(Quyển 3) Ông xã cầm thú khôn...

By TanThoiSenhCa21

144K 3.2K 71

Tống An Cửu sinh ra trong gia đình quyền thế nhưng cha mẹ lại ly hôn, không ai quan tâm tới cô, khiến cô tự t... More

Chương 400: Bổ quá không tiêu được (1)
Chương 401: Bổ quá không tiêu được (2)
Chương 402: Bổ quá không tiêu được (3)
Chương 403: Scandal ngoài ý muốn (1)
Chương 404: Scandal ngoài ý muốn (2)
Chương 405: Scandal ngoài ý muốn (3)
Chương 406: Nhìn rõ sự thật (1)
Chương 707: Nhìn rõ sự thật (2)
Chương 708: Nhìn rõ sự thật (3)
Chương 409: Không phải em thì không lấy (1)
Chương 410: Không phải em thì không lấy (2)
Chương 411: Không phải em thì không lấy (3)
Chương 412: Một kích cuối cùng (1)
Chương 413: Một kích cuối cùng (2)
Chương 414: Một kích cuối cùng (3)
Chương 415: Ngàn y trăm thuận (1)
Chương 416: Ngàn y trăm thuận (2)
Chương 419: Ngàn y trăm thuận (3)
Chương 418: Ôm ấp yêu thương (1)
Chương 419: Ôm ấp yêu thương (2)
Chương 420: Ôm ấp yêu thương (3)
Chương 421: Moi tim móc phổi (1)
Chương 422: Moi tim móc phổi (2)
Chương 423: Moi tim móc phổi (3)
Chương 424: Chắc chắn đồng ý (1)
Chương 425: Chắc chắn đồng ý (2)
Chương 426: Chắc chắn đồng ý (3)
Chương 427: Ai đúng ai sai (1)
Chương 428: Ai đúng ai sai (2)
Chương 429: Ai đúng ai sai (3)
Chương 430: Sợ hãi gần tình thân (1)
Chương 431: Sợ hãi gần tình thân (2)
Chương 732: Sợ hãi gần tình thân (3)
Chương 433: Kích thích cơ thể (1)
Chương 434: Kích thích cơ thể (2)
Chương 435: Kích thích cơ thể (3)
Chương 436: Đoàn Đoàn sinh bệnh (1)
Chương 437: Đoàn Đoàn sinh bệnh (2)
Chương 438: Đoàn Đoàn sinh bệnh (3)
Chương 439: Ngang ngược cùng đố kỵ (1)
Chương 440: Ngang ngược cùng đố kỵ (2)
Chương 441: Ngang ngược cùng đố kỵ (3)
Chương 442: Sinh đôi (1)
Chương 443: Sinh đôi (2)
Chương 444: Sinh đôi (3)
Chương 445: Đấu tranh trong gia đình (1)
Chương 446: Đấu tranh trong gia đình (2)
Chương 447: Đấu tranh trong gia đình (3)
Chương 448: Thăm bệnh (1)
Chương 449: Thăm bệnh (2)
Chương 450: Thăm bệnh (3)
Chương 451: Ở nhà một mình (1)
Chương 452: Ở nhà một mình (2)
Chương 453: Ở nhà một mình (3)
Chương 454: Trận chiến mở màn (1)
Chương 455: Trận chiến mở màn (2)
Chương 456: Trận chiến mở màn (3)
Chương 457: Danh chính ngôn thuận (1)
Chương 458: Danh chính ngôn thuận (2)
Chương 459: Danh chính ngôn thuận (3)
Chương 460: Cố tình gây sự (1)
Chương 461: Cố tình gây sự (2)
Chương 462: Cố tình gây sự (3)
Chương 463: Thân kinh bách chiến (1)
Chương 464: Thân kinh bách chiến (2)
Chương 465: Thân kinh bách chiến (3)
Chương 466: Cuộc gặp ngẫu nhiên (1)
Chương 467: Cuộc gặp ngẫu nhiên (2)
Chương 468: Cuộc gặp ngẫu nhiên (3)
Chương 469: Đứa trẻ có cha (1)
Chương 470: Đứa trẻ có cha (2)
Chương 471: Đứa trẻ có cha (3)
Chương 472: Một nhà bốn người (1)
Chương 473: Một nhà bốn người (2)
Chương 474: Một nhà bốn người (3)
Chương 475: Là một kẻ biến thái (1)
Chương 476: Là một kẻ biến thái (2)
Chương 477: Lớn tuổi (1)
Chương 478: Lớn tuổi (2)
Chương 479: Bị cắn ngược một cái (1)
Chương 480: Bị cắn ngược một cái (2)
Chương 482: Lấy lui làm tiến (2)
Chương 483: Lấy lui làm tiến (3)
Chương 484: Dạ tập
Chương 485: Say rượu
Chương 486: Nhà tù (1)
Chương 487: Lừa gạt cưới (1)
Chương 488: Điên cuồng
Chương 489: Nhất niệm
Chương 490: Thoải mái
Chương 491: Sống chung (1)
Chương 492: Sống chung (2)
Chương 493: Sống chung (3)
Chương 494: Hòa hợp (1)
Chương 495: Hòa hợp (2)
Chương 496: Hòa hợp (3)
Chương 497: Ngủ say
Chương 498: Chọc giận
Chương 499: Dịu dàng
Chương 500: Món điểm tâm ngọt
Chương 501: Kế hoạch cầu hôn (1)
Chương 502: Kế hoạch cầu hôn (2)
Chương 503: Về nhà
Chương 504: Qua đêm
Chương 505: Đặt tên
Chương 506: Mất khống chế
Chương 507: Đại kết cục (1)
Chương 508: Đại kết cục (2)
Chương 509: Đại kết cục (3)
Chương 510: Đại kết cục (4)
Chương 511: Đại kết cục (5)
Chương 512: Đại kết cục (6)
Chương 513: Đại kết cục (7)
Chương 514: Đại kết cục (8)
Chương 515: Đại kết cục (9)
Chương 516: Đại kết cục (10)
Chương 517: Đại kết cục (11)
Chương 518: Đại kết cục (12)

Chương 481: Lấy lui làm tiến (1)

927 18 0
By TanThoiSenhCa21

Một tay của Phó Thần Thương đặt ở sau lưng cô trên canh cửa, ánh mắt như lửa, mặt lại như sương lạnh: "Anh biết rõ, hiện giờ danh bất chính, anh không có tư cách gì để quản em cả, nhưng ít nhất anh cũng được coi là lựa chọn thứ nhất đi, lúc trước anh đã nói với em những lời đó, em cũng chấp nhận cho anh cơ hội, anh tự hỏi bản thân trong khoảng thời gian này cho dù không làm được 100, cũng đã làm đến 99, nhưng bây giờ thì sao? Em chuẩn bị ăn trong chén còn nhìn trong nồi sao?"

Đột nhiên bị Phó Thần Thương chụp xuống một chiếc mũ như vậy trên đỉnh đầu, thiếu chút nữa làm cho cổ của cô cũng bị cong luôn.

An Cửu bị anh lên án đến mức phải nổi trận lôi đình: "Phó Thần Thương, anh có nói lý lẽ hay không vậy hả? Tôi ăn trong chén nhìn trong nồi khi nào? Anh cũng biết rõ ngày hôm nay là một chuyện ngoài ý muốn mà!"

"Vậy em có dám thề chưa bao giờ nghĩ tới nếu có người thích hợp hơn cũng sẽ không chọn anh hay không? Anh cho rằng anh không đúng, nhưng ít nhất cũng không phải là người khác, nhưng mà trong lòng của em, nếu không phải anh là ba của đứa bé thì chỉ sợ ngay cả làm vỏ xe phòng hờ anh cũng không xứng. À, không phải em đã từng nói rồi sao, thân phận của anh chỉ là ba của đứa bé, không hơn không kém."

Phó Thần Thương nhìn cô chằm chằm, nói gằn từng tiếng, mỗi tiếng nói mang theo giọng điệu lạnh lẽo tỏa ra xung quanh, giống như một tảng băng đập vào mặt cô, vào lòng cô.

Nghe anh nói những lời tự giễu cùng với biểu tình tuyệt vọng chán nản trên mặt, An Cửu chỉ cảm thấy trong lòng mình giống như bị ai nắm chặt, càng lúc càng siết chặt, lục phủ ngũ tạng giống như bị lửa thiêu, làm cho cô không thể hít thở bình thường được . . . . . .

"Nếu như không phải là nể tình đứa bé, thì căn bản em vẫn giống như trước đây thôi, ngay cả nhìn anh cũng không chịu nhìn một lần. Cho nên em đồng ý vào Hoa Kiến, cố gắng làm việc như vậy, thật ra cũng là muốn bản thân mình có năng lực chăm sóc con mà không hề cần tới anh nữa mà thôi. Cho tới bây giờ, đều là do anh quá ngây thơ rồi, em đã trưởng thành, bản thân có năng lực tự mình sống thật tốt, làm sao còn muốn trở về sống với anh nữa chứ? Không nói tới nhà họ Phó lần này là một vũng nước đục. . . . . ."

Rốt cuộc thì Phó Thần Thương cười nhẹ một tiếng đầy khổ sở, hoàn toàn buông cánh tay đang bị bóp chặt của cô ra.

Mà trong khoảnh khắc khi anh rút tay ra, lại bị An Cửu nắm lấy một lần nữa, còn chưa kịp chuẩn bị, hai người đã nhanh chóng thay đổi vị trí, Phó Thần Thương bị cô đè mạnh ở phía sau cửa, cặp mắt ửng hồng của An Cửu giống như có lửa, giọng nói nghiến rắng nghiếng lợi run rẩy: "Phó Thần Thương! Anh mới khinh người quá đáng!"

Nói xong, trong ánh mắt kinh ngạc của anh, thô lỗ kéo cổ anh xuống, không theo bất cứ quy tắc nào, hôn lên, hôn thật mạnh lên môi của anh.

Đôi môi Phó Thần Thương bị đụng trúng cho nên rách ra, trong cổ họng tràn ngập một mùi máu tươi, đau đến nỗi chân mày nhíu chặt, nhưng trong lòng lại không khác gì đang có một bình mật bị đổ ra, mặc kệ cô cứ hung hăng ngấu nghiến hôn mình. . . . . .

Chẳng được bao lâu, kích động nhiệt tình của An Cửu trong lúc nổi giận vừa rồi cũng tiêu tan, sau khi phát tiết xong, dán lên môi của anh, lúng túng không biết làm sao, tiếp tục không được, mà không tiếp tục cũng không xong, vừa mới có ý định lùi lại thì đã bị anh đoán được, bị anh giữ chặt sau ót, tiếp tục một nụ hôn sâu. . . . . .

"Ừm. . . . . ." Không khí trong lồng ngực càng ngày càng ít, rốt cuộc trước lúc cô không thể thở nổi nữa, thì anh cũng rời khỏi môi cô, cho cô có thời gian để thở dốc, nhưng chưa được mấy giây, lại tiếp tục hung hăng gặm mút, không cần biết cô trốn tránh thế nào cũng không rời ra.

Dù sao thì Phó Thần Thương nhịn lâu như vậy rồi, đột nhiên bộc phát ra, cơ hồ An Cửu có một loại cảm giác đáng sợ giống như bị ăn tươi nuốt sống nuốt vậy. . . . . .

Một tay của Phó Thần Thương đưa xuống vuốt ve trên làn váy xanh đen trên mông cô, đẩy váy càng lúc càng lên cao, đến khi chạm vào bắp đùi, đầu ngón tay bắt đầu chạm tới đường viền ren của quần lót, nhẹ nhàng nhấc lên, đã kéo xuống gần phân nửa.

Ngay lập tức An Cửu trừng mắt liếc anh một cái, cắn một cái trên môi anh như muốn cảnh cáo, đè tay anh lại.

"An Cửu, thân thích của em đã đi chưa?" Phó Thần Thương cúi người chui trong ngực cô, môi lưỡi đều lưu lại những dấu vết ẩm ướt mập mờ, cuối cùng là nuốt hết những điểm mềm mại mẩn cảm kia của cô, giọng nói khàn khàn mơ hồ làm cho người tra run sợ, hơi thở nóng bỏng làm cho cô không ngừng co rút thân thể mình, trong lòng bàn tay cô đều là mồ hôi, cơ thể bắt đầu run rẩy.

"Không có. . . . . . Chưa đi. . . . . ." Ánh mắt An Cửu khẽ né tránh, trả lời theo bản năng.

Phó Thần Thương hơi nhíu mày: "Thật sao?"

"Dĩ nhiên là thật!" An Cửu ngừng thở trả lời.

Phó Thần Thương đè nén hô hấp, tất cả động tác cũng dừng lại, không biết qua bao lâu, lúc An Cửu cho rằng nguy cơ đã qua đi, thì bàn tay của người nào đó đang còn ở mép quần lót không hề báo trước mà nhanh chóng đi vào: "Vậy. . . . . . Để cho anh kiểm tra một chút. . . . . ."

"Phó, Thần, Thương!" Cô vội vàng trốn về phía sau, nhưng cũng đã muộn, dưới sự trêu chọc khe hở bị buộc mở ra, đột nhiên một ngón tay đi vào.

Sau giây phút đè nén ngắn ngủi, cả người Phó Thần Thương lại bắt đầu cháy rừng rực lần nữa, thậm chí so với lúc nãy còn nóng bỏng hơn, cùng với động tác của ngón tay, đầu lưỡi cũng quét qua tai cô, cuối cùng là ngậm lấy vành tai hết sức nhạy cảm của cô, cả người thoải mái, khẽ cười ra tiếng: "Cô bé lừa gạt. . . . . ."

Thật ra thì ngày hôm qua dì cả của An Cửu cũng đã hết rồi, nếu không hôm qua cô cũng không có liều lĩnh xuống nước như vậy.

Toàn thân cao thấp của An Cửu giống như bị đốt cháy, ngũ tạng lục phủ đều bị thiêu đốt, chạy lên trên, lại không trốn thoát ở phía dưới, cố gắng giãy dụa thân mình: "Anh mới là kẻ lừa gạt, anh đã nói là không ép buộc tôi đó!"

Đầu ngón tay truyền tới loại cảm xúc mềm mại, thoải mái, kỳ diệu làm cho sống lưng của Phó Thần Thương trở nên tê dại, hơi thở gấp gáp, đảo một vòng đè cô trở về lại trên cửa, sau đó đưa tay kéo quần lót của cô xuống toàn bộ: "An Cửu, anh cho em thời gian, nhưng anh cũng cần em phải cho anh lòng tin. . . . . . Nếu không, thật sự anh không thể nào chống đỡ nổi nữa . . . . . Anh cũng không tự tin như em tưởng tượng đâu. . . . . . Em hiểu không. . . . . ."Trong lúc Phó Thần Thương nói từng câu đứt quãng với cô thì anh cũng thần không biết quỷ không hay cởi xuống thắt lưng của mình, vật cứng nóng bỏng đến dọa người được phóng thích ra ngoài, đặt ở lối vào nơi trơn bóng mềm mại của cô, từ từ tạo ra từng điểm từng điểm nhấn ở nơi đó, trong tiếng thở dốc dồn dập An Cửu bắt đầu chen vào. . . . . .

Bị kích thước và sức lực đáng sợ kia hù dọa, thân thể An Cửu kinh hoảng co rút, bắt đầu trốn tránh, nhưng dần dần cửa thành vẫn bị thất thủ. . . . . .

Chân cô nhũn ra, căn bản là đứng còn không vững, chỉ có thể há miệng, run rẩy vịn vào vai anh, cảm giác đáng sợ, căng đầy khi bị tiến vào càng ngày càng mãnh liệt, người kia không bỏ qua vẫn còn tiếp tục thâm nhập sâu hơn, An Cửu cắn môi: "Khốn kiếp, em không chịu nổi nữa, anh đi ra ngoài cho em. . . . . ."

Hai mắt Phó Thần Thương sáng lên, đám lửa này càng cháy càng lớn: "Ừm, vợ à, bây giờ em cũng học được cách nói thô tục rồi . . . . . ."

"Ai nói lời nói thô tục, biến thái!""An Cửu nâng giày cao gót lên, muốn đạp cho anh một đạp, chỉ có điều toàn thân cô mềm nhũn, căn bản không còn hơi sức gì.

Hơi thở của Phó Thần Thương ở bên tai cô càng ngứa ngáy, ở phía dưới cũng đã bắt đầu đi vào phần sâu sắc nhất, khàn giọng nói: "Nhưng anh rất thích nghe, nói thêm một chút nữa đi. . . . . ."

"Anh im miệng cho em!" Nhiệt độ trên mặt An Cửu càng ngày càng cao, thẹn quá thành giận đưa tay chặn miệng của anh lại.

Phó Thần Thương gặm cắn những ngón tay trắng nõn của cô: "Tuân lệnh."

Continue Reading

You'll Also Like

3.1M 70.5K 81
Diana is an 18 year old girl about to start her senior year until she bumps into a woman at the bookstore who has quite the personality. The woman ta...
2.8M 161K 50
"You all must have heard that a ray of light is definitely visible in the darkness which takes us towards light. But what if instead of light the dev...
1.7M 120K 44
"Why the fuck you let him touch you!!!"he growled while punching the wall behind me 'I am so scared right now what if he hit me like my father did to...
4.1M 170K 63
The story of Abeer Singh Rathore and Chandni Sharma continue.............. when Destiny bond two strangers in holy bond accidentally ❣️ Cover credit...