#29: Unstable teaching

Bắt đầu từ đầu
                                    

-"Tôi là VietNam, giáo viên sẽ dạy hai cậu trong thời gian này, cụ thể là ba tuần"

Dứt lời, cũng là lúc việc ghi tiêu đề hoàn thành, cậu quay xuống chống tay lên bàn nhìn hai người, mỗi người một việc.

-"Mời hai cậu giới thiệu?"

Im lặng

-"Nhanh lên, tôi không có nhiều thời gian đâu"

Vẫn là vậy.

Bộp

Chiếc giẻ lau bảng bay thẳng vào người tóc xanh, được rồi nếu vậy thì để cậu vận động vậy.

-"Ouch- Thưa thầy... em là Italy"

Người tóc xanh uể oải nói, miệng ngáp một hơi dài, rồi lim dim đổ gục xuống bàn. Cậu chỉ mệt mỏi lắc đầu, được rồi, Italy, đừng để cậu nóng nữa đấy.

-"Vậy-"

-"Vâng thưa thầy em là là Germany"

Cậu gật gù nhìn con người tóc đen đang úp mặt sang một bên bàn. Cậu ngồi xuống chiếc ghế gần đó, lấy sách ra đọc, mặc cho hai người kia thích làm gì thì làm. Dù sao nay cũng là buổi đầu tiên, giới thiệu tên là quá đủ rồi, đủ để cậu ong ong cái đầu rồi. Hơn nữa trong hai người kia chẳng ai là có hứng thú học cả, thôi thì cứ để vậy đi. Hết giờ thì cậu về.





 ° ° °




-"Hức...hức"

Tiếng thút thít phá vỡ cái bầu không gian yên tĩnh này. Cậu nhăn nhẹ mày đóng cuốn sách lại, mới có 5 phút trôi quá thôi đấy. Như nhận ra sự tình cậu nhìn xung quanh, hình như cậu vừa nghe thấy tiếng khóc hay sao, đúng không ta.

-"Hic..."

Cậu đứng lên, ai hãy bảo với cậu là mơ đi, giờ mà có một người khóc thì mất công cậu dỗ lắm, hơn nữa cậu cũng không có tài dỗ người khác, đặc biệt là người lớn, trẻ con thì có thể đưa ra vài điều kiện chứ người lớn thề có thề thốt thì chưa chắc đã nín.

-"Oaaaaaa!"

Rồi giờ thì cậu biết ai là người khóc rồi, cậu lại gần phía Italy trong đầu không khỏi nghĩ cách để hắn ngừng khóc, sao lại khóc nhỉ. Cậu hoang mang kèm thêm lo lắng lạ gần hắn, tay chận khua loạn xạ không biết nên làm gì tiếp theo. Mặt thì lo lắng không thôi. 

-"Này... ngư.. cậu có sao không?"

Cậu nuốt miếng nước bọt rồi đặt tay lên người đang úp mặt xuống khóc lóc. Dù không phải chuyện của cậu nhưng cứ khóc thế này thì ồn lắm, cậu sẽ không đọc sách được mất. Cậu dùng đôi tay đang run rẩy vì không biết làm gì của mình lên đầu hắn ta, xoa xoa vài cái. Thôi thì nín đi.

-"Hức"

Hắn nhào xuống ôm ngang thắt lưng cậu. Cái ôm đột ngột làm cậu suýt thì đổ cái rầm xuống đất. Cậu muốn đẩy hắn ra, nhưng nửa lại không cho phép. Chỉ đành thở dài rồi xoa xoa đầu hắn, miệng nói vài lời an ủi nho nhỏ, mong sao hắn không khóc nữa.

THE SANCTUARY OF SIN (AllVietNam)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ