7 CHÂN TƯỚNG LỘ DIỆN

Start from the beginning
                                    

Thanh Dao lúc này mới hiểu ý của Phó Vọng Niên, nói: "Ta thích việc tính sổ."

Y thích loại việc phải tập trung lực chú ý đó, như vậy y liền có thể quên rất nhiều chuyện, quên đi những chuyện trước kia.

"Ừ, vậy thì tiếp tục đi, nếu hôm nào ngươi thấy mệt, nhớ nói với ta, ta không muốn ngươi vì muốn kiếm tiền mà ép buộc mình đi làm."

Vươn tay nhẹ nhàng xoa tóc mượt hơi đen của Thanh Dao, xúc cảm trơn mượt trên tay làm Phó Vọng Niên không nỡ buông tay.

Thanh Dao đột nhiên yên lặng nhìn mắt Phó Vọng Niên rất lâu rất lâu, lâu đến lúc ánh mắt Phó Vọng Niên đều sắp tránh né, Thanh Dao mở miệng: "Ngươi, rốt cuộc là ai?"

Không khí xung quanh tựa hồ vì câu này mà ngừng lưu động, cả phòng yên tĩnh, như bất cứ nơi nào trên thế gian này đều không có âm thanh.

Phó Vọng Niên sửng sốt, trong mắt chứa một tia phức tạp, tựa như đã hạ quyết tâm rất lớn, nhìn mắt Thanh Dao từ từ nói: "Nếu ta nói, ta kỳ thực không phải Phó Vọng Niên lúc đầu, ngươi tin không?"

Oops! This image does not follow our content guidelines. To continue publishing, please remove it or upload a different image.

Phó Vọng Niên sửng sốt, trong mắt chứa một tia phức tạp, tựa như đã hạ quyết tâm rất lớn, nhìn mắt Thanh Dao từ từ nói: "Nếu ta nói, ta kỳ thực không phải Phó Vọng Niên lúc đầu, ngươi tin không?"

Thanh Dao đồng dạng nhìn mắt Phó Vọng Niên, đôi mắt trong veo lúc đầu dường như nổi một tia gợn sóng, rất nhanh lui đi, sau đó bình tĩnh nói: "Tin."

Lần này đến phiên Phó Vọng Niên nhìn chằm chằm mắt Thanh Dao, giọng nói thanh u nhất quán của Thanh Dao truyền tới: "Bởi vì gã sẽ không hơn một tháng đều không chạm vào ta, gã cũng sẽ không nấu cơm làm đồ ăn, gã càng sẽ không dùng ánh mắt như vậy nhìn ta."

Ánh mắt ôn nhu cưng chiều như vậy, trân trọng đau lòng như vậy, cũng sẽ không nửa đêm nhẹ nhàng vỗ lưng y để y an giấc, có những việc tuy không nói rõ chính xác, nhưng đã đi vào tim, liền không dễ quên được.

Thì ra Thanh Dao sớm đã phát hiện chỗ bất đồng của hai người rồi sao?

Phó Vọng Niên cảm thấy trong lòng đột nhiên thoải mái hẳn, vậy cũng chính là nói Thanh Dao đều luôn nói chuyện với hắn, nhìn hắn, mà không phải gã kia.

Phó Vọng Niên chầm chậm kể với Thanh Dao chuyện quái dị xảy ra trên người hắn, cuối cùng yên lặng chờ Thanh Dao mở miệng.

"Cũng chính là nói, ngươi là linh hồn của thế giới khác."

"Ừ."

"May mắn là ngươi, may mắn là ngươi." Giọng nói thấp khẽ của Thanh Dao truyền đến.

Nếu không phải ngươi, vậy gã ta hiện tại vẫn sẽ đối xử y trước sau như một, nếu không phải ngươi, là một người nào khác, có lẽ thái độ cũng y như gã ta thôi!

(TransĐM/HOÀN) VỀ CỔ ĐẠI LÀM ĐẦU BẾPWhere stories live. Discover now