Chương 85: Cúc Báo Đông (1)

704 118 9
                                    

Tháng mười, hoa cúc báo đông nở trắng xoá ngọn đồi xa. Dân chúng quanh thành hồ hởi đưa chuyện, đoán rằng tiểu vương tử nước Huyên sinh ra đẹp mã lắm, lần này đích thân đến Bình thành đón công chúa, nhất định phải chạy ra xem cho thoả trí tò mò.

Mà công chúa lúc này ở trong hành cung cũng bận rộn tối ngày. Một tháng liên tục, vừa sáng bảnh mắt, ma ma dạy lễ nghi đã gõ cửa giục, Nam Cung Sư không làm sao được, đành lết ra ngoài tập luyện.

Ma ma nói tiểu vương tử tuy là người phóng khoáng, song vương thất Huyên quốc so với Tinh Nguyệt vẫn có những quy tắc khác biệt, ví như mỗi sáng phải quỳ trước hoạ điện cầu nguyện một canh giờ, khi diện kiến phu quân phải đi chân trần, ngoài ra còn phải học theo nữ tử Huyên quốc múa thành thạo điệu Tuyết Cầu...

Bản tính của công chúa trời sinh giống như con hãn huyết bảo mã, cực kì bất kham, đám hạ nhân đều đoán chưa tới ba ngày nàng sẽ quậy banh chành, ép ma ma phải khóc lóc đòi về nước. Nào ngờ Nam Cung Sư hết mực hợp tác, ma ma hài lòng, đồng ý để trống lịch ba ngày cuối cùng.

Thời điểm này trời chưa trở lạnh, buổi chiều vẫn còn chút nắng nhạt, chiếu qua ô cửa sổ, phủ một lớp vàng mật lên khuôn mặt Nam Cung Sư. Nàng yên lặng ngồi thật lâu nhìn chính mình trong gương, quan sát đại cung nữ ở sau lưng vấn tóc thành kiểu bách hợp.

Trên mặt bàn bày gần hai chục loại trâm cài đủ hình thù, màu sắc. Đại cung nữ với tay định lấy một cây trâm mắc chuỗi hạt dài, bị Nam Cung Sư nắm cổ tay chặn lại.

Hơi thất thần, nàng nói "Lâu rồi bổn công chúa không nhìn thấy Cự Phong."

Ba tháng bị cấm túc, nàng chăm chỉ học lễ nghi, cả ngày bận rộn nên bớt nghĩ đến hắn. Giờ nhớ ra, không biết thương thế đã hồi phục mấy phần.

"Mau, gọi hắn tới đây."

Bóng đại cung nữ vừa khuất, chẳng mấy chốc ngoài bậc cửa đã xuất hiện một thân áo đen. Nam Cung Sư ngoắc tay gọi Cự Phong, lại kéo ghế bảo hắn ngồi xuống, hai người đối diện nhau, trông không giống chủ tớ.

Ánh mắt của Cự Phong so với lần ở dưới địa lao đã ảm đạm đi nhiều, nàng đoán hắn buồn vì sắp phải xa quê hương.

Cố gắng phấn chấn tinh thần, Nam Cung Sư chỉ đống trang sức trên bàn, hào hứng đặt câu hỏi "Ngươi thấy cái nào đẹp?"

Cự Phong ngẩn ra, hiển nhiên, một đại nam nhân như hắn chỉ thấy trước mắt lấp lánh xanh đỏ tím vàng, nếu giờ công chúa bảo phân biệt trăm loại ám khí khác nhau thì tốt quá.

Hắn lắc đầu tỏ ý không biết, Nam Cung Sư thở dài, để việc lựa chọn thêm trực quan, nàng kiên nhẫn nhặt từng cây trâm cài lên tóc, cây nào có chuỗi hạt dài thì lắc nhẹ đầu để hạt châu va vào nhau tạo thành những tiếng đinh đang êm tai.

Nhoẻn miệng cười, lại hỏi "Thế nào?"

Bàn tay bối rối nắm chặt vạt áo, Cự Phong dường như nhìn thấy luồng sáng tinh khôi chiếu xuyên qua những hạt hồng châu, khiến nụ cười của công chúa càng bội phần xinh đẹp.

Chẳng nghĩ ngợi gì mà gật đầu.

Nam Cung Sư thử thêm vài cây trâm nữa, loại khắc hồ điệp bằng đá phỉ, loại hình cành hoa đào uốn lượn, kể cả loại trâm lớn xâu ba chuỗi ngọc trai dài đến vành tai, loại nào Cự Phong cũng khen đẹp.

[12CS - Hoàn] Nguyện Vì Người, Một Đời Trồng Hồng ĐậuWhere stories live. Discover now