Chỗ ngồi bên cửa sổ

By forbidden_angel94

18.3K 37 2

Trái tim khi đã đông cứng trong vết gió thời gian Một va chấn nhỏ nhoi cũng đủ làm vỡ vụn ... More

Chương 1: Tình Cờ
Chương II : học sinh mới
Chương III : lớp trưởng đáng ghét
Chương IV : trả thù lớp trưởng
Chương V : cô gái thú vị - lớp trưởng ăn hành
Chương VI : "không đội trời chung"
Chương VII : gậy ông đập lưng ông
Chương VIII : say nắng
Chương IX : DUYÊN (Phần 1)
Chương IX : Duyên (Phần 2)
Chương X : Bối rối (phần 1)
Chương X : Bối rối (phần 2)
Chương XI : Hối Lỗi
Chương XII : Làm Lành
Chương XIII : Gặp Lại
Chương XV : Anh hùng rơm gặp nạn
Chương XVI : Phục Thù
Chương XVII : Say nắng
Chương XVIII : Rung động
Chương XIX : kế hoạch cưa cẩm
Chương XX : miền quê
Chương XXI : Kế hoạch của Lâm
Chương XXIII : Yêu
Chương XXII : Tỏ tình
Chương XXIV : Hạnh phúc
Chương XXV: cánh tay
Chương XXVI :
Chương XXVII : Thay đổi
Chương 28 : những cô nàng....
Chương 29
Chương 30
Chương 31:
Chương 32
Chương 33
Chương 34:
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45:
Chương 46:
Chương 47:
Chương 48:
Chương 49:
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53

Chương XIV : Đa cảm

271 1 0
By forbidden_angel94

đùa nghịch chán trên bãi cát thì cả bọn cũng rủ nhau đi về. từ bãi cát về nhà thằng chiến cũng không xa lắm,đi bộ vài trăm mét là tới nơi. Tôi và H.A đi cùng nhau,tôi lúc đó thì vui như Lọ Lem được đi hội vậy  vừa đi vừa cười tủm tỉm không khác gì thằng điên về phần H.A thì nàng vẫn vui vẻ cười đùa với lũ bạn trong lớp, cứ mỗi lần thấy H.A cười là tôi có cảm giác như không gian và thời gian xung quanh như ngưng đọng lại vậy, mà không riêng gì với H.A với Ngân tôi cũng có cảm giác ấy. hai người con gái, hai vẻ đẹp khác nhau, tính cách khác nhau, nhưng lại có nụ cười tỏa nắng giống nhau. Một người thì sở hữu nụ cười cùng chiếc răng khểnh duyên dáng. Một người thì có nụ cười hiền dịu hút hồn. có lẽ thời điểm đó tôi đã say nắng hai nụ cười đó mất rồi….. 
tối đó về nhà tôi lên cơn sốt, cả ngày đi lao động nắng, sáng xuống cái ao bùn chiều nhảy xuống song chơi thì ốm cũng chẳng có gì lạ. mẹ tôi nấu cháo cho tôi ăn rồi cho tôi uống thuốc. sáng hôm sau dù vẫn mệt nhưng tôi cố lết xác tới trường,uể oải vác bộ mặt thảm hại vào lớp. cảm giác thân thể này không thuộc về mình nữa rồi. lết được cái thân lên đến tầng 3 cũng là dãy lớp học của tôi thì tôi bị một bàn tay vỗ nhẹ vào vai. tôi chậm chạp quay lại xem đứa nào sáng sớm ra đã "trêu người" thế này rồi định rằng sẽ ăn tươi nuốt sống nó nhưng quay lại thì hóa ra là Ngân. tôi chậm chạp đưa tay lên ra hiệu "xin chào" vì cái họng khàn đặc, đau rát chẳng nói nổi luôn. Chắc nó đó mặt tôi nhìn như thằng vứt đi hay sao mà Ngân nhìn qua một lúc đã hỏi :
- cậu bị làm sao thế? - Ngân hỏi, nét mặt thoáng vẻ lo lắng.
- à... hôm qua đi lao động...về bị dính mưa...thế là...bị...như này...luôn - tôi thều thào, chân tay khua loạn lên chẳng ra đâu vào đâu, vì sợ nàng không hiểu tôi đang "tụng" cái gì
- chết, thế sao cậu không xin nghỉ ở nhà đi, đi học thế này không đảm bảo đâu - cậu ấy lộ rõ nét lo lắng.
- mình thích đi học hơn, chứ ở nhà cũng chán. Mới ốm…..chút….xíu…thôi…mà - nói trôi chảy được vế đầu, đến vế sau bị gián đoạn bởi một tràng ho hắng.
Ngân giật mình, lúng túng đưa tay lên vỗ vỗ lưng tôi. lúc đấy cả hai đứa đều đứng ở hành lang tầng 3, có nghĩa là mọi cử chỉ hành động đều bị nguyên dãy tầng 3 đó nắm trọn. bọn lớp C hú lên man dại, thế là lố nhố đầu từ trong các lớp học đều thò ra hóng hớt. đúng hôm "mát giời", sao bọn lớp tôi đến sớm thế không biết. khuôn mặt đê tiện của thằng Lâm ló ra đầu tiên. ngay lập tức nó ra hiệu cho bọn trong lớp ùa ra ngoài, lao tới chỗ tôi. Ngân bối rối lùi lại sau một bước dài.
- đại ca đại ca - thằng Lâm ton hót, giọng ngọt lịm - hôm nay đại ca thấy không khỏe chỗ nào?
bọn đứng sau cũng a dua hùa theo một câu đại ca hai câu đại ca.
- chúng...mày bị dở...à? - tôi mấp máy môi, xua xua tay. Quay sang gật đầu chào Ngân định đi về lớp để tránh thị phi.
- ơ đại ca muốn vào lớp tĩnh dưỡng ạ? để em- thằng Kiệt nhanh nhảu "dìu" tôi vào lớp. 
- mấy thằng ra đưa đại ca vào lớp phụ thằng Kiệt mau. – thằng Lâm vớ quay vào lớp hét 

thế là cả lũ lố nhố chạy ùa ra,hôm nay bọn này lên kế hoạch “làm nhục” tôi trước rồi thì phải  sao chúng nó diễn đạt thế này…
- đại tẩu cứ yên tâm giao đại ca cho bọn em,bọn em sẽ chăm sóc đại ca thật tốt đảm bảo một cọng lông cũng không rụng được - thằng Lâm quay qua nói với Ngân làm nàng ngượng chín mặt chạy ù một mạch về lớp  
từ sau cái hôm tôi và Ngân bất đắt dĩ ôm eo nhau ở hành lang thì bọn lớp C đã có trò gán ghép tôi với nàng, rồi đồn đại nhiều thì cũng đến tai mấy đứa lớp tôi, chúng nó hỏi nhưng tôi không trả lời,chả nhẽ lại nói tao đi tháo hơi xe H.A rồi bị nhỏ Ngân đâm xe vào chắc undency: được thể tôi im lặng chúng nó lại càng trêu, tôi thì mặc kệ cây ngay không sợ chết đứng  

đi vào lớp trong sự dìu dắt của bọn thằng Kiệt tôi tưởng tượng mình như đại ca được bọn đàn em hộ tống vậy,cảm giác thật “oách” biết bao. Sung sướng chưa được bao lâu thì vừa đến cửa lớp mấy thằng “ngợm” này thả tay tôi ra đẩy vào góc lớp tra hỏi :
- mày với em Ngân lớp văn yêu nhau à? 
- ghê nhé,mới đi học đã tán được gái có bí kíp nào không chỉ cho tao với Tùng.
- nghe nói hôm trước còn ôm eo nhau trước hành lang cơ mà.
một tràng câu hỏi bắn xa xả vào mặt tôi làm tôi đã đang ốm rồi lại càng thêm khó chịu, tôi mặc kệ mấy thằng trong lớp len người về chỗ ngồi. H.A đã đến lớp từ lúc nào rồi,nhỏ đang ngồi nói chuyện với mấy đứa con gái, thấy tôi tới thì nhỏ liếc qua rồi gật đầu,tôi cũng gật đầu chào lại rồi vứt cặp xuống bàn nằm mê mệt trước con mắt ngạc nhiên của nhỏ. phải một lúc lâu sau tôi bị đánh thức bởi tiếng của nhỏ :
- Tùng,dậy đi cô sắp vào rồi. 
tôi uể oải ngồi dậy một tay chống lên trán,thấy tôi có vẻ mệt mỏi nhỏ quay sang hỏi :
- cậu bị sao thế? 
- hôm qua tắm sông nên hôm nay bị ốm,người cứ mệt..thế…nào…ấy – tôi trả lời mắt vẫn nhìn xuống quyển vở
- sao không nghỉ ở nhà đi,còn đến lớp làm gì nữa. 
- ở nhà chán lắm,đi học vui hơn 
- này bôi cái này vào thái dương với trán. – nhỏ chìa tay đưa tôi lọ dầu gió có in hình ông sao màu vàng phía ngoài
tôi nhận lấy lọ dầu,thoa hai bên thái dương và ở trán, ngồi một lúc thì cũng thấy đỡ mệt hơn một chút, chắc do thuốc mẹ tôi cho uống hồi sáng bây giờ mới ngấm, tôi thấy hơi buồn ngủ nên thỉnh thoảng lại gật một cái. H.A thấy thế lại quay sang :
- mệt thì xin xuống phòng y tế nằm 1 2 tiết đi,đừng ngủ trên lớp cô phạt đấy.
- chắc cô không biết đâu,mình ngồi cuối mà. Hay mình ngủ H.A canh cho mình nhé,khi nào cô xuống thì gọi mình dậy. – tôi làm cái mặt thảm hại hết mức có thể để thuyết phục nàng đồng ý.
- không được, mình là lớp trưởng lại để người ngồi cạnh ngủ thì còn nói được ai nữa. – H.A cương quyết
- thôi mà,hqua tắm sông trời nắng với lại lúc sáng nhảy xuống cái ao bùn nhà thằng Ninh nên mình mới ốm,chứ bình thường mình khỏe lắm. cậu canh cho mình ngủ đi,bây giờ mình còn không đủ sức lết lên phòng y tế này  - tôi thuyết phục H.A vẫn bằng bản mặt đó
quan sát thấy H.A có vẻ xuôi xuôi tôi bồi thêm :
- quyết định thế nhé,mình ngủ một chút thôi là hết mệt ngay ấy mà
- lần này thôi đó nhé, mình gọi là phải dậy ngay đó. – H.A hơi lưỡng lự 
- ok lớp trưởng. 

tôi nằm ngục mặt xuống bàn “bất tỉnh nhân sự”  nghĩ lại thì từ sau buổi lao động thái độ của H.A đối với tôi cũng thay đổi,không còn bắt lỗi tôi như mấy ngày đầu nữa hồi nãy tôi còn ngủ hết giờ truy bài mà nhỏ không nói gì bây giờ lại còn canh cho tôi ngủ nữa. nhỏ “dễ thương” thật  tôi nằm thiếp đi…..
một cánh đồng hoa hiện ra trước mắt tôi,ở đấy có rất nhiều hoa cúc dại bươm bướm bay lượn khắp nơi,tôi đang nằm nhìn lên bầu trời hai tay để sau gáy kê cao đầu lên. Xa xa có bọn thằng Lâm thằng Kiệt thằng Kiên đang chơi nhảy dây,quái lạ sao hôm nay chúng nó lại chơi nhảy dây nhỉ mọi ngày nhìn thấy bọn con gái chơi chúng nó còn trêu là trò trẻ con mà? Tôi thấy thắc mắc ngồi dậy đảo mắt xung quanh,vẫn cánh đồng hoa nhưng bây giờ có thêm nhiều người,mấy đứa con gái lớp tôi ngồi chơi ô ăn quan,bọn thằng Lâm vẫn chơi nhảy dây,rồi H.A đang đứng một mình cạnh cái cây đa to, tôi tiến lại gần định bụng hỏi nàng xem có chuyện gì xảy ra thì nhìn thấy mắt nàng đỏ hoe,nàng đang đứng khóc nức nở,tôi chạy đến 
- H.A sao thế,sao lại khóc
- lắc đầu…
- đứa nào bắt nạt cậu à? Hay thằng hôm trước nó lại ném rắn vào cậu? 
- lắc đầu….
- thế làm sao cậu khóc?
- lắc đầu…..

con này đúng bị điên rồi,hỏi gì cũng lắc đầu thì ai biết đâu được mà lần  tiếng nhỏ khóc bên tai làm tôi sốt ruột, thời điểm bấy giờ tôi sợ nhất là con gái khóc,chả biết dỗ dành thế nào cho nó nín cả. tôi chạy ù ra chỗ bọn thằng Kiệt đang nhảy dây hỏi :
- bọn mày có biết làm sao mà H.A đứng kia khóc không?
- không biết. không thấy bọn tao nhảy dây nãy giờ à. – thằng Lâm nói
tôi lại chạy ra chỗ đám cái Vân cái Thảo hỏi :
- các cậu có biết vì sao H.A đứng ngoài kia khóc không?
- hình như nãy H.A cãi nhau với 1 nhỏ bên lớp văn thì phải,thấy gay gắt lắm. – cái Thảo nhanh miệng
- hả?? sao lại cãi nhau,H.A thường ngày có gây chuyện với ai đâu mà. – tôi ngạc nhiên 
- ai mà biết được,cậu ra kia mà hỏi thử. Nhỏ đó vừa cãi nhau với H.A đấy – Thảo nói chỉ tay về phía trước có một bóng người con gái đang ngồi bên tảng đá.

tôi lại gần xem đó là ai,tại sao lại cãi nhau với H.A. đến gần nhỏ vẫn ngồi cúi mặt xuống rũ rượi,mái tóc ngắn ngang vai xõa xuống che hết mặt nhỏ, tôi bước đến cúi xuống nhìn xem đó là ai thì bất ngờ khi khuôn mặt đó là của Ngân,nàng cũng đang ngồi khóc vài cọng tóc bị nước mắt làm dính vào má. Tôi càng không hiểu gì đang xảy ra nữa,sao H.A vs Ngân lại cãi nhau được,theo tôi biết thì cả hai còn chưa quen nhau nữa cơ. 
- Ngân,Ngân… - tôi gọi 
- Tùng à. – Ngân ngẩng mặt lên
- sao cậu lại khóc thế? – tôi hỏi 
tự dưng nhỏ lại khóc to hơn như đứa trẻ con làm nũng mẹ vậy,tôi đứng như trời trồng chả biết phản ứng gì cả. tôi ngu nhất là dỗ dành con gái lúc khóc,nhưng nhớ lại thấy cái Bống nhà tôi mỗi lần khóc mẹ tôi thường bế ngửa ra sau rồi vạt yêu mông nó miệng thì dỗ dành. Chả nhẽ tôi bế Ngân xong vạt mông dỗ dành như vậy chắc  không ổn,làm thế có khi bay mất mấy cái răng cũng nên,tôi gạt ngay cái cách dỗ trẻ của mẹ ra khỏi đầu tiện lắc đầu thêm vài cái cho nó đi hẳn  
tôi tiến đến ngồi cạnh Ngân dỗ dành nhưng dù có nói thế nào Ngân cũng im lặng không nói nửa lời. bực mình quá tôi đứng dậy kéo tay Ngân đi một mạch đến chỗ H.A mặc cho nhỏ chống cự trong vô vọng. 
cánh đồng hoa rộng lớn ngút tầm mắt,cánh hoa li ti như những đốm sáng lung linh sắc vàng giữa thảm cỏ xanh rập rìu bươm bướm có 3 người đứng đối mặt nhau cạnh một thân cổ thụ. Dường như cả ba đều có ý nghĩ đợi người kia nói trước nên nhất tề im lặng nhìn nhau. H.A mắt đỏ hoe nhưng vẫn nhìn thẳng về phía Ngân,Ngân cố cầm nước mắt chỉ còn tiếng nấc nhỏ tí trong cổ họng. tôi nhìn cả hai người,hắng giọng :
- bây giờ có chuyện gì thì giải quyết đi.
- đây không phải việc cả cậu,ai cho phép cậu dẫn cô ta tới đây. Cậu cút đi,tôi không muốn nhìn mặt cậu nữa. – H.A nói như hét vào tai tôi 
- sao lại không liên quan,chẳng phải cậu với mình cãi nhau là vì……. – Ngân nói nhưng chưa dứt câu H.A đã xen vào
- CÔ IM ĐI- H.A hét lên rồi ngồi xuống ôm mặt
tôi thấy H.A thật khó hiểu,phản ứng của nhỏ sao thái quá như thế, nhỏ làm tôi càng tò mò thêm 
- H.A cậu làm sao thế? – tôi hỏi 
H.A không trả lời,tôi tiến đến trước mặt nhỏ gọi tên nhỏ liên tục nhưng nhỏ nhất quyết không chịu ngẩng mặt lên. Bỗng có tiếng nói vọng lại :
- Tùng,Tùng…… – có người lay vai tôi
tôi choàng tỉnh,cánh đồng hoa cúc biến mất,Ngân biến mất,bọn thằng Lâm không còn nhảy dây nữa mà đang quay xuống nhìn tôi,H.A ngồi cạnh tôi nhìn tôi bằng ánh mắt nửa khó hiểu nửa tức giận, bên cạnh tôi là cô giáo. Cô giáo dạy văn đứng trước mặt tôi sừng sững như một bức tượng,tay vẫn cầm quyển sách ngữ văn nhưng nét mặt có vẻ không hài lòng 
- em ngủ trong giờ học à? – cô hỏi,khẽ lấy tay nhấc cặp kính lên 
- dạ thưa cô em thấy hơi mệt – tôi đứng dậy nói giọng mệt mỏi 
- em lớp trưởng có biết bạn ngủ không? – cô quay sang H.A hỏi 
- dạ,thưa cô…… - nhỏ ấp úng
- thưa cô do em nói bạn để em ngủ,không phải lỗi của bạn. – tôi thanh minh giúp nhỏ 
- được rồi,cả hai ngồi xuống,tôi sẽ ghi vào sổ đầu bài và báo cho cô chủ nhiệm. – cô nói
- tôi uể oải ngồi xuống. – quay sang thấy H.A đang cúi mặt.
cũng tại tôi mà làm nhỏ liên lụy,tôi quay sang định nói xin lỗi nhỏ nhưng nhỏ giơ tay ra hiệu không cần. lúc sau thằng Lâm quay xuống nói nhỏ :
- sao nãy mày cứ gọi tên H.A thế? Còn đại tẩu lớp văn thì sao . – giọng nó đểu dã man 
- cái gì? Tao gọi tên H.A á?? – tôi ngạc nhiên hỏi lại nó
- thì mày nằm ngủ cứ gọi tên H.A làm cô nghe được đi xuống chứ sao. Nhớ nàng cả tận trong mơ à  
tôi chẳng thèm trả lời nó,gục mặt xuống bàn. Lần trước thì vuốt tóc lần này thì gọi tên,tôi tự nguyền rủa bản thân mình. Kiểu này chẳng còn mặt mũi nào nhìn H.A nữa rồi,tôi liếc sang nhỏ,thấy nhỏ vẫn tập trung vào cuốn sách giáo khoa,tôi lúc này chỉ sợ nhỏ lại giận như lần trước. tôi cứ ngồi liếc trộm H.a nhưng tuyệt nhiên cậu ta không hề nhìn đáp tôi lấy một cái. Tôi bắt đầu thấy có lỗi vô cùng tận nhưng không dám mở lời. Con gái là chúa rắc rối, đối với một đứa nghiêm chỉnh như H.a thì việc bị phạt là quá sức tưởng tượng với nó.
tiếng trống báo hiệu giờ học kết thúc cũng đã vang lên. trong khi bọn nó thì ùa nhau chen chân để về cho sớm thì H.A vẫn chậm rãi, tỉ mẩn cất từng thứ vào cặp. tôi thì được hôm "ốm dở" nên cũng lề mề, vả lại tôi muốn đợi để nói lời xin lỗi. khi trong lớp chỉ còn hai đứa chúng tôi (chắc thằng Lâm mải chơi bỏ bạn mà tót xuống nhà xe hóng hớt rồi) thì tôi nghe thấy tiếng thút thít. ban đầu không rõ tôi còn tưởng là cái gì đó kêu, mãi sau định thần ra tôi mới nhận thấy tiếng đó phát ra từ người ngồi cạnh tôi-Hạ Anh. tôi lúng túng không biết nên làm gì, dường như H.A thấy tôi cứ mãi ngồi lỳ ra ở đấy nên hỏi
-sao cậu còn ngồi đây?-giọng cậu ấy nghèn nghẹn.
-à...thì...mình cảm thấy có lỗi về chuyện vừa rồi...nên...-tôi ấp úng.
-không sao đâu - cậu ấy cắt ngang câu nói dang dở của tôi, giọng có phần cương quyết - cậu về trước đi.
tôi vẫn thấy hơi "sợ". H.A mà tôi biết là người vô cùng cứng cỏi và có phần hơi "điên". ý tôi là cậu ta luôn rất tự tin và đối với những đứa chống đối cậu ta như tôi thì chỉ cần cái phẩy tay là tôi bẹp dí (bằng chứng là hồi đầu tôi đã đủ nát rồi). không hiểu tại tôi bị cảm hay do tôi hâm thật mà trong lòng tôi lúc này chỉ mong nó quay lại xỉ vả vào mặt tôi cho thỏa và sẽ hứa là không để cho tôi sống yên suốt quãng đời học sinh tươi đẹp còn lại còn hơn là nó cứ im lặng, thi thoảng phát ra vài tiếng thút thít như này. 
tôi đưa tay lên gãi gãi đầu rồi chậm rãi nói
-nhưng mà mình là người có lỗi đã làm liên lụy cậu.
-đủ rồi - nó quay phắt ra làm tôi giật nẩy người ngã ngửa về phía sau. 
- mình nói không có gì tức là KHÔNG-CÓ-GÌ, sao cậu cứ phải quan trọng hóa lên thế, phiền chết đi được. - nó bắn liên thanh một tràng, khuôn mặt đẫm nước mắt, giọng vẫn cứ nghèn nghẹn như thế. bốn mắt nhìn nhau hồi lâu. mắt nó đỏ hoe và hơi sưng lên vì khóc. tôi chưa thấy nó khóc bao giờ, đúng hơn chưa thấy nó có biểu hiện buồn rầu thì đúng hơn. thế mà giờ đây H.A mà tôi từng biết-người mà còn để lũ con trai khiếp sợ khi nghe thấy tên lại ngồi cạnh tôi thu người vào khóc. trông cậu ta thật nhỏ bé và đơn thuần như bao cô gái 16 tuổi khác.
sau khi to tiếng chán chê với tôi xong, cậu ta buông thõng hai vai, úp mặt vào hai lòng bàn tay mà òa lên khóc. để mà so sánh thì chả khác gì con Bống cả từ khoản "mồm to" bù lu bù loa đến khoản nước mắt nước mũi đầm đìa. tôi luống cuống đưa tay lên vỗ vỗ vào vai nó ra điệu an ủi.
-cậu biết không mình chưa bao giờ bị phạt một lỗi như này trong cuộc đời bao giờ cả - nó nức nở - bố mình rất nghiêm khắc, chuyện này có thể đến tai bố mình thì cuộc đời mình coi như xong, bao nhiêu cố gắng giữ cho học bạ trong sạch cũng công cốc hết - nó khóc to hơn.
-không sao đâu, lỗi này rất nhỏ sẽ không bị ghi vào học bạ đâu. với lại cậu ngoan như thế có khi cô chủ nhiệm sẽ miễn tội cho cậu cũng lên - tôi ra sức an ủi cho dù cổ họng đau rát.
-cậu nói thật chứ-nó ngước mặt lên khỏi đôi bàn tay.
tôi bất chợt phì cười vì bộ dạng cao ngạo hàng ngày của H.a giờ đã được biến tấu thành Bống phiên bản 16 tuổi. đúng 1 tíc tắc sau đó tôi thấy hành động của mình thật là một sai lầm ngu ngốc thì đột nhiên H.a cũng phì cười theo.
-cậu cười cái quái gì chứ, chẳng phải vì cậu mà TÔI bị phạt sao?-nó lấy mu bàn tay chùi nước mắt rồi lấy tay áo quệt hết mấy thứ trên mặt vào-một hành động không giống tính cách nó tí tẹo nào - đúng ra mình sẽ phải bốc hỏa lên mà đứng dậy xỉ vả cậu cho thỏa mới đúng nhưng làm thế có vẻ xấu tính-nó cười đáp. tất nhiên hành động đấy làm cuộc đời tôi bị nhàu suốt vài trang rồi còn gì.
tôi lại gãi gãi đầu không đáp gì, ít khi tôi tỏ ra lúng túng như này lắm. có lẽ vì con nhóc ngồi cạnh tôi tính cách nó thay đổi theo mùa nên chẳng biết mò đường nào.
-nào nào đứng lên đi về, cả trường về sạhc rồi, cậu có định để cho khối chiều học không thì bảo-nó xách cặp đứng lên rồi chỉ chỉ tay ra phía bên ngoài.
tôi cũng xách cặp đứng lên, chậm rãi lết theo một đứa con gái đang chạy thục mạng xuống nhà để xe giữa sân trường không một bóng người. tôi bắc tay bắc loa lên và lấy hết sức để gào
-đợiiiiii vớiiiii.
nó quay gương mặt vẫn hơi ửng đỏ vì khóc lại, nở nụ cười rồi đứng dưới tán cây xà cừ đứng đợi...

Continue Reading

You'll Also Like

434K 46.3K 85
Tác giả: Khinh Giác. Thể loại: Hiện đại, ABO, NP, H văn, Vả mặt, Truy thê tá hoả tràng, HE. Tình trạng bản gốc: Hoàn. Tình trạng edit: Lết lết... Edi...
96.7K 2K 147
Tác Giả: Tam Tam Nương Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , Song khiết 🕊️ , Hào môn thế gia , Giới giải trí , Niên thượng...
131K 11.9K 66
Minh Nhật là một đứa kiêu ngạo, nhưng vì quá thích cô ấy. Cậu đã... Tìm mọi cách bắt chuyện. Giả làm Grab đón đưa. Hướng dẫn cô ấy học Toán. Trộm n...
50.7K 4.3K 64
🍇Hán Việt: Bị cự hôn kiều O hòa ảnh đế A thượng luyến tổng hậu 🍇Tác giả: Tri Cẩn 🍇Tình trạng bản gốc: Hoàn thành (63 chương) 🍇Bản edit: HOÀN THÀN...