Cậu cứ ngồi như vậy, trong lòng chỉ mong ngóng thời gian trôi qua qua nhanh nhanh một chút, ngồi không ở đây cũng chán lắm chứ bộ, cậu thật sự còn chẳng thấy miếng thú vị nào ở đây.

-"Tập trung này"

Đang suy nghĩ sâu xa thì tiếng của hắn làm cậu bừng tỉnh, cậu nhìn về phía hắn, ngỡ như hắn đang bảo mình nhưng không phải, hắn đang nói với con người kia, đôi chân của hắn rất nhanh chóng bước về phía cậu. Cảm giác bất an trong lòng hiện rõ lên lòng cậu, xuyên qua cả khuôn mặt cậu. Lo lắng vì sợ sẽ có một chuyện gì đó chẳng lành sẽ xảy ra với mình. Cơ thể cậu cứ nhức nhức lên thay cho vị chủ nhân của nó.

Hắn tiến lại gần cậu, rồi dừng lại trước mặt cậu.

-"Đừng làm gì cả, chỉ cần ngồi im thôi"

Hắn nhàn nhạt nói rồi quay sang phía anh ta, cậu thất thần, chẳng biết bản thân sẽ gặp phải cái loại trường hợp gì trong cái khoảnh khắc này, nó ngại ngùng và méo mó đến kì lạ, cậu thật muốn đây chỉ là một giấc mơ, và khi cậu tỉnh lại cậu sẽ quên hết tất cả, chẳng nhớ một cái gì và sẽ đi học như bình thường.

Trong tức khắc hắn đã quỳ trên ghế, đối diện cậu, đôi mắt hắn bị che đi làm cậu càng khó thở hơn nữa, hắn định làm mẫu về cái gì vậy? Cái tư thế mờ ám này, đã vậy lại còn có người nhìn nhìn rồi lại ghi ghi chép chép nữa chứ. Cậu nghe lời hắn, ngồi im, mắt hơi hướng qua chỗ khác để che đi cái sự ngại nghùng khó nói của mình.

-"Có khá nhiêu bước nhưng một trong số những bước thường được sử dụng nhất là cách này"

Hắn nói, giảng bài cho người kia vô tình nó cũng đã lọt vào tai cậu, cậu cười gượng một mình rồi nhắm chặt mắt lại, không muốn nhìn những cảnh tượng tiếp theo mà hắn sẽ làm với cậu, thật sự cậu rất khó chịu với tình cảnh bây giờ.

Sau một hooig không có động tĩnh gì, cậu mới nhẹ nhàng mở mắt ra, trong đầu luôn mong rằng mọi thứ đều rất yên ổn và bình thường. Nhưng... nó cũng chỉ có cái chứ mong đấy thô, hắn lần này đã áp sát hơn vào cậu, khuôn mặt vẫn đang nhìn anh ta, miệng bắt đầu giảng bài. Từ đây cậu có thể ngửi thấy cái mùi dịu nhẹ của mái tóc hắn tỏa ra, thơm thơm đã vậy còn mượt, không biết hắn ta dùng loại dầu gội gì vậy ta. Một câu hỏi đột ngột nảy lên trong đầu cậu.

Trong lúc cậu đang mông lung về mùi hương thơm dịu trên tóc hắn thì hắn quay mặt lại, nhìn xuống rồi một tay nâng cằm cậu lên, miệng vẫn giảng cho anh ta nghe, dù biết đây chỉ là làm mẫu nhưng trông cứ, sai sai. Cậu bây giờ khác gì một thằng đi vào bar rồi tìm người để phục vụ bản thân đâu cơ chứ. Cảm giác của một người nằm trên là đây sao?

Hắn nhìn cậu, mắt kính đen vô tình trễ xuống làm hắn lộ ra đôi mắt xanh sâu thằm, cuốn hút người đối diện hắn. Cậu, đỏ mặt lên nhè nhẹ, cảm giác cứ làm sao ý, khó diễn tả lắm. Tim cậu đập nhanh hơn vài nhịp, cậu không thể đưa mắt chỗ khác bởi vì hắn đang níu cậu lại bằng cái đôi mắt chết người đó, giờ thì cậu hiểu tại sao hắn phải đeo kính lại rồi. Hắn mà bỏ kính ra thì chắc cậu cũng chẳng có cơ hội đề ngồi đây và làm mẫu với hắn như thế này.

THE SANCTUARY OF SIN (AllVietNam)Onde as histórias ganham vida. Descobre agora