Chương 8: Thường Nga ưng hối thâu linh dược 4

2.2K 153 18
                                    




Chương 8: Thường Nga ưng hối thâu linh dược 4

Đoàn người không dừng quá lâu trước đám Dao Thảo, tiếp tục đi sâu vào trong mộ, chính giữa mộ là một khối đá vuông vức, bàn đá dưới hẹp trên rộng, cao nửa mét, bên trên đặt một cỗ quan tài mới, hình chữ nhật dài, độ dài rộng trên dưới đồng đều, quan tài gỗ sơn màu xanh đen lóe lên ánh sáng tù mù.

Hai bên trái phải bàn đá dựng hai ngọn đèn thủy tinh cùng màu với quan tài, vươn lên như cành cây, Lý Thập Nhất ra hiệu cho Đồ Lão Yêu tiến lên phía trước thắp đèn, đèn được châm lửa phát ra một tiếng "tách" nhỏ bé, mùi sáp nến lan tỏa từ ngọn đèn cùng ánh sáng được thắp lên một cách đột ngột đồng loạt bao trùm lấy ngôi mộ lạnh lẽo.

Tuy đã thắp lửa, nhưng không hề có cảm giác ấm áp, A Âm trùm áo khoác, hàm răng run rẩy va vào nhau, Lý Thập Nhất bế Tống Thập Cửu lên, sờ bàn tay nhỏ lạnh như tảng băng của nó, hỏi nó: "Lạnh không?"

"Không lạnh." Tống Thập Cửu non nớt trả lời, hà hơi ra khói trắng.

Đồ Lão Yêu lạnh tới nỗi không ngừng giậm chân, vừa chà tay vừa thèm khát cổ áo lông bên mặt A Âm, A Âm nhìn tứ phía, xoay một vòng tại chỗ, nói: "Ở bên trong không có xác chết."

Lý Thập Nhất dính lòng bàn tay lên mu bàn tay Tống Thập Cửu, nói với Đồ Lão Yêu: "Nhổ đinh, mở quan tài đi."

Đồ Lão Yêu "úi" một tiếng, ôm lấy túi vải tiến về phía trước, hai tay chắp lại kính cẩn cắm một nén hương lên trên quan tài kia, sau đó rút ra chiếc xà beng to bằng hai ngón tay, một chân đạp lên bàn đá mượn lực, một tay len xà beng vào chiếc đinh phía dưới góc bên phải của quan tài, hô một tiếng dồn lực, nhanh chóng bậy được chiếc đinh khổng lồ dài mảnh lên khỏi quan tài.

Tiếp tục nhổ hết sáu chiếc đinh, chỉ còn một chiếc đinh dài chưa đóng chặt ở chính giữa, thình lình cắm ở đó, trên đầu đinh quấn chặt mấy vòng dây đỏ, Đồ Lão Yêu đang muốn hành động, lại nghe thấy Lý Thập Nhất nói: "Đinh tử tôn* không thể động vào, xuống đi."

Đồ Lão Yêu vội đáp lời, nhanh chóng nhảy xuống, sau một hồi hoạt động, thân thể cũng đã nóng lên, hắn lau mồ hôi trên cổ, nhấc xà beng đang nắm trong tay, nghĩ nếu gặp phải tống tử, có giáng cho nó một đòn bất ngờ cũng thuận tiện.

Lý Thập Nhất đổi tay bế Tống Thập Cửu, đưa tay rảnh gõ lên mạn sườn phải quan tài, chỉ nghe thấy những tiếng lép bép thỉnh thoảng vang lên của bấc đèn đang cháy, nhưng lại vô cùng rõ ràng. Lý Thập Nhất và A Âm nhìn nhau, ánh mắt ra hiệu cho A Âm tiến lên phía trước.

A Âm thong thả đưa mắt vòng qua Lý Thập Nhất, lại như cười như không nhìn Tống Thập Cửu trong lòng Lý Thập Nhất, sau khi diễn kịch bằng mắt xong, lúc này mới đưa tay kéo lấy vạt áo trước của Đồ Lão Yêu, kéo hắn cùng đi về phía trước, lưu lại sống lưng chua ngoét cho Lý Thập Nhất, nhỏ tiếng nói với Đồ Lão Yêu: "Tôi cứ nghĩ tại sao lại ôm lấy đứa bé gái kia không chịu buông tay hệt như vú em, hóa ra là muốn biến chúng ta thành Quan Âm binh*."

"Quan Âm binh có nghĩa là gì?" Đồ Lão Yêu vừa đẩy nắp quan tài vừa hỏi A Âm.

"Không biết, khách người Quảng Đông dạy." A Âm lắc đầu, có thể coi là người bị sai khiến chăng.

Vấn Quan - Thất Tiểu Hoàng ThúcWhere stories live. Discover now