Chương 57: Đừng sợ anh

2K 59 20
                                    

Phong Đại cầm tuýp thuốc vào phòng ngủ. Hắn leo lên giường ngồi dưới chân Nhật Huy. Nhật Huy không nhúc nhích, không thèm nhìn Phong Đại. Phong Đại xắn ống quần Nhật Huy lên, bóp thuốc chấm vào cổ chân đang sưng, xoa đều xung quanh. Phong Đại nghĩ thầm nếu chịu ở nhà đợi hắn thì đâu có đau thế này, bé cưng của hắn hư quá. Thuốc mát lạnh, thấm khá nhanh, cảm rát nhức dịu hẳn đi, Nhật Huy thoải mái hơn. Phong Đại xoa cẳng chân phía trên, hỏi:

- Thoải mái hơn không?

Nhật Huy gật đầu, mắt vẫn không liếc hắn. Phong Đại rờ tay dịch lên chỗ mông xoa nhẹ mông Nhật Huy.

- Anh bôi cho cả mông nhé? 

Phong Đại kéo cạp quần Nhật Huy xíu lộ ra viền quần lót. Nhật Huy vỗ cái bốp vào tay hắn, lườm hắn:

- Không cần, dậy em tự bôi.

Phong Đại cười cười để tuýp thuốc ở đầu giường. Hắn giũ chăn đắp ngang hông, kéo Nhật Huy vào lòng để cậu nằm nghiêng gối lên tay, lồng ngực hắn áp sắt lưng cậu. Hắn với tay lấy điện thoại, mày hơi nhướn, bé cưng không động vào máy hắn, có vẻ nghe lời hơn đấy. Phong Đại chếch máy sang hướng khác ấn mật khẩu. Nhật Huy không quan tâm, vân vê thẻ ngân hàng trong tay. Phong Đại ấn tìm kiếm, giơ điện thoại ra trước mặt Nhật Huy cho cậu xem mẫu. Cậu ngoái về sau, chần chừ hỏi:

- Em lướt xem được không?

- Được, lần này cho em dùng.

Từ lúc lộ mặt thật Phong Đại dùng điện thoại đều tránh Nhật Huy, thời gian cũng không lâu cỡ chục phút là cùng. Nếu dùng trước mặt cậu thì sẽ không cho cậu động vào, muốn mua cái gì thì bảo hắn hắn sẽ chọn.

Nhật Huy lướt màn hình, lúc trước cậu hay đắn đo giá cao quá, đắt quá, giờ Phong Đại bắt giam cậu, tốn tiền kệ hắn. Nhật Huy chọn két sắt mini của Nhật dùng mật mã màu đen. Phong Đại vuốt tóc cậu, thỉnh thoảng hôn một cái, xong lại thơm cổ thơm má cậu.

- Em thích cái này hả?

- Vâng, cái này.

- Thế mua nhé.

- Ừm.

Phong Đại nhắn tin với web yêu cầu giao gấp, thanh toán hết tiền, lúc viết địa chỉ thì chếch điện thoại sang hướng khác không cho Nhật Huy nhìn. Làm xong hắn tắt điện thoại, hôn má Nhật Huy mấy cái.

- Anh đặt rồi đấy, hai hôm nữa gửi tới đây.

- Ừm.

- Em muốn mua gì nữa không?

Nhật Huy lắc đầu. Cậu nhìn điện thoại trong tay hắn, nghĩ một lúc, hỏi:

- Anh nói sai mật khẩu điện thoại cho em. Ngay từ đầu anh đã lừa em phải không?

Ý Nhật Huy nhắc tới việc hai người trao đổi mật khẩu điện thoại. Mật khẩu cậu cho hắn đúng, hắn vào lúc nào cũng được, đến lượt cậu vào thì sai, nghĩ tới vẫn ấm ức. Phong Đại quay người Nhật Huy lại để cậu đối mặt với hắn. Hắn xoa tóc cậu, cuốn lấy một ngọn tóc vân vê, động tác rất dịu dàng, săn sóc.

- Anh nói thật. Lúc em hỏi sao anh chưa đi TN anh mới đổi. Định thử em chút, không ngờ em táy máy nhanh thế.

Nhật Huy thở dài, không biết hắn nói dối hay nói thật. Cậu nhìn ánh mắt đong đầy tình cảm của hắn, tim nhoi nhói.

[ABO] Điên Cuồng Độc ChiếmWhere stories live. Discover now