Chương 82

1K 37 0
                                    

"Cũng may Tĩnh Đình Công vận khí tốt, trùng hợp tránh thoát," Trên mặt Vân Khánh Đế vẫn còn tức giận, "Đám kẻ xấu thật này sự quá mức càn rỡ!"

Thái tử phi không biết bản thân là mất mát hay gì khác, nàng quay đầu nhìn Tạ Uyển Dụ, đối phương thế nhưng trầm ổn, trên mặt không có chút biểu tình nào. Nàng thấy Đế Hậu hai người đều đối với Ban gia thập phần quan tâm, liền nói: "Có lẽ là trời cao biết Phụ hoàng Mẫu hậu đối với bBan gia thập phần quan tâm, không đành lòng thấy hai người vì Ban gia thương tâm, nên mới phù hộ bọn họ chu toàn."

"Thái tử phi nói đúng," Tạ Uyển Dụ tiếp nhận câu chuyện, "Tĩnh Đình Công thật sự là người may mắn."

Lời này Vân Khánh Đế không có phản bác, bởi vì trong trí nhớ của ông, vận khí của Ban Hoài thật sự khá tốt. Mỗi lần hắn quấy rối, liền vừa vặn gặp được lúc tâm tình của Phụ hoàng không tồi. Còn có lúc Huệ vương cố ý sử dụng tiểu kỹ xảo dọa bọn họ, mỗi lần chỉ cần mang theo Ban Hoài một khối, tiểu kỹ xảo của Huệ vương đều sẽ khó thành công.

Tưởng tượng như vậy, Vân Khánh Đế ngược lại buồn cười: "Hắn là nhi tử của cô mẫu, cháu ngoại của Hoàng tổ phụ, đương nhiên được trời cao phù hộ."

Hoàng Hậu thở dài nhẹ nhõm, Tĩnh Đình Công không có việc gì liền hảo: "Cái này kêu lười người có lười phúc."

Thái tử phi nghĩ thầm, còn có một câu kêu tai họa để lại ngàn năm đâu.

"Bệ hạ, nương nương." Ban Họa rất nhanh đã đi ra, trên người đã thay đổi một bộ quần áo khác, búi tóc cũng được chải lại, xác thật giống như lời của Hoàng Hậu, bộ quần áo tố sắc này rất vừa người, giống như được may riêng cho Ban Họa.

"Ngồi xuống nói chuyện," Hoàng Hậu tiếp đón Ban Họa ngồi xuống, ôn nhu nói, "Ta đã nghe Bệ hạ nói qua, hài tử ngươi bị sợ hãi."

Ban Họa tiếp nhận trà sữa cung nữ bưng tới uống một hớp lớn, nhỏ giọng nói: "Thần nữ tức giận, mang hộ vệ đánh thích khách một trận."

"Nếu là thích khách hại tính mạng người khác, cho dù giết cũng không quá đáng, chỉ cần giữ lại người sống có thể nói là được," Hoàng Hậu nói xong câu đó, chú ý tới hai cái con dâu còn ở, liền nói, "Phụ thân ngươi bị kinh hách, mấy ngày nay chú ý đừng ra gió, sẽ không tốt cho thân thể.

Hoàng Hậu vẫn luôn cảm nhớ chỗ tốt của Đại trưởng Công chúa, nàng mười lăm tuổi gả cho Bệ hạ, lúc ấy Bệ hạ không được tiên đế coi trọng, mặc dù là Thái tử, lại không bằng một Hoàng tử, tất cả mọi người cảm thấy ngôi vị Thái tử của Bệ hạ sẽ ngồi không xong, thường xuyên ngáng chân bọn họ.

Chỉ có Đại trưởng Công chúa thiệt tình với bọn họ, cuối cùng bảo vệ vị trí Thái tử của Bệ hạ. Mà Tĩnh Đình Công tuy rằng ăn chơi trác táng, nhưng quãng thời gian Bệ hạ còn chưa đăng cơ đó, cũng thường thường che chở Bệ hạ, không cho ông bị Nhị Hoàng tử khi dễ.

Nếu là không có Đại trưởng Công chúa, sẽ không có bọn họ hôm nay. Trên đời mọi người luôn thích dệt hoa trên gấm, nhưng lại có mấy người nguyện ý đưa than ngày tuyết? Hoàng Hậu vẫn luôn không quên chỗ tốt của Ban gia, Ban gia tuy rằng ăn chơi trác táng, nhưng theo nàng thấy, Ban gia còn tốt hơn nhiều người.

Ta Chính Là Nữ Tử Như Vậy - Nguyệt Hạ Điệp ẢnhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ