậu biết rằng giờ mới có bảy giờ bốn phút, tức còn tận năm mươi sáu phút nữa mới đên lúc vào lớp, dù sao thì cậu cũng nên kết thêm bạn để đề phòng cho tương lai nhỉ.

Nghĩ tới đâu, cậu làm tới đó, cậu đứng dậy, bước lại gần, trong đầu không ngừng nghĩ ngợi mông lung, nên nói chuyện gì nhỉ, bởi cậu kết bạn chỉ là để có một cái gì đó mới mẻ, chứ thực sự chẳng có cái gì cả. Đứng trước mặt bàn người ta, cậu mở lời:

-"Um... Chào cậu?"

Cậu nói xong liền nhìn vào con người kia, mái tóc xanh lam đặc biệt lạ mắt, trông mới mẻ thật, cậu lập tức có cảm giác như đang ở biển khi nhìn thấy mái tóc của con người này. Và lúc này giọng nói của người kia mới chậm chạp lên tiếng:

-"Vâng?... Có gì không ạ?"

Nghe đến đây, người cậu khẽ sững lại, thực sự thì khá lâu rồi cậu mới nghe được cái lễ phép này, được rồi dù sao thì bắt truyện đột ngột cũng khó để người ta hiểu ý mình, cậu hít một hơi thật sâu, rồi nhẹ nhàng nói:

-" Liệu chúng ta có thể làm bạn được chứ?"

Cậu đang e ngại trước câu hỏi khá bất chợt của mình, lo lắng rằng người kia sẽ từ chối, thì hình cảnh trước mắt làm cậu dẹp bỏ cái suy nghĩ đó. Anh ta ngẩng mặt lên, khuôn mặt đó lập tức đập vào mắt cậu.

THE SANCTUARY OF SIN (AllVietNam)Where stories live. Discover now