₷₷₷ Chương 289 ₷₷₷

6 2 0
                                    

Edit Beta: Xichtu

- Vì sao cô lại nói vậy?

"Vừa rồi Trưởng khoa Bao nói cô làm cố vấn cho tôi, cô có vẻ khó xử..."

Bạch Tửu nở nụ cười, "Đừng nghĩ nhiều, khó xử không phải vì tôi cảm thấy cô phiền toái, mà là vì sợ chính mình không hướng dẫn tốt cho cô."

Biết mình không làm cho người ta chán ghét, Lạc Khúc Kỳ lúc này mới thở phào nhẹ nhõm. Trên mặt cô ấy lại nở một nụ cười rạng rỡ, "Đừng lo lắng, tôi không biết gì sẽ tự đi hỏi, tôi rất giỏi tự giải quyết vấn đề. Vì vậy nếu tôi có không học được kỹ năng gì sau ba tháng, đó cũng là bởi vì tôi không làm việc chăm chỉ, cũng hoàn toàn không liên quan đến cô. "

- Nếu nói như vậy, tôi còn lo lắng hơn.

Bạch Tửu cười cười, thản nhiên hỏi:

- Cô là thực tập sinh, tại sao lại nghĩ tới hòn đảo này thực tập thay vì đi tổng bộ?

Rốt cuộc, môi trường của trụ sở chính tốt hơn nhiều so với ở đây, Lạc Khúc Kỳ có thể đến đây để thực tập, điều này cho thấy chống lưng của cô ấy rất chắc. Nếu cô ấy không muốn đến hòn đảo mà ở lại trụ sở chính, cô tin rằng cô ấy cũng có thể.

Lạc Khúc Kỳ trịnh trọng nói:

- Ông nội nói muốn học kỹ năng thực sự, rèn luyện thân thể thì phải đến nơi có điều kiện khó khăn. Nếu ở nơi có môi trường thoải mái thì chỉ cần thư giãn, thả lỏng đối yêu cầu đối với chính mình, thực tập như vậy cũng vô ích, vì vậy tôi đã đến đây.

Bạch Tửu giơ ngón tay cái lên, "Đúng vậy, có giác ngộ."

Lạc Khúc Kỳ ngượng ngùng cười.

Bạch Tửu đi đến căn tin, "Tôi sẽ đưa cô đến căn tin ăn trưa trước."

Lạc Khúc Kỳ vội nói "OK".

Sau bữa trưa, Bạch Tửu theo thói quen sẽ đi mua thêm một bữa ăn, nhưng cô liếc nhìn Lạc Khúc Kỳ bên cạnh liền xua tan đi suy nghĩ này, cô cười nói: "Tôi sẽ đưa cô đến chỗ làm của tôi trước."

Lạc Khúc Kỳ gật đầu với vẻ tò mò trên khuôn mặt.

Đi trên hành lang trên tầng bảy, Bạch Tửu vẫn đang chăm chú giải thích, "Đối tượng thí nghiệm ở đây đều rất nguy hiểm, cô phải nhớ tránh tiếp xúc với chúng, chẳng hạn như con khỉ đột này ..."

Lạc Khúc Kỳ dừng lại trong phòng đầu tiên với Bạch Tửu.

Bạch Tửu nói: "Chỉ số thông minh của con khỉ đột này rất cao, theo thời gian chỉ số thông minh của nó sẽ từ từ tăng lên. Mặc dù không thể so sánh với trí thông minh của người lớn, nhưng nó tốt hơn so với một đứa trẻ sáu, bảy tuổi."

Lạc Khúc Kỳ mở to mắt nhìn chú khỉ đột đang chơi cờ với mình trong ô cửa kính.

"Đừng nhìn nó chỉ là một con vật, nó sẽ giả vờ bị bệnh và lừa cô đến gần nó, và sau đó nó có thể trốn thoát."

Lạc Khúc Kỳ hai mắt sáng lên, "Thông minh như vậy sao?"

- Không sai.

Bạch Tửu liếc nhìn con khỉ đột trong phòng,

- Nhưng tôi sẽ không bị lừa, chúng ta tiếp tục.

Lạc Khúc Kỳ nhìn con khỉ đột đột nhiên ngất xỉu trên mặt đất trong phòng, trong lòng lại cảm thấy lạ thường, vội vàng nhìn theo bóng dáng của Bạch Tửu mà đi về phía trước.

Đi hết một con đường vào trong, Lạc Khúc Kỳ nhìn thấy một con khỉ đột, một con chuột đồng, một con thỏ và một con mèo đen, Bạch Tửu càng giải thích, cô càng cảm thấy những kiến thức mà mình đã học trong sách giáo khoa không coi là gì cả.

Cho đến khi họ đến căn phòng cuối cùng, Lạc Khúc Kỳ mới bàng hoàng khi nhìn thấy người đàn ông trong phòng, hiển nhiên là cô ấy không ngờ rằng sẽ có một người khác ở đây.

Người đàn ông đang vẽ tranh dừng bút và nhìn ra cửa sổ kính với vẻ quan sát.

Ấn tượng đầu tiên của Lạc Khúc Kỳ là làn da của anh quá nhợt nhạt.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

[Edit_Xuyên Nhanh] Nữ thần quốc dân đẹp zai xuyên trời!!!_MaoruWhere stories live. Discover now