Chương 45. Cái tát

Start from the beginning
                                    

Kỳ thực Thái Anh cũng không tốt hơn Liễu Không chút nào, móng tay đều khảm vào trong thịt, vì sao bản thân lại đau lòng như thế, nàng là nữ tử, nàng lừa mình, nhưng vì sao vừa nghĩ đến đợi lát nữa nàng sẽ rời xa bản thân, giống như bị đao hung hăng đâm vào ngực, ngoại trừ không nỡ chính là không nỡ!

Thái Anh! Lẽ nào ngươi điên rồi sao! Nàng là nữ tử a! Ngươi thế nào có thể cùng một nữ tử sản sinh tư tình, chuyện thiên lý không cho phép như này, ngươi cũng dám làm! Nghĩ tới đây, Thái Anh nhịn không được lại khóc ra tiếng, khóc là bởi vì do nàng đã động tâm, nhưng lại không ai có thể giải cứu nàng!

Liễu Không mặc y phục xong, trong nháy mắt xốc màn che lên, nghe được tiếng khóc của Thái Anh, nàng rất muốn tiến lên ôm Thái Anh, kéo nàng vào trong ngực, hung hăng hôn nàng, nói cho nàng đừng khóc nữa, nhưng hiện tại Liễu Không làm không được, nàng không dám, cũng không thể giống như trước, bởi vì đối Thái Anh mà nói nàng đã không có tư cách.

“Ta xong rồi.” Liễu Không run rẩy thở ra, tay giơ giữa không trung lại thu trở về, nhẹ giọng nói: “Không nên khóc, ta sẽ đau lòng.”

Thái Anh gắt gao cắn môi, nỗ lực bức nước mắt trong mắt trở lại, nàng không muốn biểu hiện bộ dáng nhu nhược trước mặt Liễu Không, nàng không muốn khiến Liễu Không cảm thấy bản thân rời xa nàng sẽ không sống được.

“Ngươi đừng tự mình đa tình, ta khóc cũng không phải vì ngươi, ta chỉ cảm thấy mình ngốc, ta lớn như vậy còn bị một nữ nhân lừa gạt.” Dứt lời liền xoay người, liếc mắt nhìn Liễu Không: “Thế nào, cảm giác đùa bỡn Tiêm Nhu công chúa thánh thượng yêu thương nhất trong lòng bàn tay có tốt không, có cho ngươi cảm thấy có chút đắc ý hay không?”

“Ta không có đùa bỡn ngươi!” Liễu Không đỏ mắt rống lên nói.

“Ngươi rống ta cái gì!” Thái Anh tức giận trừng mắt Liễu Không, dùng thanh âm lớn gấp ba nàng rống trở lại: “Rốt cuộc hiện tại là ai đã làm sai, ngươi còn lý lẽ hay không!”

Liễu Không nhất thời không lên tiếng, hai gò má đỏ bừng, cuối đầu, thấp giọng nói: “Ta không có đùa bỡn ngươi.”

Vừa nghe thanh âm khúm núm của nàng, Thái Anh lại nổi giận: “Không đùa bỡn vậy là cái gì? Rõ ràng lúc vừa mới bắt đầu, ngươi có thể nói với ta, thế nhưng ngươi vẫn giấu diếm đến bây giờ, là ngươi khiến sự tình biến thành như vậy, hiện tại ngươi còn muốn ta làm sao tin ngươi, ta thậm chí hoài nghi, những lời trước đây ngươi nói với ta, cái nào là thật, cái nào là giả.”

Liễu Không rụt cổ, thanh âm rõ ràng đầy nghẹn ngào, yếu ớt nói: “Đều là thật, ta ngoại trừ chuyện này, còn lại đều là thật, ta không có lừa ngươi, ta là thật tâm yêu ngươi, thích ngươi, muốn cùng ngươi qua cả đời.”

Thái Anh nghe được nàng biểu lộ như vậy, trong ngực hoàn toàn đều là cảm động, giống như trước kia ôm lấy người này, nếu như ngay từ đầu Liễu Không nói thật với nàng, Thái Anh tin tưởng bản thân sẽ nguyện ý cùng nàng một chỗ, thế nhưng hiện tại, cho dù Liễu Không là nam nhân, cho dù bản thân nguyện ý, các nàng cũng không thể cùng một chỗ nữa rồi.

Liễu Không liên tục lắc đầu, giải thích: “Ta không có lừa ngươi, cho tới bây giờ cũng không có, ta trao cho ngươi đều là tất cả thành tâm của ta, ta muốn đối xử thật tốt với ngươi cả đời!”

Công Chúa, Tiểu Tăng Hữu Lễ! [Cover][Lichaeng]Where stories live. Discover now