#3: Small talk

945 110 46
                                    

Tách




Tách




Tách




Tiếng nước chảy tí tách, tí tách. Khoảng không gian đen kịt bao trùm thấy cơ thể của cậu, ánh sáng không hề hiện hữu ở đây. Tiếng thở khe khẽ phát ra từ cậu làm màn đêm tĩnh lặng nhẹ nhàng lay đông. Cơ thể cậu nổi lềnh bềnh trên mặt nước, trôi dạt trong màn đêm vô tận.  nằm trên màn nước, cả người cậu thả lỏng, ngoài tiếng nước và tiếng thở khe khẽ của cậu, nghe có chút rùng rợn và căng thẳng.

Mắt cậu khẽ lay động, tiếng thở cũng trở nên nặng nhọc hơn, cả cơ thể cậu bắt đầu chìm xuống làn nước bên dưới, dòng nước như nhấn chìm lấy cậu không cho cậu thoát ra, hơi thở cậu như mất kiểm soát mà vội vàng rồi dồn dập. Tay cậu từ khi nào đã ôm chặt lấy quả tim nhỏ bé đáng bên trong lòng cậu.




Hồi một...




Hồi hai...




Hồi ba...




...

-" Argh! Ha... ha...ha..."

Cậu ngoi lên khỏi dòng nước, bập bềnh, bập bềnh, giòng nước cũng bắt đầu lặng yên trở lại khi thấy cậu bừng tỉnh và dùng hết lực bơi lên, túm víu lấy không khí. Cậu hít lượng không khí thanh mát ít ỏi kia, mái tóc ướt sũng làm cậu khó chịu không thôi, đôi mắt tinh sảo kia nhìn xung quanh, như tìm kiếm một thứ gì đó để giái thích cho câu hỏi đang xâm chiếm trong đầu cậu. "Đây là đâu ?".

Cậu giờ đây đang ngồi trên mặt nước, trong lòng lo lắng không thôi. Dòng nước này chảy rất siết nhưng lại có cách khuất phục được nó, cậu khi đó đã rất bất ngờ khi tìm hiểu được nó. Cậu càng dãy dụa, trong lòng càng khó chịu thì dòng nước càng nhấn chìm cậu xuống, ngược lại chỉ cần cậu không dãy dụa, buồn rầu nói trung là chỉ cần cậu "nhẹ tênh" là cậu sẽ được nổi lên dần dần. Câu quay đầu tìm kiếm một thứ gì đó để níu lấy, chẳng nhẹ cậu lại mắc kẹt ở đây mãi mãi ư?

-" Ồ! Một sự nhầm lẫn!"

Cậu giật mình, tìm nơi phát ra giọng nói lúc nãy. Nhưng rốt cuộc thì chả thấy ai cả, làn khói trắng từ đâu bay đến bao trùm lấy cậu,  cậu có chút hoảng loạng, vội vã định đứng dậy thì bị dòng nước kéo xuống, dù là nước nhưng nó cũng khá đau đấy nhé. Cậu bình tĩnh lại rồi cất tiếng:

-"Ai?"

Trả lời cậu là khoảng không gian đen kịt, im ắng, tiếng vang từ giọng nói của của cậu cho thấy đây là một không gian khép kín nhưng tại sao dòng nước cứ chảy mãi mà không có điểm dừng ? Câu ngó nghiêng xung quanh rồi chợt thấy một chiếc bóng xám đang dần dần hiện ra.

THE SANCTUARY OF SIN (AllVietNam)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ