Chap 37/ Con của ai?

Start from the beginning
                                    

-"Này! Anh làm gì vậy? Anh còn không đi ra tôi sẽ báo cảnh sát đó! "

-"Em thích thì cứ việc! "

-"Anh rốt cuộc muốn gì? "

-"Muốn đưa em và Leon trở về bên anh! "

Nói rồi, anh liền đi thẳng vào phòng tìm kiếm Leon. Thằng bé đang bề bệt nằm trên giường thì thấy cái "chú" vừa nãy đi vào.

-"Leon à! "_______Anh khẽ ngồi xuống và gọi thằng bé.

Bạn nhỏ Leon không rõ chú này tại sao lại vào phòng mình, còn ba thì đi đằng sau mặt tái mét.

-"Leon! Con làm sao vậy? Bị đau chỗ nào sao? "________Phác Xán xán Liệt cuối cùng cũng nhận ra sự bất thường của thằng bé. Tuy là đã hạ sốt nhưng cơ thể vẫn nóng hơn bình thường.

-"Anh đi ra! Con tôi tôi tự lo được! "
Bạch Hiền đẩy anh ra rồi ôm lấy thằng nhỏ.

Leon ngây ngô không hiểu, cứ chăm chăm nhìn hai người lớn chí choé.

-"Leon à! Con bao nhiêu tuổi? "_______Phác Xán Liệt đột nhiên hỏi.

-"2 chụi! "________Leon ngắn gọn trả lời, vì ốm nên mệt, vậy là cậu bé chọn cách trả lời ngắn gọn nhất có thể .

-"Phác Xán Liệt! Anh mau đi đi! Đừng làm phiền thằng bé nữa! "______Vì có mặt Leon nên cậu không dám to tiếng, chỉ nghiến răng nói với anh.

Mà Phác Xán Liệt vẫn kiên trì hỏi :

-"Chú Lucas là cha con? "

Thằng bé sau đó không trả lời, chỉ liên tục lắc. Bạch Hiền càng ngày càng thấy không ổn. Bí mật này sẽ bị bại lộ mất.

-"Vậy cha con đâu!?"

-"Con không biết! Ba không cho con gặp cha! Ba nói khi con nhớn sẽ được gặp! Chú Lucas chỉ là bạn của ba,nhưng chú ấy rất thương con,nhưng con vẫn muốn gặp cha con cơ~!"
Nói đến đây, vẻ mặt của Leon trùng xuống. Cậu rất muốn gặp mặt cha. Ở với ba, ba luôn bận bịu, cậu thường xuyên phải ở nhà một mình, thực sự rất chán.

-"Leon! Con nói nhiều quá rồi! Con đang bị bệnh cơ mà! "______Bạch Hiền lại lên tiếng ngăn cản.

-"Nhưng cha con họ Biện cơ! "______Leon gặp Phác Xán Liệt như cá thấy nước. Đột nhiên có người quan tâm thân phận của cha cậu như vậy, nói không chừng sẽ tìm lại cha giúp cậu, vì vậy cậu lại nói thêm.

-"Họ Biện!?"______Phác Xán Liệt kinh ngạc.

-"Chú ơi! Tên con phải mang họ của cha mà đúng hông? "
Bạn nhỏ Leon này ngoài chuyện nói chưa sõi thì quả thực rất thông minh, lanh lợi, cái gì cũng biết.

-"Thế tên con là gì? Ngoài cái tên Leon thì tên con là gì nào? "

-"Tên là.....Biện Thái San! "

Leon vừa trả lời xong thì Phác Xán Liệt liền liếc nhìn cậu một cái. Cậu biết anh đang nghĩ gì nên không dám nhìn.

-"Leon ngoan! Con có muốn đi gặp cha con không? Chú sẽ dẫn con đi! "
Quả thực đây chính là con trai của anh rồi. Trong lòng Phác Xán Liệt vui như mở cờ.

-"Chú biết cha cháu ở đâu sao? "

-"Tất nhiên là biết! Nào! Đi theo chú! "

Nói rồi Leon liền từ trên người Bạch Hiền tuột xuống, Phác Xán Liệt nhanh chóng phối hợp bế thằng bé đi nhanh ra ngoài xe. Bạch Hiền vội chạy theo :

-"Phác Xán Liệt! Anh bế thằng bé đi đâu! Nó còn đang ốm đó! "

-"Nếu em không muốn đi với anh thì anh sẽ mang thằng bé đi!"

Phác Xán Liệt vừa nói vừa đặt thằng bé lên xe, thắt dây an toàn.

-"Ba! Con cùng chú đi gặp cha! Con sẽ về sớm thôi! "______Leon đúng là thằng bé không chung thủy tẹo nào. Mới gặp chú này được một lúc mà đã bỏ ngay ba nó mà theo zai rồi. Nghĩ đến việc sắp được gặp cha, Leon đang bệnh cũng cảm thấy có sức sống hơn hẳn.

Thế là Phác Xán Liệt lái xe rời đi. Bỏ lai Bạch Hiền ở đó.

-"Biện Bạch Hiền em không biết là muốn bắt gà mẹ thì trước tiên phải bắt được gà con sao? Anh đây là đang bắt gà con trước a! "

-"Chú từng đi bắt gà rồi sao? Cháu chỉ nhìn thấy con gà trên tivi thôi! "

Leon ngồi trên xe nghe chú này nói lảm nhảm gì mà gà mẹ, gà con thì cậu thích thú lắm.

-"À! Chú mới chỉ thử chơi trò bắt gà con thôi! "

Phác Xán Liệt thơm nhẹ lên má đứa con trai mà anh mới có được. Trước giờ nói đến trẻ con, anh thấy chúng nó vừa hay khóc nhè lại còn hay nghịch dơ nhưng mà Leon đã khiến anh thêm yêu thích trẻ con hơn rồi. Đáng yêu thật!!

__________
Dạo này mưa, ở nhà cũng không đi chơi được nên au ngồi thiền viết truyện cho các bạn nà~~~
Mọi người yêu thưn au thì thả ☆ đi nhá! 

[Longfic/Chanbaek] Bảo Bối! Xin Đừng Rời Xa AnhWhere stories live. Discover now