Chỗ ngồi bên cửa sổ

By forbidden_angel94

18.2K 37 2

Trái tim khi đã đông cứng trong vết gió thời gian Một va chấn nhỏ nhoi cũng đủ làm vỡ vụn ... More

Chương 1: Tình Cờ
Chương II : học sinh mới
Chương III : lớp trưởng đáng ghét
Chương IV : trả thù lớp trưởng
Chương V : cô gái thú vị - lớp trưởng ăn hành
Chương VI : "không đội trời chung"
Chương VII : gậy ông đập lưng ông
Chương VIII : say nắng
Chương IX : DUYÊN (Phần 1)
Chương IX : Duyên (Phần 2)
Chương X : Bối rối (phần 1)
Chương X : Bối rối (phần 2)
Chương XI : Hối Lỗi
Chương XII : Làm Lành
Chương XIII : Gặp Lại
Chương XIV : Đa cảm
Chương XV : Anh hùng rơm gặp nạn
Chương XVI : Phục Thù
Chương XVII : Say nắng
Chương XVIII : Rung động
Chương XIX : kế hoạch cưa cẩm
Chương XX : miền quê
Chương XXI : Kế hoạch của Lâm
Chương XXIII : Yêu
Chương XXII : Tỏ tình
Chương XXIV : Hạnh phúc
Chương XXV: cánh tay
Chương XXVI :
Chương XXVII : Thay đổi
Chương 29
Chương 30
Chương 31:
Chương 32
Chương 33
Chương 34:
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45:
Chương 46:
Chương 47:
Chương 48:
Chương 49:
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53

Chương 28 : những cô nàng....

215 0 0
By forbidden_angel94

- anh Tùngggggggg

- gì thế? Mới sáng sớm đã hò hét ầm nhà lên rồi? – tôi mắt nhắm mắt mở bước từ trong phòng ra

- sáng sớm gì nữa, 10h rồi kìa. – con Bống chu mỏ - ừ nhỉ! Hôm qua anh ngủ muộn quá. – tôi vừa nói vừa bước vào WC

- em không có đồ bơiiii - đồ bơi làm gì? – tôi quệt kem đánh răng vào bàn chải

- ơ thế đi biển không bơi à?

- có chứ, hỏi thừa.

- thế em không có đồ bơi thì đi biển em nghịch cát trên bờ à? – Bống phụng phịu

- mày chọn tạm cái quần đùi của anh mà mặc, cứ cởi trần như ngày xưa ra biển tắm cũng được chứ có sao đâu. Ngày trước đi biển mày cũng mặc mỗi cái quần con với cởi trần còn gì. – tôi cợt nhả

Định bụng đùa nó chút cho vui thôi chứ chuyện đồ bơi cho nó thì tôi cũng định hôm nay sẽ cho nó đi mua vì ngày mai cũng đi biển rồi.

- này, đi chọn quần rồi à? Sao không nói gì hết vậy. – tôi vừa đánh răng vừa gọi với ra ngoài khi không thấy tiếng Bống nữa

Vẫn không có tiếng trả lời, chắc lại chạy đi đâu chơi rồi, đúng là đồ trẻ con :gach: nhưng chẳng phải thế, tôi đang lau mặt thì có tiếng mở cửa mạnh từ sau, giật mình quay lại thì thấy cái Bống đứng đó, mắt đỏ sọng nhìn tôi - ĐẤY LÀ HỒI EM CÒN NHỎ NHÉ, ANH LÀ ĐỒ ĐÁNG GHÉT. – nó đứng trước cửa hét vào mặt tôi, hai hàng nước mắt chảy dài rồi đóng cửa cái rầm.

 Tôi đứng hình giây lát, mắt tròn to nhìn về phía cánh cửa, tự hỏi sao phản ứng của con bé lại “dữ dội” thế vậy? tôi làm gì sai à? Chỉ đùa nó chút thôi mà :sosad: tôi lắc đầu treo cái khăn mặt lên rồi mở cửa bước ra. Phòng khách.. không có. Nhà bếp….không có. Ban công…không có. Tôi đi về phía phòng ngủ của nó, đưa tay vặn cái nắm cửa nhưng không được, con bé khóa cửa rồi. - Bống ơi, mở cửa cho anh nào.

- ….. - Bống ơi, a đùa thôi, mở cửa cho anh rồi an hem mình đi mua đồ bơi nào. – tôi ngọt ngào dỗ dành quý cô đỏng đảnh phía sau cánh cửa

- không cần, anh đi mà mua quần đùi ấy. – tiếng con Bống hét từ sau cánh cửa

- thôi anh đùa mà. Mở cửa cho anh đi.

……..

Sau đó tôi diễn cảnh ông anh gần ba chục tuổi đầu đứng ngồi không yên trước cửa phòng con em bé bỏng gọi, dỗ dành các kiểu nhưng không nhận được hồi âm từ sau cánh cửa.

- a đi nấu cơm, lát ăn xong mình đi siêu thị nhé.

Tôi hoàn toàn bó tay trước cái kiểu giận dỗi này, rảo bước vào bếp nấu ăn, phải nấu mấy món ngon nịnh cô công chúa kia mới được. nghĩ là làm tôi thay bộ thể thao đi siêu thị mua mấy thứ con bé thích. Tầm 20p sau tôi về nhà với túi đồ to tướng trên tay, bắt tay vào làm nhìn tôi bây giờ y như đầu bếp thực thụ. Tay phải luộc gà tay trái băm sườn, vật lộn với đống thức ăn gần hai tiếng đồng hồ cũng xong. Tôi bày hết thức ăn lên bàn rồi ton ton đi về phía cảnh cửa ngăn cách hai “chiến tuyến” - Bống ơi, bống à. Ra ăn cơm nào a nấu xong hết rồi. – tôi nói vọng vào trong

- đã bảo em không phải là Bống. – con Bống gắt lên

- à ừ, Linh ơi ra ăn cơm nào, rồi mình còn đi mua đồ.

- không ăn.

- hôm nay a trổ tài đầu bếp nhé, toàn món e thích thôi

- không ăn.

- sườn băm này, gà này, chả bò này, rau muống xào nữa. – tôi đứng cửa liệt kê thành quả của tôi

- không ăn.

Con nhóc vẫn bướng bỉnh phía sau cánh cửa, chả nhẽ lại đạp cửa lao vào túm tóc nó lôi ra ăn :angry: tôi cáu tiết đứng ngoài nhìn bất lực về phía cánh cửa, con gái đúng là loài phức tạp, chẳng thể hiểu được và cũng chả cách nào hiểu được. tôi thở hắt ra một cái rồi đi vào bàn ăn đánh chén một mình, rõ mất ngon, bỏ bao nhiêu công ra nấu nướng cuối cùng vẫn không dỗ được con bé :pudency:  đang ngồi nhìn đống thức ăn được dọn trên bàn thì điện thoại trong túi tôi reo lên…. Là Phương gọi, tôi vội vàng bắt máy - Phương à! - Vâng, anh Tùng ăn cơm chưa? - anh ăn rồi, em đã ăn uống gì chưa?

- em cũng vừa ăn rồi, em điện thoại hỏi anh xem mai đi lúc mấy giờ để em còn chuẩn bị

- anh đang tính để tối nay gặp em rồi anh nói, mai đi lúc 7h em cứ dậy sớm hơn 30 phút a qua đón rồi mình đến chỗ tập trung cùng mọi người.

- vậy sao được, ai lại phiền a qua đón chứ. sáng mai em sẽ đứng chờ a ở trước tòa C4.

- vậy cũng được, mai gặp em ở đó nhé.

- à mà chiều nay a cho Bống đi với em nhé, e định đi mua sắm ít quần áo để đi biển, chắc Bống cũng chưa mua sắm được gì phải không?

- haizzzz, a đang đau hết cả đầu lên với nó đây. – tôi thở dài

- có chuyện gì thế a?

- thì là thế này…

Tôi thuật lại toàn bộ câu chuyện cho Phương nghe không bỏ sót chi tiết nào, nghe xong nàng phì cười nói với tôi :

- hai anh em nhà anh cứ như trẻ con ấy.

- trẻ gì đâu, a chỉ đùa nó một tý mà nó giận anh không thèm ăn cơm luôn, gọi thế nào cũng không mở cửa.

- thì anh sai mà, nó giận anh thế là đúng. – Phương giọng bình thản

- thế làm cách nào để nó hết giận bây giờ :pudency: - tôi hỏi nàng

- thôi để em sang dỗ cho chứ để anh ở với Bống chắc nó tuyệt thực luôn.

- ừ ừ, vậy em sang giúp anh giải quyết bà cô kia đi. – tôi hối nàng

Đầu dây bên kia chỉ nghe thấy tiếng cười nhẹ rồi nàng dập máy, tôi thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng thì cũng giải quyết xong cục nợ trong phòng kia rồi….. 15p sau có tiếng chuông cửa, tôi vội vàng chạy ra, Phương đứng phía sau cánh cửa cười hiền nhìn tôi, khẽ lách người qua một bên cho nàng vào, nàng nhẹ nhàng lướt qua, mùi hương trên cơ thể nàng dịu dịu thoảng qua mũi tôi là mùi hoa oải hương…..

- nó ở trong phòng kìa em, anh gọi mãi không chịu ra. – tôi hướng mắt về phía trước

- để em thử xem. – nàng cười nhẹ

Tôi và nàng tiến về chỗ cánh cửa, tôi đưa tay lên gõ gõ, bên trong vẫn im lặng tôi đưa mắt nhìn nàng bất lực, Phương phì cười vì điệu bộ của tôi xong cũng đưa tay lên gõ cửa. lần này bên trong có tiếng vọng ra : - đã nói em không ăn cơm đâu, a đừng gõ cửa nữa.

- Linh ơi, chị Phương đây.

Không thấy tiếng trả lời, 1 phút rồi 2 phút, tôi và nàng lại đưa mắt nhìn nhau, nàng khẽ nhún vai.

- em chỉ cho chị Phương vào thôi, anh Tùng đi ra ngoài đi. – giọng con Bống vang lên

- được rồi, anh không vào. – tôi cười nhăn nhó

Tiếng chốt cửa vang lên, con Bống khẽ hé cánh cửa ra chỉ đủ đầu nó chui lọt, nó chả thèm nhìn tôi lấy một cái thò cánh tay ra ngoài kéo Phương vào trong phòng rồi lại đóng sầm cánh cửa lại, bỏ thằng anh già của nó đứng ngoài đang lơ ngơ không biết làm sao. Đúng là đồ “thấy gái quên thân” mà :sosad:

Đành phó mặc tất cả cho Phương, tôi bước ra phòng khách bật tivi xem, ngồi lê la được lúc thì Phương cũng dắt Bống ra ngoài. con nhóc vẫn tỏ vẻ hằn học với tôi lắm. nó hếch mặt lên trần nhà và không thèm liếc anh "ruột" nó cái nào.

- nào anh tài xế, hộ tống hai chị em tôi đi siêu thị nào - Phương cười nói với tôi.

không cần để đến câu thúc thứ hai, tôi đứng bật dậy vơ chùm chìa khóa xe rồi đi ra ngoài.

vì tôi chỉ có xe máy thôi nên ba người đành đi hai xe. con em trời đánh thì ton hót ngay sang xe bên kia, trong khi thằng anh già của nó là người rút hầu bao cho chuyến này. lúc này tôi chỉ ước nó còn bé và tôi còn trẻ ranh để cấu cho nó cái cho bõ tức, thấy hối hận khi ngày bé cưng nựng nó quá nhiều.

gửi xe xong thì tôi lủi thủi đi theo gót hai "bóng hồng". chị em nó cứ thì thầm gì thấy ghét, ghét vì tôi chả nghe được gì cả. sau đó thì "chị em nó" chui tọt vào cửa hàng "ngập ngụa" đồ hai mảnh. sống đến tầm đuổi này rồi, chẳng phải là chưa từng trải qua mấy chuyện này nhưng đây là lần đầu tiên tôi đi cùng "gái" mua mấy thứ này. cảm giác dây thần kinh giật khắp cơ thể, tim đập nhanh và máu cũng chảy ào ào trong huyết quản.

tôi đứng tựa lưng vào một góc quan sát hai người họ. lúc sau con Bống nó giơ lên một bộ hai mảnh màu mè, mặt hớn hở chìa về phía tôi ra hiệu "có được không?". 

tôi trừng mắt, thốt đúng một chữ chắc nịch "CẤM!", mặt nó lại chảy dài ra trông lại ngứa mắt. bỗng dưng có một chị nhân viên trong quán đi lại phía tôi, cười nói

- hai vợ chồng đi mua đồ cho cháu đấy à? - chị ta đon đả.

- ơ không, đây là em gái em chị ạ - tôi đỏ mặt phân bua.

chị kia chả nói gì nữa, chạy lại quầy tính tiền để gói đồ cho khách.

thế là tôi già thật hay con em tôi nó "trẻ" quá vậy? nghe câu nói ấy mà nước mắt chảy ngược vào lòng, nhưng lại khô ngay được trước cụm từ "hai vợ chồng". nghe mà ấm hết cả lòng mề phèo phổi. sau đó thì nó cũng mua một bộ nhìn chả có gì đặc sắc. thế cũng được, lại đặc sắc quá sợ không giữ nổi em thì chết toi. còn Phương mua gì thì tôi chịu, chẳng nhẽ lại vạch túi người ta ra xem như làm với em mình chắc. nàng nhanh tay hơn tôi nên đã trả tiền cho hai bộ quần áo. 

- ơ thế em rủ anh đi làm gì? - tôi tỏ vẻ không hài lòng, chẳng hiểu sao lại có vẻ trẻ con như thế.

- em muốn ăn đậu hà lan - nàng đáp cụt lủn, và có vẻ nó không ăn nhập gì với câu trước của tôi.

ngẫm nghĩ rồi lâu tôi mới nghĩ ra hàm ý câu nói. tôi nhanh chân phóng đến gian hàng thực phẩm mua tận 4 dự định chia đôi mỗi đứa 2 hộp.

- ăn nhiều nổi mụn đấy - tôi nói, tay chìa ra đưa cho nàng.

nàng không đáp, chỉ so vai cười hì hì trông đáng yêu quá thể.

sau khi mua vài thứ đồ cần thiết cho chuyến đi, chúng tôi quyết định về nhà. con nhóc kia bất đắc dĩ phải đi cùng tôi vì Phương về thẳng nhà. nhìn con nhóc ngồi tít tận đuôi xe trông mà ghét. thấy thế tôi cố tình vọt ga thật nhanh làm nó luống cuống bấu chặt lấy tôi. tôi thoáng cười thầm trong lòng.

***

sáng hôm sau, trong khi tôi còn đang say sưa trong chăn thìđaã thấy tiếng lục đục cửa ở ngoài rồi. tôi vùng dậy mở toang cửa phòng thì thấy cái Bống mở cửa cho Phương và nàng đang đứng trước mặt tôi trong khi tôi chỉ mặc độc cái quần đùi. nàng bối rối đỏ mặt còn tôi thì hốt hoảng chạy vào trong nhà tắm. "thôi quả này nhọ rồi Tùng ơi" tôi đau khổ nghĩ thầm trong đầu.

sau khi thay quần áo chỉnh tề, tôi thập thò bước ra từ trong nhà tắm. Phương đang ngồi ở trên ghế nói chuyện với cái Bống. thấy tôi thì mặt nàng lại đỏ bừng lên làm tôi cũng ngượng.

- em sang sớm thế? - tôi buột miệng hỏi câu vô duyên

- thì...anh dặn em sang sớm rồi đi cùng mà - nàng bối rối.

tôi ngẩn người, dạo này bắt đầu lão hóa hay sao mà lúc nào cũng hay quên. được một lúc thì thằng Quân đến đón. cu cậu này có bốn bánh nên được anh em chưng dụng lắm. mà từ nhà nó đến cơ quan đi qua nhà tôi nên xin nó quá giang luôn.

sau khi nhét đống hành lí cồng kềnh của mấy cô nàng vào trong thì ba người tôi chui vào ghế sau. theo đúng kế hoạch thì con Bống phải ngồi giữa nhưng mà nó cứ nằng nặc đòi ngồi ngoài để ngắm đường. thế là Phương ngồi giữa hai anh em tôi. đây là lần đầu tôi ngồi sát nàng như này. tóc nàng buông xõa, khẽ cọ vào cánh tay tôi làm tôi thoáng rùng mình. mùi hoa oải hương cứ len lỏi qua từng sợi tóc, ngấm vào da thịt. 

- anh Tùng làm gì mà đỏ mặt thế - Hiền quay xuống cười gian xảo

- trong này nóng quá mà - tôi chữa ngượng.

- điêu thế, cửa sổ mở bay cả tóc kia mà còn nóng - nói xong, Hiền với thằng Quân cười rúc rích càng tăng thêm độ "nóng" cho ghế sau.

- à tẹo đông đủ anh giới thiệu bạn gái đi nhé, ém kỹ quá đi – Hiền tiếp lời, giọng càng thêm gian xảo. đúng là gần mực thì đen mà. yêu nhau tính y hệt thằng Quân luôn. quả này chết tôi rồi

- ơ ơ, vớ vẩn thế cô kia. đây là bạn là con gái thôi chứ không phải theo nghĩa cô nghĩ đâu - tôi bắn một tràng.

-dạ vâng – Hiền đáp gọn rồi lại cười rúc rích.

tôi liếc trộm sang bên cạnh, gò má ửng hồng, đôi môi cong lên thành một nụ cười ngại ngùng đáng yêu

Continue Reading

You'll Also Like

36.4K 2.9K 90
Tên gốc: Trầm Nịch Tác giả: Thanh Thang Xuyến Hương Thái Tình trạng: Hoàn (86 chap + ngoại truyện) Thể loại: Bách hợp, hiện đại, hỗ công, HE, tình cờ...
197K 14.5K 137
Lời trước khi đọc: 1. Truyện dịch phi thương mại nên vui lòng không mang đi đâu. 2. Truyện có nhiều cảnh miêu tả rất khó nên mình dịch không được mượ...
276K 27.8K 62
Sau khi cá mặn xuyên sách, phát hiện cả nhà đều là vai ác Tác giả: Trĩ Đường Tình trạng: Hoàn thành Tình trạng edit: Đang chạy Thế loại: Nguyên sang...
149K 9.7K 106
* Lưu ý: Truyện được edit với mục đích phi thương mại và chưa có sự cho phép của tác giả, yêu cầu tôn trọng nguyên tác, không chuyển ver, không re-up...