Chương 21. Sự thật

2K 130 18
                                    

Ngã tư phía đông đường Vũ Quỳnh.

Chu Thiên Dật xuống xe của Nhan Mẫn, Nhan Mẫn chào nàng, nàng chờ Nhan Mẫn dừng xe ở ngã tư phía đông.

Trần Khê chờ ở ngã tư phía đông chưa bao lâu, thấy Chu Thiên Dật đứng đó, đi qua nói: "Chị Chu."

"Tiểu Trần?" Chu Thiên Dật nhìn thấy Trần Khê tươi cười đầy mặt, nàng bỗng nhiên có chút khó chịu, buổi tối hôm nàng chia tay Vu Thanh Duyệt, là Trần Khê ôm Vu Thanh Duyệt, hơn nữa còn đưa Vu Thanh Duyệt về nhà.

Trần Khê làm trợ lý cho Vu Thanh Duyệt năm năm, có đôi khi Vu Thanh Duyệt cũng nói với nàng Tiểu Trần làm việc nhanh nhẹn, mạnh mẽ hơn nhiều người.

Bây giờ xem ra Trần Khê và chị ấy đã ở bên nhau ...

Chu Thiên Dật hít sâu một hơi, hỏi: "Xin lỗi, có chuyện gì sao, Tiểu Trần."

"Chị Chu đừng khách sáo," Trần Khê vẫn mang nụ cười tiêu chuẩn như trước, khoác tay Chu Thanh Duyệt, đi đến một tiệm bánh ngọt: "Em nghe chị Thanh Duyệt nói chị Chu thích ăn đồ ngọt, từ trước đến nay cũng chưa từng cùng đi với chị Chu, hôm nay mời chị Chu ăn một chút lại trở về cũng không muộn."

Chu Thiên Dật không muốn từ chối, nhưng cũng không muốn bởi vậy mà bị mất mặt, mới đẩy tay Trần Khê ra nói: "Không cần, hôm nay cô tới là muốn nói gì, muốn cho tôi xem cái gì, mau nhanh đi. Cô là trợ lý của Vu Thanh Duyệt, cô ấy cũng sẽ không mong cô ở nơi này nói chuyện riêng với người cũ của cô ấy."

Nhan Mẫn từ xa nhìn đến, Chu Thiên Dật nói cô chờ nàng ở xa là được rồi, Trần Khê hẳn là không có ác ý quá, nhiều nhất chỉ là muốn nàng không "dây dưa" với Vu Thanh Duyệt.

Trần Khê nghe vậy khóe miệng hơi nhếch lên, diện mạo cô ta cũng không xuất chúng, thậm chí không bằng Chu Thiên Dật sạch sẽ thu hút người khác, chỉ là trên người người này có một loại cảm giác áp bách kỳ dị.

Hơn nữa bây giờ Chu Thiên Dật mới mơ hồ nhận ra loại cảm giác này.

"Chị Chu," Trần Khê lấy ra một xấp ảnh chụp đưa cho nàng, nói: "Đây, em nghĩ chị sẽ muốn xem."

"Cái gì ..." Chu Thiên Dật xem những tấm ảnh, nàng nhìn thấy rất nhiều ảnh chụp, hình ảnh từ camera, hầu hết đều rõ ràng có thể nhìn thấy, toàn bộ ảnh chụp đều là Vu Thanh Duyệt cùng đủ loại người đang cùng nhau tản bộ, nắm tay, hôn môi, thậm chí là, đi khách sạn trong mấy năm nay.

"Những thứ này ở đâu ra ..." Tay Chu Thiên Dật run nhè nhẹ, môi của nàng hiện tại đã không còn một chút máu.

Trần Khê nhìn mây trên trời, mây đen từng đám từng đám kéo đến, mịt mờ.

Trời sắp mưa.

"Chị Chu không cần biết làm sao em có được, kỳ thật chúng ta đã biết nhau từ trước," Trần Khê nhìn móng tay mới làm của cô ta, bên trên có những bông hoa màu hồng nhạt: "Chúng ta, chính là chị, em và Vu Thanh Duyệt."

"Chúng ta ... biết nhau?"

"Lúc ấy chuyện chị bị ức hiếp mọi người trong trường đều biết, chị thật may mắn, đã tìm được rồi, không như những người khác," Trần Khê nhìn ánh mắt trong trẻo của Chu Thiên Dật, bỗng có chút hoảng hốt: "Như em, không có người nào nguyện ý làm chỗ dựa cho em."

[BHTT] [Edit - Hoàn] Cố Nhân Thành Tro - Y ChuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ