(Hoàn) [HopeMin] Who Am I In...

By minminji96

102K 9.8K 1.1K

yêu em hay yêu người ấy? là em hay là cô ấy? nếu là cô ấy thì xin anh đừng quan tâm em nữa... Thuộc quyền sở... More

Văn Án
Chap 1
Chap 2
Chap 3
Chap 4
Chap 5
Chap 6: H
Chap 7
Chap 8(a)
Chap 8(b)
Chap 8(c)
Chap 9
Chap 10
Chap 11
Chap 12
Chap 13
Chap 14
Chap 15
Chap 16
Chap 18
Chap 19
Chap 20
Chap 21
Chap 22
Chap 23: H
Chap 24
Chap 25
Chap 26
Chap 27
Chap 28
Chap 29
Chap 30
Chap 31
Chap 32
Chap 33
Chap 34
Chap 35
Chap 36

Chap 17

2K 231 27
By minminji96

Sau lời đề nghị của Jimin, cuối cùng Hoseok cũng đồng ý quay về nhà, đồng nghĩa với việc Jimin sẽ phải giữ lời hứa của mình. Đêm đó Jimin đã dồn hết dũng khí mà nói ra toàn bộ tình cảm của mình, nhưng anh chỉ im lặng và có vẻ anh không thích đề cập đến chuyện này nữa, và cậu cũng không muốn có thêm phiền phức, cứ như vậy là tốt lắm rồi.

Những ngày đầu tập làm quen với việc sống như một cô gái, quả nhiên đó không phải là chuyện đơn giản. Nào là áo váy, phấn son, trang sức, quá nhiều thứ phức tạp đối với một thằng con trai như cậu. Jimin cũng đăng ký học một lớp nữ công gia chánh, cậu không thể cứ để Hoseok ăn hoài mấy cái món khủng khiếp mà cậu nấu được nữa. Nhà cửa, quần áo luôn trong trạng thái sạch sẽ, tươm tất. Từ cách đi đứng, ăn nói của cậu cũng dần nhẹ nhàng, thanh thoát hơn. Như đền đáp cho sự cố gắng của cậu, chỉ một thời gian ngắn cậu đã hoàn toàn phá bỏ hình ảnh một nam nhân tay chân thô kệch, thay vào đó là một Park tiểu thư ai nhìn cũng mến.

“Tôi về rồi”

“Mừng anh đã về”

Vẫn là một ngày yên bình như mọi ngày, Hoseok đi làm, Jimin ở nhà chăm nom nhà cửa, càng ngày Jimin càng cảm nhận được thế nào là gia đình, thế nào là cảm giác chờ chồng về cùng nhau dùng cơm. Cứ nghĩ rằng khó khăn sẽ chồng khó khăn, nhưng thực tế mọi thứ lại trôi qua quá mức êm đềm khiến người ta phải giật mình. Tuy là vậy nhưng Jimin lúc nào cũng dè chừng, cậu luôn quan sát sắc mặt của Hoseok, nếu anh có gì đó không hài lòng cậu liền cố gắng sửa chữa, có lẽ cậu hơi lo xa, vì dường như anh chưa từng có một lời phàn nàn với cậu, nhưng mặc khác cũng không có gì tiến triển ngoài việc anh đã về nhà thường xuyên hơn.

“Có mệt không? Anh muốn ăn trước hay là tắm trước?”

Jimin theo thói quen chạy đến cởi áo khoác giúp anh. Nếu Hoseok có biểu hiện mệt mỏi cậu sẽ không ngần ngại mà xoa bóp huyệt thái dương cho anh dù cậu không giỏi việc này cho lắm. Đôi lúc cậu lại muốn trò chuyện với anh nhưng cũng không biết mở lời như thế nào, và hầu như toàn bộ đều là một mình cậu thao thao bất tuyệt về hôm nay cậu đã làm gì, có gì vui không… Tuy Hoseok không hay nói chuyện, bất quá chỉ ừm ừ cho xong nhưng ít nhất anh cũng có lắng nghe, và cũng chưa từng chê cậu phiền, điều đó làm cho Jimin cảm thấy tự tin hơn hẳn.

“Ừm… tắm trước đi”

Chỉ chờ Hoseok nói thế, Jimin liền chạy vào phòng tắm chuẩn bị nước ấm cho anh, rồi lại chạy đi chuẩn bị quần áo cho anh thay, người ngoài nhìn vào không biết còn nghĩ cậu là người hầu cao cấp của Hoseok nữa không chừng.

Tắm đến sảng khoái, Hoseok đầu tóc còn chút ẩm ướt đi ra mang theo hơi nóng từ nước trông thập phần quyến rũ a. Hoseok khẽ đưa mắt đến bàn ăn, mọi thứ đều đã sẵn sàng, anh chỉ cần ngồi xuống và thưởng thức thôi. Cuộc sống như vậy đúng thật rất sung sướng, anh thậm chí chẳng cần động đến bất cứ việc gì trong nhà, tất cả đều thay đổi quá nhanh, có chút hài lòng nhưng cũng có chút không mãn nguyện, lý do tại sao, trong lòng anh biết rõ.

“Anh ăn thử món này đi, em mới học đó”

Jimin nhẹ nhàng trong chiếc tạp dề màu trắng gắp vào chén Hoseok một ít thức ăn, ánh mắt mong chờ nhìn ăn chậm rãi thưởng thức món ăn do chính tay cậu làm, tim đập liên hồi, cậu cảm thấy còn hồi hộp hơn lúc dò vé số nữa.

“Ừm, tốt hơn trước nhiều rồi”, Hoseok không nhanh không chậm nói rồi gắp thêm một miếng cho vào miệng.

Khỏi phải nói Jimin vui đến cỡ nào, phải kiềm chế lắm mới không nhảy cẩn lên. Cuối cùng thì cậu cũng đã thành công, không uổng phí bao nhiêu ngày cực khổ luyện tập đến bàn tay chưa từng làm việc nay lại chi chít những vết cắt.

Thấy Jimin cứ đứng như trời trồng rồi cười ngây dại, Hoseok nắm lấy tay cậu kéo cậu ngồi xuống bảo cậu động đũa đi, Jimin ngốc ngốc trở lại hiện thực, cậu gãi đầu xấu hổ rồi cùng anh dùng cơm, trong lúc ăn cậu không quên buông thêm vài câu chuyện, và tất nhiên Hoseok chỉ ngồi nghe rồi gật gù. Bữa cơm chiều trôi qua thật vui vẻ, ăn xong Jimin vẫn là người đi dọn dẹp tất cả, thật ra Hoseok muốn giúp nhưng cậu không cho, cậu bảo anh cứ thoải mái mà ngồi xem ti vi đi, anh đi kiếm tiền đã đủ vất vả lắm rồi, mấy chuyện nhỏ như thế này cứ để cậu lo. Hoseok nghe thế cũng không muốn tranh cãi, chiều theo ý cậu nhàn hạ xem truyền hình.

Jimin dọn dẹp qua một lượt rồi chui vào phòng tắm luôn, sau khi cả người đã thơm tho, cuối cùng cậu cũng được nghỉ ngơi. Jimin bước đến chỗ Hoseok đang ngồi xem tin tức, hướng tầm mắt đến chỗ trống bên cạnh anh, ý muốn ngồi xuống đó, chui vào lòng anh, nhưng nghĩ một lúc lại thôi.

Hoseok để ý thấy cậu có biểu hiện kỳ lạ, hết nhìn về phía anh lại ủ rũ bỏ đi, Hoseok liền hiểu ra trong đầu cậu nghĩ gì.

“Jimin”

Hoseok đột ngột gọi tên cậu khiến cậu giật bắn cả người, “Anh gọi em?”

“Lại đây”, Hoseok đưa tay ra hiệu bảo cậu lại ngồi cùng anh.

Jimin trong một phút trong lòng cậu dâng lên một cỗ vui sướng, Hoseok bảo cậu ngồi với anh!! Hoseok bảo cậu ngồi với anh!!! ôi vui quá!!!!!!!!!! hôm nay đúng là ngày hạnh phúc nhất đời cậu.

Không nghĩ ngợi gì nữa, Jimin đi đến ngồi xuống cạnh Hoseok, nói là vậy nhưng cậu cũng không dám ngồi sát gần anh, cậu vẫn e dè ngồi cách anh một khoảng. Hoseok thấy cậu ngồi không thoải mái, lại cứng ngắc cả người không tự nhiên, anh thở dài kéo mạnh cậu một cái, Jimin bất ngờ theo lực kéo của anh mà ngã vào lòng anh luôn.

Phát hiện cả người mình bỗng dưng được bao bọc bởi một cánh tay cường tráng, hơi thở nam tính của Hoseok ngay gần kề, đầu cậu không biết từ lúc nào đã chôn vùi vào lồng ngực anh, cậu thậm chí có thể nghe thấy tiếng tim anh đập đều đều. Gì đây!! Mặt cậu nóng quá, vòng tay Hoseok ấm áp quá, cậu hạnh phúc chết mất thôi!!! Nói là xem ti vi nhưng nội dung là gì Jimin cũng chẳng còn biết nữa, vì cậu đang nhắm mắt hưởng thụ giây phút yên bình này, cậu ước gì ngày nào cũng có thể được anh ôm, được anh yêu như vậy.

An tĩnh được một lúc, âm thanh ti vi được phát dưới âm lượng nhỏ, giọng cô ca sĩ trong ti vi thật truyền cảm, nhẹ nhàng đến mức đưa người ta vào giấc ngủ. Ngay lúc Jimin không còn chống chịu được nữa mà muốn đi gặp Chu Công đánh cờ thì đột nhiên có một bàn tay không yên phận luồn vào áo ngủ của cậu mà vân vê hạt đậu nhỏ. Bị kích thích, Jimin run rẩy ngước mắt nhìn Hoseok liền giật mình phát hiện anh cũng đang nhìn mình. Jimin ngượng ngùng lại cúi đầu xuống, mái tóc giả đen dài rũ xuống che lấp đi gương mặt đã đỏ muốn nhỏ ra máu cùng bờ môi mím chặt kìm nén dục vọng đang bùng lên mỗi lúc một lớn.

Hoseok một tay vẫn trêu đùa nụ hoa nhỏ, một tay rãnh rỗi nâng cằm Jimin lên hướng về mình. Hai đôi mắt chầm chậm nhìn nhau, một bên mạnh mẽ chiếm hữu, một bên ái ngại e dè. Jimin xấu hổ nhắm tịt mắt lại, Hoseok khẽ bật cười vì phản ứng đáng yêu của cậu. Anh từ từ rút ngắn khoảng các giữa môi của hai người, đến khi gần như đã chạm…

“Thạc ca…”

Hoseok giật mình dừng mọi động tác và đẩy Jimin ra. Jimin cũng bàng hoàng không hiểu chuyện gì đang diễn ra, cậu thấy Hoseok mặt mày tái xanh, mồ hôi trên trán tươm ra như mưa, cậu lo cho anh, không biết anh bị gì, cậu đưa tay muốn sờ trán anh xem anh có bị ốm hay không nhưng anh nhanh chóng tránh né.

Hoseok đứng lên bỏ vào phòng và không nói thêm một lời nào nữa. Jimin cô đơn nằm vo tròn trên sô pha, bực dọc bấm nát cái điều khiển ti vi, cậu là đang cảm thấy hụt hẫng, đúng ra là một buổi tối hoàn hảo, đột nhiên lại như thế. Cậu bực bội kéo tóc giả ném vào một xó rồi trừng mắt với nó, làm như nó là kẻ thù của cậu vậy, nhưng sau đó cũng đi nhặt lại, phủi bụi và chải chuốc lại cho mượt, dù sao cũng không bỏ được a.

- end chap 17 -

------------------------------------------------------


"Trên kia là ai? Không phải tui đâu nha!! Tại con au nó bắt tui làm vậy thôi chứ tui thương Minie của tui lắm lắm" - JHope

:)))))))))))))

Continue Reading

You'll Also Like

466K 36.4K 97
Những mẩu nhỏ nhỏ con con nếu chàng Jeon cưới vợ Việt =]]] Câu chuyện sẽ không có hồi kết, cho đến khi mình thật sự lên xe hoa.
284K 27.9K 41
Trong đêm tân hôn của tôi ,tôi bắt gặp chồng tôi và chị gái ruột đang ân ái trên chiếc giường cưới ... Cùng lúc đó , tôi đã chết đi ... Nhưng rồi tô...
7.6M 425K 83
Chuyện tình của đại ca Kim và hội trưởng Jeon (◕ᴗ◕✿) au: Janie 🔥 CẤM CHUYỂN VER + REUP HAY MANG FIC RA NGOÀI.
338K 13K 88
lichaeng cover