₷₷₷ Chương 371 ₷₷₷

8 1 0
                                    

Bạch Tửu không biết những người phụ nữ được đại yêu sủng ái kia có giữ được lòng mình không. Ít nhất sau khi tiếp xúc với người đàn ông này nhiều lần, cô thực sự cảm thấy sự khô khan của hắn chiếm được trái tim của cô.

Hắn sẽ nghiêm mặt, đại công vô tư mà xử phạt đệ tử. CŨng không thông thế tục, không hiểu ám chỉ của cô. Hắn có thể bỗng nhiên không khống chế được hóa yêu, phóng ra hơi thở nguy hiểm mê người. Nhưng cũng bởi vì một câu của cô mà ngoan ngoãn, trong trận chiến, ngay cả khi đối mặt với sát khí, hắn cũng sẽ không động một bước.

Như loại nam nhân này, làm sao cô có thể không bị mê hoặc?

Nhưng thật đáng tiếc, cho dù nam nhân này đối với cô có phản ứng, nhưng hắn sinh hoạt trên núi cả đời, lại chưa bao giờ xuống núi, dù sao cũng không được giáo dục trên phương diện kia, càng không biết việc nam nữ tiếp xúc. Vì thế hắn chỉ biết đem loại tình cảm này không có chỗ phát tiết dung nhập vào nụ hôn. Cô cảm thấy môi mình hơi hơi đau.

Bạch Tửu đẩy hắn ra.

Hắn một đôi mắt xanh đầy sương mù vô tội nhìn cô. Trong đôi mắt tình cảm tràn đầy, có mê ly, có men say động lòng người. Mái tóc bạc làm hắn giống như không ở trần gian này, như trích tiên không nhiễm thế tục.

Sự quyến rũ mà không có lý do.

Bạch Tửu thở dài trong lòng một tiếng, thằng nhãi này nguyên lai cũng có tiềm chất họa thủy. Cô kéo hắn đến trước ngực, chậm rãi vòng qua cổ hắn, nắm lấy cổ áo hắn kéo, lúc hắn một lần nữa cúi đầu, cô liền dán đến môi hắn, khi thở như lan: Có muốn ta không?

Hắn hít một hơi, cảm thấy mình quên cả hô hấp.

Cô lại cất tiếng cười trầm thấp, khuôn mặt nhỏ nhắn sáng sủa như mận đào, quyến rũ mê người, khiến người ta muốn âu yếm.

Hắn nhịn không được động môi, còn chưa kịp mở khớp hàm của nàng, lại lần nữa bị đẩy ra "Chờ đã ... không phải ở đây."

Thanh âm như than nhẹ của nàng, là cự tuyệt, lại càng như thể mời gọi, so với yêu tinh còn hơn cả yêu tinh.

Yết hầu lăn lộn, hắn cảm thấy miệng đắng lưỡi khô.

Nàng lại nhẹ nhàng nói: "Ôm ta vào phòng."

Nhưng trong chốc lát, nàng bị hắn bế xuất hiện ở trong phòng. Lúc trước mua viện, hắn liền yêu cầu bố trí tất cả, hiện tại gian phòng trang nhã sạch sẽ, mọi thứ trong phòng đều như mới.

Bạch Tửu lại cười: "Đặt ta lên giường."

Hắn ngoan ngoãn đặt cô lên giường, thận trọng di chuyển, cô như một khối ngọc bích mỏng manh, hắn không thể không cẩn thận mà chống đỡ. Nhưng hắn lại vẫn đứng ở bên giường không biết làm sao.

Khóe môi nữ nhân trên giường cong lên, ánh mắt như tơ, nâng giơ một tay mềm mại trắng như ngọc về phía hắn, thì thào nói: "Đến với ta."

Lúc này, hắn giống như con rối của nàng, nắm tay nàng từ từ lên giường, không dám đè cô xuống, chỉ dùng hai tay chống trên giường, nhốt nàng ở dưới người mình. Hắn nhìn chằm chằm vào khuôn mặt nàng thật gắt gao, không dám bỏ sót một chút thay đổi biểu cảm nào trên gương mặt nàng.

Bạch Tửu ánh mắt lướt qua hắn trong chốc lát, đáp xuống tấm thẻ xanh lơ lửng trên không trung.

Giá trị họa thủy: +100000

Giá trị họa thủy: +100000

Giá trị họa thủy: +100000

...

Tin rằng không bao lâu nữa, mục tiêu giá trị họa thủy cũng sẽ hoàn thành.

Cô thu lại ánh mắt, nhẹ nhàng hôn lên hầu kết hắn. Một luồng điện như muốn lan ra toàn thân, cả người hắn cứng đờ không thể động đậy.

Bạch Tửu nói, "Cởi quần áo của ta."

Trời đã nhá nhem tối, trời đêm trên cao, ánh trăng trên cành, bóng đêm mê người.

Cái gì gọi là lụa đỏ trướng ấm, thế nào là cùng một đêm đẹp, chỉ là một đêm, một nam nhân không hiểu chuyện gì giờ cái gì cũng hiểu hết.

Edit: Xichtu

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

[Edit_Xuyên Nhanh] Nữ thần quốc dân đẹp zai xuyên trời!!!_MaoruWhere stories live. Discover now