Chương 36

256 1 0
                                    

4h30p sáng, tôi bị đánh thức dậy bởi tiếng chuông báo thức từ chiếc điện thoại vang lên ing ỏi. thằng Quân nằm cạnh tỏ vẻ khó chịu, khó vớ lấy cái chăn mỏng kéo phủ kín đầu. tôi vội vàng tắt chuông rồi nhẹ nhàng vào WC làm vệ sinh cá nhân. 
Xong xuôi tôi vơ cái máy ảnh để trên bàn đeo vào cổ rồi đi xuống dưới sảnh. Rút điện thoại ra nhắn cho Phương 1 tin rồi đứng dưới sân khách sạn hít hà chút không khí lúc sáng sớm. trời vẫn còn nhá nhem tối, không khí trong lành, mát vẻ kèm theo tiếng sóng biển vỗ ào ào. Khách sạn chúng tôi ở nằm ngay trước bãi C của khu du lịch chỉ cần đi ngang qua đường là tới bãi tắm, sáng nay tôi có hẹn với Phương đi ngắm bình minh. Đứng đi đi lại lại vài vòng thì nàng cũng xuất hiện. Nàng mặc 1 chiếc đầm dài maxi xẻ tà màu xám, mỗi bước chân uyển chuyển của nàng lại làm lộ ra cái chân trắng nõn nà  tôi cố không tập trung nhiều quá vào chân nàng nữa, ngước mắt lên nở một nụ cười thân thiện 
- chào buổi sáng người đẹp
- anh dậy sớm thế? – nàng thoáng chút đỏ mặt rồi hỏi tôi.
- hẹn người đẹp thì phải dậy sớm tắm rửa son phấn chứ . – tôi đùa nàng
- thế thì vinh hạnh cho bổn cô nương quá. – nàng tinh nghịch nháy mắt
Chúng tôi cùng phá ra cười rồi bắt đầu đi ra phía biển, trời cũng sáng hơi một chút, bắt đầu có ánh vàng ở phía biển, tôi và nàng đi dọc bờ biển chờ mặt trời mọc, nàng đi sát mép nước để sóng đánh nhẹ vào chân rồi cười mỉm thích thú, tôi đi cạnh nàng, quan sát biểu cảm của nàng một cách mê mẩn. tôi như đắm chìm vào từng cử chỉ, hành động của nàng. Nàng lấy hai tay kéo chiếc váy lên để không bị nước biển làm ướt, xong buộc túm lại ở bên chân, một tay cầm đôi dép tông còn một tay thi thoảng đưa lên vuốt những lọn tóc bướng bỉnh chạy xuống che cặp mắt. đôi chân rê đều trên cát tạo ra hai vệt nhỏ dọc bãi cát, thỉnh thoảng có vài con sóng to đánh tới nàng đứng im lại bấm sâu 10 đầu ngón chân xuống cát rồi lại nhấc lên đi tiếp, nàng thỉnh thoảng vẫn quay về phía tôi cười mỉm một cái, tôi thì cầm máy ảnh bấm liên tục, hiếm khi vớ được mẫu ảnh nào "có một không hai" như thế này chứ 
tôi và nàng đi như vậy được 10 phút thì mặt trời cũng lấp ló ngoi lên phía xa xa, nàng khẽ quay sang nói với tôi : 
- chúc anh ngày mới tốt lành, anh thợ ảnh. 
Tôi mỉm cười nhìn nàng rồi kéo nàng lên trên một mô cát ngồi ngắm bình mình, bình minh lên kéo theo ánh vàng, ánh đỏ phía mặt biển, cảnh biển lúc nào cũng đẹp và yên bình như thế, người dân bản địa đã dậy từ lúc nào kéo lưới cá thả từ đêm qua, một vài con tàu ra khơi đánh cá, khách du lịch thì bắt đầu kéo ra bãi biển mỗi lúc một đông. Tôi tranh thủ chụp thêm vào bức ảnh bình minh rồi đứng dậy kéo nàng đi.
- ra kia xem người ta kéo lưới đi em
Nàng chỉ mỉm cười rồi ngoan ngoãn đi theo tôi, tôi và nàng kéo nhau qua chỗ dân chài đang kéo lười, người ta đứng thành hai hàng dài vừa kéo vừa nhấc nhấc cái lưới vừa to vừa dài, một vài khách du lịch cũng thích thú chạy vào chung chân chung tay kéo giúp. Cứ vừa kéo vừa nhặt cá ném vào phía bãi cát, đa phần toàn cá nhỏ bằng ngón tay. Nàng tinh nghịch chạy ra nhặt cá giúp mấy bà cô làng chài, miệng cười hí hí như trẻ con. Đang mải miết ngắm nàng thì túi tôi rung rung, là điện thoại của Bống, tôi bắt máy
- alo
- anh đang ở đâu thế? Anh bắt cóc chị Phương của em rồi bỏ trốn à?
- anh đang ở bãi biển, sao hôm nay dậy sớm thế tiểu thư? 
- phải dậy sớm thì mới biết anh bắt cóc chị Phương đi chứ. Anh đang chỗ nào? Em chạy ra đến nơi rồi này
- em đến chỗ người ta kéo cá ấy, anh với chị Phương đang đứng đó. 
Tôi cúp máy, quay mặt sang phía Phương nói 
- đồng minh của em sắp có mặt rồi đó.
Nàng chỉ cười rồi tiếp tục bới cát tìm vỏ ốc. tôi ngồi xuống bới cùng nàng, khoảng 5 phút sau Bống có mặt. chưa thấy mặt mũi nó đâu đã nghe thấy tiếng nó oang oang
- hai người xấu xí kia, dám đi chơi với nhau bỏ lại em nhé...
- thế ai ngủ cho cô đi vậy? – tôi trêu con bé
- này nhé, có mà hai người hẹn hò gì với nhau nên không muốn cho em đi cùng thì có. – con Bống cong môi 
- tại thấy em ngủ ngon quá nên chị không gọi dậy, thôi để mai hai chị em mình đi nữa nhé. – Phương lên tiếng
- nhưng chỉ hai chị em mình thôi, không cho anh Tùng đi cùng nhé chị. – Bống liếc mắt về phía tôi nói đểu
Phương cười hiền rồi kéo tay Bống xuống bới ốc dười bãi cát, tôi chỉ biết lắc đầu cười trừ vì con nhỏ phá đám kia  
3 người chúng tôi ngồi mê mẩn với đám ốc và xây lâu đài cát, đang mải miết hoàn thành toàn lâu đài thì thằng Quân điện thoại gọi về ăn cơm với mọi người. quay lại khách sạn rửa chân tay rồi đi ăn sáng, ăn xong cả đoàn rủ nhau đi tắm biển, chán chê lại về ăn trưa, buổi trưa cánh mày râu chúng tôi đợi thể bia rượu tưng bừng thằng nào thằng nấy cũng say quắc cần câu lại, cả lũ kéo nhau lên phòng ngủ một mạch đến chiều.....
Tối hôm đó, sau bữa tối chúng tôi quyết định đi dạo phố bằng xe điện. cả bọn thuê 2 cái xe điện rồi đi lòng vòng quanh khu du lịch, mấy ông xe điện mới đầu đến mời khách thì bảo chạy chậm cho ngắm cảnh, đến khi có khách rồi thì mấy ông phi chẳng khác gì phi ngựa nước đại, gì chứ đi 1 vòng mà 15p đã hết  cuối cùng cảnh thì chả ngắm được lại ôm thêm bực vào người. tôi kéo Phương với Bống ra ngoài, thuê 1 chiếc xe đạp 3
- đi thế này mới gọi là ngắm cảnh chứ. – tôi tỏ vẻ hài lòng
- thích quá, đi xe đạp kiểu này đúng là vừa mát vừa được ngắm sướng hết cả mắt. – cái Bống lanh chanh
- cô chỉ việc ngồi thì chả thích, có khổ thì khổ 2 chúng tôi còng lưng ra đạp thôi. – tôi trề môi
Chí chóe 1 lúc với cái Bống thì xe đi đến cái khu vui chơi "cảm giác mạnh" , đi qua cái Bống cứ đòi vào chơi nên tôi đành phải chiều nó, chứ tôi chẳng ham hố mấy cái trò này  được cả Phương cũng có vẻ háo hức ra trò, nhìn thế mà ham chơi chả khác cái Bống là mấy, hai cô tiểu thư cơi hết trò này đến trò khác làm tôi chạy đi xếp hàng mua vé đến bở hơi tai  nhiệm vụ của tôi lúc đó là, đi mua vé và đứng dưới chụp ảnh, mặc cho 2 cô tiểu thư la hét bên trên, tôi nhất quyết không chơi bất cứ trò nào trong này cả, thực ra là không muốn làm mất hình tượng với Phương khi chơi mấy trò cảm giác mạnh thế này  
Chơi chán chê thì cái Bống kêu chóng mặt đòi về, tôi lắc đầu ngán ngẩm cái kiểu của nó. Rồi cũng ra lấy xe đưa nó về khách sạn, về đến cửa Phương đưa Bống về phòng còn tôi ra trả xe. Đang lững thững đi vào khách sạn thì nghe tiếng gọi của thằng Quân bên quán nước, tất cả cánh đàn ông đang ngồi hết bên đó, tôi chạy sang nhập bọn, không khí buổi tối ở biển thích thật đấy, gió thổi mát rượi, lại nghe tiếng sóng vỗ ì ào. Cả bọn ngồi vừa uống bia vừa chém gió, đang trò chuyện thì có một anh trung tuổi, chạy xe điện đi tới miệng bô bô
- đi đóng gạch không mấy em ơi? Anh có mối này hay lắm, có đi thì anh chở đi luôn, giá cả cũng rẻ thôi.
Cả bọn liếc mắt nhìn nhau cười trừ
- rẻ là bao nhiêu hả anh? – Thằng Quân hỏi với ra
- 200k thôi, trẻ đẹp chứ không phải gái già, mấy ae lên xe hết đi anh chở vù cái tới luôn. – anh xe điện hớn hở
- mày tính đi thật hả Quân? – tôi quay sang hỏi thằng Quân
- trêu lão thế chứ đi gì? Tao đi "mẹ trẻ" tao mà gọi không được thì xé xác tao mất. – Nó cười cười
Anh xe điện vẫn đứng mồi chài thêm một lúc rồi thấy không ai hứng thì thì hậm hực bỏ đi....

Chỗ ngồi bên cửa sổWo Geschichten leben. Entdecke jetzt