Q3. Chương 3: Phát sinh chuyện sống chết (3) Căn cứ bí mật.

2.2K 20 13
                                    

edit: tiểu hoa nhi.



Kiều Tịch Hoàn im lặng nằm dưới nước biển.

Cố Tử Thần người đàn ông kia nói đi là đi, rõ ràng nửa điểm lưu luyến cũng không có.

Cô nhìn bốn phía xa lạ, nhìn biển khơi trống rỗng.

Cố Tử Thần nói rời đi, bọn họ đi hướng nào ?! Nơi này nhìn xa xăm, cô thật không muốn ở trong mặt biển mà phiêu đãng đâu, có thể nếu để cô lại chỗ này, nhớ tới nhiều người đối với Cố Tử Thần nhìn chằm chằm thế, cô tình nguyện chết chìm trong nước biển.

Kiều Tịch Hoàn ôm hai chân, trời tối, thời tiết đột nhiên giảm nhiệt độ.

Cô run lẩy bẩy ngồi trong nước biển, bên tay giống như nghe được tiếng vang.

Cô rúc cơ thể trốn vào sau một tảng đá, không dám nhúc nhích nửa phân.

Cô len lén hìn về phía trước cách đó không xa có mấy người thổ dân, đoàn người phảng phất hết sức vui vẻ ở trong nước biển chơi đùa, nhìn qua không buồn không lo, phát ra một ít tiếng nói có phải hay không là cười đùa vui mừng.

Kiều Tịch Hoàn cắn môi, không dám phát ra bất kỳ động tĩnh nào một mình trốn ở nơi đó.

Cô Tử Thần kia rốt cuộc đã đi nơi nào ?!

Là đột nhiên bị phát hiện không đi được, hay là dứt khoát bị chìm vào ôn nhu kia rồi.

Đàn ông đều là loại động vật nửa thân dưới, mười vạn hay một ngàn vẫn bị dẫn dụ ?!

Kiều Tịch Hoàn không nhúc nhích nhìn mấy người trước mặt chè chén say sưa, qua thật lâu, những người đó chơi đùa đủ rồi tốp ba tốp năm rời đi.

Kiều Tịch Hoàn hít một hơi thật sâu, một giây kia hơi buông lỏng.

"Ô ô oa oa!" Đột nhiên vang lên một âm thanh.

Kiều Tịch Hoàn ngẩn ra, chẳng biết lúc nào đột nhiên xuất hiện trước mặt là một tên đàn ông thổ dân, tên đàn ông thổ dân như là có chút sợ hãi hiếu kỳ đánh giá cô, không gian bóng tối, liền chỉ có thể nhìn được trên người hắn đen nhánh, cặp mặt chớp động.

"Tôi, tôi đang tắm, tôi không phải chạy trốn. . ." Kiều Tịch Hoàn lo lắng nói.

Vừa nói xong cảm thấy mình ngu xuẩn thật sự.

Đây không phải là nơi không thể dùng ngôn ngữ sao ?!

Thật tốt, nhìn đối phương mặt mũi mờ mịt, đối phương hẳn là nghe không hiểu.

Kiều Tịch Hoàn trợn to mắt cùng người đàn ông thổ dân kia mắt to trừng mắt nhỏ.

Trong đầu toát ra vô số suy nghĩ!

Cố Tử Thần kia có phải hay không thực sự quên mất cô rồi, lâu như vậy nhẫn tâm vứt bỏ cô ở nơi này, một mình lâu như vậy ?!

Vạn nhất, vạn nhất cô bị làm sao thì thế nào. . .

Tròng mắt đột nhiên căng thẳng, thân thể cứng ngắc.

Hào môn: Trọng sinh làm con dâu cả thật khó! Quyển 2 + Quyển 3 + Quyển 4Where stories live. Discover now