(Quyển 3) Ông xã cầm thú khôn...

By TanThoiSenhCa21

145K 3.2K 71

Tống An Cửu sinh ra trong gia đình quyền thế nhưng cha mẹ lại ly hôn, không ai quan tâm tới cô, khiến cô tự t... More

Chương 400: Bổ quá không tiêu được (1)
Chương 401: Bổ quá không tiêu được (2)
Chương 402: Bổ quá không tiêu được (3)
Chương 403: Scandal ngoài ý muốn (1)
Chương 404: Scandal ngoài ý muốn (2)
Chương 405: Scandal ngoài ý muốn (3)
Chương 406: Nhìn rõ sự thật (1)
Chương 707: Nhìn rõ sự thật (2)
Chương 708: Nhìn rõ sự thật (3)
Chương 409: Không phải em thì không lấy (1)
Chương 410: Không phải em thì không lấy (2)
Chương 411: Không phải em thì không lấy (3)
Chương 412: Một kích cuối cùng (1)
Chương 413: Một kích cuối cùng (2)
Chương 414: Một kích cuối cùng (3)
Chương 415: Ngàn y trăm thuận (1)
Chương 416: Ngàn y trăm thuận (2)
Chương 419: Ngàn y trăm thuận (3)
Chương 418: Ôm ấp yêu thương (1)
Chương 419: Ôm ấp yêu thương (2)
Chương 420: Ôm ấp yêu thương (3)
Chương 421: Moi tim móc phổi (1)
Chương 422: Moi tim móc phổi (2)
Chương 423: Moi tim móc phổi (3)
Chương 424: Chắc chắn đồng ý (1)
Chương 425: Chắc chắn đồng ý (2)
Chương 426: Chắc chắn đồng ý (3)
Chương 427: Ai đúng ai sai (1)
Chương 428: Ai đúng ai sai (2)
Chương 429: Ai đúng ai sai (3)
Chương 430: Sợ hãi gần tình thân (1)
Chương 431: Sợ hãi gần tình thân (2)
Chương 732: Sợ hãi gần tình thân (3)
Chương 433: Kích thích cơ thể (1)
Chương 434: Kích thích cơ thể (2)
Chương 435: Kích thích cơ thể (3)
Chương 436: Đoàn Đoàn sinh bệnh (1)
Chương 437: Đoàn Đoàn sinh bệnh (2)
Chương 438: Đoàn Đoàn sinh bệnh (3)
Chương 439: Ngang ngược cùng đố kỵ (1)
Chương 440: Ngang ngược cùng đố kỵ (2)
Chương 441: Ngang ngược cùng đố kỵ (3)
Chương 442: Sinh đôi (1)
Chương 443: Sinh đôi (2)
Chương 444: Sinh đôi (3)
Chương 445: Đấu tranh trong gia đình (1)
Chương 446: Đấu tranh trong gia đình (2)
Chương 447: Đấu tranh trong gia đình (3)
Chương 448: Thăm bệnh (1)
Chương 449: Thăm bệnh (2)
Chương 450: Thăm bệnh (3)
Chương 451: Ở nhà một mình (1)
Chương 452: Ở nhà một mình (2)
Chương 453: Ở nhà một mình (3)
Chương 454: Trận chiến mở màn (1)
Chương 455: Trận chiến mở màn (2)
Chương 456: Trận chiến mở màn (3)
Chương 457: Danh chính ngôn thuận (1)
Chương 458: Danh chính ngôn thuận (2)
Chương 459: Danh chính ngôn thuận (3)
Chương 460: Cố tình gây sự (1)
Chương 461: Cố tình gây sự (2)
Chương 462: Cố tình gây sự (3)
Chương 463: Thân kinh bách chiến (1)
Chương 464: Thân kinh bách chiến (2)
Chương 465: Thân kinh bách chiến (3)
Chương 466: Cuộc gặp ngẫu nhiên (1)
Chương 467: Cuộc gặp ngẫu nhiên (2)
Chương 468: Cuộc gặp ngẫu nhiên (3)
Chương 469: Đứa trẻ có cha (1)
Chương 470: Đứa trẻ có cha (2)
Chương 471: Đứa trẻ có cha (3)
Chương 472: Một nhà bốn người (1)
Chương 473: Một nhà bốn người (2)
Chương 474: Một nhà bốn người (3)
Chương 475: Là một kẻ biến thái (1)
Chương 476: Là một kẻ biến thái (2)
Chương 477: Lớn tuổi (1)
Chương 478: Lớn tuổi (2)
Chương 479: Bị cắn ngược một cái (1)
Chương 480: Bị cắn ngược một cái (2)
Chương 481: Lấy lui làm tiến (1)
Chương 482: Lấy lui làm tiến (2)
Chương 483: Lấy lui làm tiến (3)
Chương 484: Dạ tập
Chương 485: Say rượu
Chương 486: Nhà tù (1)
Chương 487: Lừa gạt cưới (1)
Chương 488: Điên cuồng
Chương 489: Nhất niệm
Chương 490: Thoải mái
Chương 491: Sống chung (1)
Chương 492: Sống chung (2)
Chương 493: Sống chung (3)
Chương 494: Hòa hợp (1)
Chương 495: Hòa hợp (2)
Chương 497: Ngủ say
Chương 498: Chọc giận
Chương 499: Dịu dàng
Chương 500: Món điểm tâm ngọt
Chương 501: Kế hoạch cầu hôn (1)
Chương 502: Kế hoạch cầu hôn (2)
Chương 503: Về nhà
Chương 504: Qua đêm
Chương 505: Đặt tên
Chương 506: Mất khống chế
Chương 507: Đại kết cục (1)
Chương 508: Đại kết cục (2)
Chương 509: Đại kết cục (3)
Chương 510: Đại kết cục (4)
Chương 511: Đại kết cục (5)
Chương 512: Đại kết cục (6)
Chương 513: Đại kết cục (7)
Chương 514: Đại kết cục (8)
Chương 515: Đại kết cục (9)
Chương 516: Đại kết cục (10)
Chương 517: Đại kết cục (11)
Chương 518: Đại kết cục (12)

Chương 496: Hòa hợp (3)

751 15 0
By TanThoiSenhCa21

Bởi vì mới vừa rồi trì hoãn thật lâu, lúc đi xuống Tiết Hạo đã chờ ở đó gần một tiếng đồng hồ, nhưng nhìn thấy cô xuống thì không chút trách móc nào, ngược lại còn bày ra vẻ mặt vui sướng.

"Có chút việc trễ nãi, xin lỗi đã để anh đợi lâu như vậy."

"Không. . . . . . Không sao, cũng không lâu lắm."

"Đến quán ăn nào đó nói chuyện nhé?"

Tiết Hạo có chút quẫn bách gật đầu: "Em quyết định là được."

Thật ra thì An Cửu không suy nghĩ nhiều, chỉ thuận miệng hỏi mà thôi.

Đến quán ăn, để tránh xuất hiện tình huống lần trước, bọn họ vào một phòng bao yên tĩnh.

Sau khi vào, An Cửu cũng không muốn nói nhảm, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề: "Anh cũng thấy đấy, tôi đã là mẹ của hai đứa bé năm tuổi, năm đó tôi không hiểu tại sao anh từ yêu thành hận, bây giờ tôi càng không hiểu tại sao đã năm năm trôi qua rồi mà anh vẫn nhớ mãi không quên, nhưng mặc kệ nguyên nhân gì, tôi chỉ có thể nói xin lỗi, chúng ta là không thể nào."

Tiết Hạo siết chặt hai nắm tay: "Nếu em vì chuyện đã kết hôn, còn có hai đứa bé mới cự tuyệt anh... Anh không để ý những chuyện này, người anh thích là em, mặc kệ quá khứ của em như thế nào, anh sẽ thương yêu con của em như ruột thịt máu mủ của mình, nếu em lo lắng về sau chúng ta có đứa bé khác, anh sẽ lạnh nhạt bọn chúng, thì chúng ta không cần sinh nữa là được. . . . . ." An Cửu vốn hoàn toàn không suy nghĩ nhiều, Tiết Hạo lại còn nói đến mức này, ngược lại cô lại thấy tò mò: "Tại sao nhất định phải là em?"

"Chỉ có thể là em. . . . . ." Tiết Hạo nói một câu ngắn gọn, khiến cô càng thêm mơ hồ.

An Cửu khoanh tay lại, tựa người vào ghế: "Anh nói yêu tôi, không phải tôi thì không được, dù sao cũng nên cho tôi một lý do hợp lý để tin tưởng anh chứ?"

Mặt Tiết Hạo đỏ bừng, hình như rất khó nói thành lời.

"Tại sao lại yêu tôi, vấn đề này rất khó trả lời ư?" An Cửu không hiểu, đồng thời càng ngày càng hiếu kỳ.

Tiết Hạo do dự thật lâu mới nói: "Anh chỉ có cảm giác với em."

An Cửu đầu đầy vạch đen: "Anh cho rằng anh đang diễn phim thần tượng thanh xuân sao?"

Tiết Hạo lấy hết dũng khí nói: "Anh nói thật, ta hoàn toàn không có cảm giác với những người phụ nữ khác, anh. . . . . Anh bất lực."

An Cửu bị sặc nước miếng của mình, ho đến kinh thiên động địa, thật lâu sau mới trở lại bình thường: "Khụ khụ. . . . . . Bạn học Tiết à, tôi thấy hình như anh bị nhầm lẫn gì đó rồi, anh là bị bệnh, phải trị."

"Ta chỉ có cảm giác với một mình em, vậy cũng là bệnh sao?"

"Không đúng, không đúng. . . . . ." An Cửu vội vàng ngắt lời gã ta: "Làm sao anh biết anh có cảm giác với tôi, chẳng lẽ khi anh nhìn thấy tôi, phía dưới. . . . . ."

An Cửu nói xong, tầm mắt di chuyển xuống nửa người dưới của gã.

Tiết Hạo quẫn bách đến mức muốn tìm một cái lổ để chui vào, theo bản năng khép hai chân lại: "Không có! Khi anh vừa nhìn thấy em, tim liền đập rộn lên, máu sôi trào, đầu óc trống rỗng, không biết nên cái gì . . . . . Nhưng khi ở cùng với những phụ nữ khác, anh hoàn toàn không như vậy. Những năm này anh đã thử qua rất nhiều lần, cuối cùng còn cố ý lựa chọn em gái em Lương Giai Giai, nhưng cuối cùng cũng. . . . . . Không được. . . . ."

A. . . . . . Thì ra là không được ah.... . . . . . An Cửu chợt tỉnh hiểu ra.

Dù sao cũng có liên quan đến tôn nghiêm của một người đàn ông, An Cửu không tiếp tục nói giỡn nữa, ho nhẹ một tiếng nghiêm mặt nói: "Tôi rất thật lòng nói với anh một câu, tình huống của anh rất có thể là một loại bệnh tâm lý, tôi có một người bạn là bác sĩ tâm lý, mưa dầm thấm đất, tôi cũng có chút hiểu biết về phương diện này."

Nói xong rút danh thiếp đưa cho gã ta: "Đây là danh thiếp cả cậu ấy, tôi khuyên anh nên đi khám thử xem, tin rằng nhất định anh sẽ sớm ngày khỏi hẳn."

Tiết Hạo cau mày, nhìn cũng chẳng thèm nhìn, nhưng vẻ mặt đã hơi dao động, rất dễ nhận thấy, vấn đề này đã theo gã ta nhiều năm, gã cũng rất muốn nhanh chóng giải quyết nó, nhưng vẫn khá bài xích bác sĩ.

An Cửu tận tình khuyên: "Tôi đã nói với anh rồi, tôi với anh là tuyệt đối không thể. Cho nên, nếu anh không đến gặp bác sĩ, vậy anh sẽ phải cả đời không được. Chữa trị sớm ngày nào thì tốt ngày nấy, nếu như cứ mãi kéo dài. . . . . ."

"Anh không cần khám bác sĩ, anh không có bệnh. . . . . . Anh chỉ thích em mà thôi. . . . . ." Tiết Hạo vẫn cố chấp lầm bầm như cũ.

An Cửu bất đắc dĩ: "Rốt cuộc có bệnh hay không, đi khám bác sĩ mới biết được."

Nói xong thở dài: "Thôi, tôi làm người tốt đến cùng vậy, đi với anh một chuyến. Dù sao cũng đã lâu không gặp rồi, vừa đúng đi thăm anh ấy luôn."

--- ------ ---------

Vì vậy Tiết Hạo đau khổ đành để An Cửu kéo đến văn phòng bác sĩ cố vấn tâm lý Thẩm Hoán.

An Cửu trực tiếp ném người vào trong: "Thẩm Tiểu Hoán, tiếp khách ~"

"Ây! Khách quý! Hôm nay sao lại tới tìm em thế? Em còn tưởng chị có niềm vui mới nên quăng em ra khỏi chín tầng mây rồi chứ!" Thẩm Hoán đi ra ngoài, nhướng mày, âm dương quái khí nói.

An Cửu lườm cậu ta một cái: "Thôi đi, cũng không biết ai mới thần thần bí bí, gần đây càng thêm xuất quỷ nhập thần, gọi điện thoại mấy lần đều bảo không rãnh, tôi thấy cậu mới đúng là người có niềm vui mới ấy, chậc, lại còn trách tôi!"

Thẩm Hoán tự biết đuối lý, sờ sờ mũi:"Ha ha" Tới gần phía trước: "Em mời chị ăn cơm bồi tội, được chưa nào?"

An Cửu phất tay: "Ăn cơm để sau đi, lần sau tính tiếp, cậu xem giúp người bạn này của tôi trước đã."

"Vị này là. . . . . . Tiết Hạo!" Thẩm Hoán kinh ngạc nhận ra gã ta, quay sang nhìn An Cửu, lại quay qua nhìn Tiết Hạo, không thể tưởng tượng nổi, sao hai người lại cùng nhau chạy đến đây thế này?

Tiết Hạo vừa thấy Thẩm Hoán, trong nháy mắt định xoay người trốn đi, sao gã biết được An Cửu sẽ dẫn gã đến khám bệnh lại là người quen chứ.

An Cửu nhìn thấu ý đồ của gã ta, một tay kéo gã lại, nói với Thẩm Hoán: "Vào trong xem bệnh trước đi, tôi chờ bên ngoài, đợi có kết quả mới thôi."

Lo rằng Tiết Hạo quá mức bài xích nên sẽ không phối hợp, An Cửu cố ý bổ sung thêm một câu: "Ngoan ngoãn nghe lời bác sĩ, phối hợp thật tốt, nếu chứng minh anh không có bệnh, vậy tôi sẽ suy nghĩ lại."

Nghe An Cửu nói như vậy, quả nhiên con ngươi Tiết Hạo sáng lên, gật gật đầu, ngoan ngoãn đồng ý.

Thẩm Hoán thấy thế, kéo cô đến một bên, nhỏ giọng thì thầm: "Này, rốt cuộc chị đang làm gì thế? Sao lại dây dưa với Tiết Hạo rồi?"

An Cửu thở dài: "Một lời khó nói hết, tóm lại cậu cứ giải quyết vấn đề này giúp tôi trước đã, có thời gian tôi từ từ giải thích sau."

Thẩm Hoán gãi gãi đầu: "Vậy ngay bây giờ luôn à?"

"Ừ, tôi chờ kết quả ngay, cậu cũng biết, tánh tình tôi nóng nảy, việc hôm nay không để ngày mai, chớ để đêm dài lắm mộng, cho nên cực khổ cho cậu rồi." An Cửu vỗ vỗ vai cậu ta.

"Vậy cũng được, nhưng mà không biết phải đợi bao lâu, chị cứ tùy tiện đến phòng thôi miên nghỉ ngơi một lát đi, khi nào xong em gọi chị. Chị cũng biết canh thời gian thật đấy, vừa đúng lúc em rảnh rỗi. . . . . ." Thẩm Hoán vừa nói vừa dẫn Tiết Hạo vào một căn phòng.

An Cửu nhìn trái nhìn phải, sau đó đẩy cửa phòng thôi miên ra. . . . . .

Continue Reading

You'll Also Like

4.3M 236K 49
"Stop trying to act like my fiancée because I don't give a damn about you!" His words echoed through the room breaking my remaining hopes - Alizeh (...
230K 2.5K 21
I have found an ideal life. I have a loving husband, no work and no danger. This is exactly what I wanted when I ran away and changed my identity. Bu...
220K 5K 50
A simple girl who works for her boss as a personal assistant. Right, expect he is dangerous. She just doesn't know it. He's a mafia boss. He saves h...
236K 14.2K 64
𝐓𝐨 𝐞𝐯𝐞𝐫𝐲𝐨𝐧𝐞 𝐰𝐡𝐨 𝐭𝐡𝐢𝐧𝐤𝐬 𝐭𝐡𝐞𝐲 𝐚𝐧𝐝 𝐭𝐡𝐞𝐢𝐫 𝐜𝐫𝐮𝐬𝐡 𝐚𝐫𝐞 𝐧𝐨𝐭 𝐦𝐞𝐚𝐧 𝐭𝐨 𝐛𝐞 𝐭𝐨𝐠𝐞𝐭𝐡𝐞𝐫. ...