#27: Special Classes

313 56 86
                                    


Hắn nghe câu nói, khuôn mặt khuôn chút biến sắc, nụ cười trên một vẫn ở trên đó, những ánh mắt hắn lại đang suy nghĩ, rất nhiều. Cậu nhìn ra khán đài, nhìn những con người đang gào ghét, rồi lại nhìn quý cô được treo trên chiếc bia, nhìn cánh tay đưỡm máu rồi lại nhìn dòng nước mắt đang gào thét của cô ta, một bức tranh mà nếu được vẽ ra thì nó sẽ là một tác phẩm hoàn hảo, xứng đáng được trưng bày trong nhà thờ rộng lớn, vị trí mà bất kì ai cũng phải nhìn. Cậu đợi câu trả lời, nhưng trong đầu luôn suy nghĩ về những thứ mông lung khác.

-"Tại sao?"

Hắn nói, tôn giọng còn có chút vẻ hứng thú, nhưng rồi lại dập tắt bởi sự suy nghĩ lơ ngơ của cậu, hắn khó chịu, chưa từng có ai nói chuyện với hắn mà mất tập trung như thế này cả. 

Tách

Hắn búng tay trước mặt cậu, lấy lại sự chú ý vốn có của bản thân. Cậu ngẩng mặt lên nhìn hắn, mắt chạm mắt.

-"Đó là yêu cầu của cũng tôi thưa ngài, nếu ngài đồng ý ngài sẽ đi cũng tôi, còn không chúng tôi sẽ phải dùng thủ đoạn"

Cậu không chần chừ nói, giờ thì cậu hết sợ rồi, nói chuyện với hắn cũng thoải mái đó chứ? Sơ sẩy một chút thì cùng lắm là bị dao xuyên qua đầu thôi. Cũng chẳng to tát lắm. Cậu thở ra một hơi lành lạnh, đợi chờ sự từ chối của hắn.

-" Haha- Thôi nào đừng cứng ngắc như vậy chứ?"

Hắn đặt một tay lên vai cậu, đôi mắt đánh giá và nhận xét. Lâu lăm rồi hắn mới có người rủ đi đâu đó. Thứ cậu cần hiện tại, không phải là cái cười xuề xòa, mà là cái câu trả lời kia kìa, cậu thở dài, nhìn xuống sàn nhà, đôi mắt khé chớp rồi lại khẽ mở, cậu mệt quá.

-"Được, dù sao ta cũng hơi chán"

Hắn mỉm cười, đó cũng là thứ cậu thấy cuối cùng trước khi rời vào cái hố sâu đen ngòm đó. Thời gian trong tâm trí cậu ngừng lại, cả cơ thể bỗng nhẹ tênh. Mắt cậu nhắm lại, hờ hững, trong đầu nhảy bổ đâu ra cơn đau chốc lát, tất cả đều xoay mòng mòng, may sao có cánh tay của hắn đỡ, nếu không có khi cậu cũng sẽ trở thành cái xác khô nếu hắn bỏ mặc cậu ở đây.

Hắn- Japan bế cậu lên, bước đi theo cái cách nhẹ nhàng nhất, cũng chẳng có ý định lo lắng cho con người đang trên tay mình, hắn bước vào thang máy cách đó khá xa, đôi tay bấm vào số 1 được vạch đỏ chót. Miệng hắn tắt đi nụ cười ban nãy, giờ đây chỉ còn là cái cảm giác run rẩy khi hắn mang lại, hắn bỏ lại cái đám người loạn lạc đang tự diết chóc lẫn nhau kia, đầu chỉ thầm khinh bỉ và chế giễu.

Ting

Chiếc thang máy mở cửa, bất ngờ thay xuất hiện trước mặt hắn lại chính là chiếc nhà thờ mà cậu nói tới, hắn nhẹ nhàng bước đi, cậu trên tay hắn thở đều, cả người nhũn ra, yếu ớt và mỏng manh vậy mà nó vẫn toát lên vẻ nghiêm trang đến lạ.

Chân hắn bước vào phòng y tế, gặp mặt hắn là Cuba, người mà đang dạy hắn y học. Japan đặt cậu xuống giường trong ánh mắt soi xét của Cuba. Hắn hoàn toàn không để tâm đến ánh mắt đấy lắm, vẫn tập trung làm công việc của mình.

THE SANCTUARY OF SIN (AllVietNam)Opowieści tętniące życiem. Odkryj je teraz