Hải Nhân Ngoại Truyện

By duzhouzhou9294

691K 24.2K 7.5K

Credit : Tôi Là Thương (Facebook) Lịch Update truyện : VÀO THỨ 2,4,6 VÀ CHỦ NHẬT HÀNG TUẦN More

Chương 1 : BỮA CƠM ĐOÀN VIÊN
Chương 2 : MÀN CHIA TAY NGỌT NGÀO
CHương 3 : GẶP PHẢI ÁC MA RỒI..
Chương 4 : CUỘC HẸN KHÔNG MONG ĐỢI..
Chương 5 : TÔ LỆ CHÍNH THỨC KHIÊU CHIẾN
Chương 6 : LỜI CẢNH CÁO
Chương 7 : NHỮNG ĐÒN TẤN CÔNG ĐẦU TIÊN CỦA TÔ LỆ
Chương 8 : VỠ BÌNH GIẤM CHUA
Chương 9 : CỐ ĐẠI THIẾU GIA NHỌC LÒNG
Chương 10 : NHÂN TỬ ĐAU LÒNG
Chương 11 : CHÍNH THỨC DÀNH LẠI CHỦ QUYỀN
Chương 12 : ĐÔI VỢ CHỒNG HẠNH PHÚC
Chương 13 : CẦN THỜI GIAN SUY NGHĨ
Chương 14 : CHIẾN TRANH LẠNH TIẾP TỤC CĂNG THẲNG
Chương 15 : HẢI - NHÂN..NHỮNG HIỂU LẦM KHÓ GIẢI QUYẾT
Chương 16 : LÒNG DẠ ĐÀN BÀ
Chương 17 : CUỘC GẶP BẤT NGỜ CỦA HAI CÔ GÁI
Chương 18 : TRẢI LÒNG
Chương 19 : Nỗi Lòng Được Giải Tỏa
Chương 20 : KẺ PHÁ BĨNH
Chương 21 : AI ĐẸP TRAI HƠN?
Chương 22 : CỐ DƯƠNG GẶP TIẾNG SÉT ÁI TÌNH.
Chương 23 : Công Ty Điện Ảnh Mãnh Kỳ
Chương 24 : Nỗi Lo Của Đại Hải
Chương 25 : Nhiệm Vụ Nguy Hiểm
Chương 27 : ĐẠI HẢI GẶP HỌA
Chương 26 : Đại Hải Nổi Điên
Chương 28 : NỖI LÒNG NGƯỜI CHA
Chương 29 : NỖI LÒNG BẠCH LẠC NHÂN
Chương 30 : THẬT SỰ LO LẮNG
Chương 31 : HẠNH PHÚC NGẬP TRÀN
CHương 32 : ĐÁM CƯỚI ĐÔNG TRIỆT - DIÊM NHÃ TĨNH
Chương 33 : ĐỢT HUẤN LUYỆN MỚI ĐẦY BẤT NGỜ
Chương 34 : GẶP NẠN TRONG RỪNG SÂU
Chương 35 : TÌNH HUỐNG DỞ KHÓC DỞ CƯỜI
Chương 36 : TÌM NGƯỜI GIẢI BÀY
Chương 37 : NGUY CƠ TIỀM ẨN
Chương 38 : GẶP KẺ TIỂU NHÂN
Chương 39 : CHỜ HÌNH THỨC KỈ LUẬT
Chương 40 : KẺ KHẢ NGHI
Chương 41 : ĐI TÌM SỰ THẬT
Chương 42 : CHỈ CÓ NHAU LÀ ĐỦ
Chương 43 : NHẬN ÁN KỈ LUẬT
Chương 44 : TRỞ TAY KHÔNG KỊP
Chương 45 : ĐỐI MẶT VỚI NGUY HIỂM
Chương 46 : MẤT TÍCH
Chương 47 : NỖI ĐAU NGƯỜI Ở LẠI
Chương 48 : NHÂN TỬ NGAO DU
Chương 49 : CUỘC GẶP GỠ BẤT NGỜ
Chương 50 : KẺ PHIỀN PHỨC
Chương 51 : SỰ THẬT BẮT ĐẦU SÁNG TỎ
Chương 52 : KÍ ỨC HỒI SINH
Chương 53 : NGỌT NGÀO
Chương 54 : ÔN LẠI KỈ NIỆM
Chương 55 : ĐẾN THẢO NGUYÊN
Chương 56 : TÌNH HUỐNG KHÓ XỬ
Chương 57 : NGỌT NGÀO TRÊN THẢO NGUYÊN
Chương 58 : TỪ HÔN
Chương 59 : KHỔ NHỤC KẾ
Chương 60 : BẬN RỘN VỚI NHIỆM VỤ MỚI
Chương 61 : KỈ NIỆM MƯỜI NĂM NGÀY CƯỚI
Chương 62 : TUẦN TRĂNG MẬT MUỘN
Chương 63: CỐ UY ĐÌNH ĐỔ BỆNH
Chương 64: KẾT QUẢ XÉT NGHIỆM
Chương 66: CHIA VIỆC
Chương 67: ÔNG BÁC SĨ LẮM LỜI
Chương 68: GIA CẢNH CỦA LINH LINH
Chương 69: CÚ NGÃ BẤT NGỜ
Chương 70: NHÀ CÓ THÊM MỘT NGƯỜI
Chương 71: NỖI LÒNG BẠCH LẠC NHÂN
Chương 72: NHẠY CẢM
Chương 73: SỰ ĐÊ TIỆN CỦA ĐÔNG TRIỆT
Chương 74: BIẾN CỐ TRONG GIA ĐÌNH ĐÔNG TRIỆT
Chương 75: NÓI RA Ý ĐỊNH ĐIÊN RỒ
Chương 76: NGỘT NGẠT BỞI YÊU THƯƠNG
Chương 77: BẤT ĐỒNG
Chương 78: NGỦ RIÊNG
Chương 79: YÊU THƯƠNG TRỞ LẠI
Chương 80: KHAI TRƯƠNG KHU DU LỊCH SINH THÁI TRÊN THẢO NGUYÊN
Chương 81: " KẺ CẮP" VÀ " BÀ GIÀ" ĐỐI ĐẦU
Chương 82: BẤT NGỜ
Chương 83: GHEN
Chương 84 : BẠCH LẠC NHÂN PHẢN CÔNG
Chương 85: NHÂN TỬ LẠI BỊ CHÊ CƯỜI
Chương 86: MẠNH THÔNG THIÊN GẶP CHUYỆN
Chương 87: VÀO HANG CỌP
Chương 88: HÀN ĐÔNG KHIÊU CHIẾN
Chương 89: THÂN THẾ CỦA HÀN ĐÔNG
Chương 90 : TRẢ LẠI MÓN NỢ CHO HÀN ĐÔNG
Chương 91 : XE CỦA BẠCH LẠC NHÂN GẶP NẠN
Chương 92 : THẾ THÂN
Chương 93 : TÌM MANH MỐI
Chương 94 : CỐ HẢI CHỊU KHỔ RỒI
Chương 95 : MỐI QUAN HỆ CỦA HÀN ĐÔNG VÀ LINH LINH
Chương 96 : HÀN ĐÔNG GIỞ TRÒ ĐÊ TIỆN
Chương 97: MANH MỐI
Chương 98: NGUY HIỂM
Chương 99: HÀN ĐÔNG CHẠY TRỐN
Chương 100: HÀN ĐÔNG BỊ BẮT
Chương 101: HẠNH PHÚC
Chương cuối: SINH NHẬT BẠCH LẠC NHÂN
CÔ NHI VIỆN HẢI NHÂN Chap 1: GẶP GỠ
Chương 2: KIÊN TRÌ DẠY ĐỨA EM NGỖ NGƯỢC
Chương 3: CẢM XÚC THAY ĐỔI
Chương 4: GIẬN
Chương 5: CẢNH DU BỊ BỆNH
Chương 6 : NGỤY CHÂU ĐẾN THĂM CẢNH DU
Chương 7: GHEN
Chương 8 : NGỤY CHÂU THẢ THÍNH
Chương 9 : CHA CON BÁ ĐẠO
Chương 10: CÁI CHẠM MÔI ĐẦU TIÊN
Chương 11: KIỂU DẠY CON CÓ MỘT KHÔNG HAI
Chương 12: MỘT MŨI TÊN TRÚNG BA ĐÍCH
Chương 13: SAY
Chương 14: MƠ
Chương 15: BĂN KHOĂN
Chương 16: NGÀY PHIỀN MUỘN
Chương 17: CẢM XÚC
Chương 18: CỐ HẢI PHIỀN LÒNG
Chương 19 : CẢNH DU BỊ PHẠT
Chương 20: NGƯỜI CHA TỘI NGHIỆP
Chương 21: TIẾNG LÒNG
Chương 22: TỎ TÌNH
Chương 23: CẢM XÚC THĂNG HOA
Chương 24: NHỚ
Chương 25 : NÓI KHÔNG BIẾT GIỮ LỜI
Chương 26 : THẤU HIỂU
Chương 27: DÃ NGOẠI
Chương 28: BUỔI CHIỀU TRÊN BIỂN
Chương 29: GẶP NGƯỜI LẠ
Chương 30: CHƯỚNG NGẠI VẬT CỦA ANH
Chương 31: NỖI ĐAU XÉ LÒNG
Chương 32: CỐ HẢI BỊ BẮT
Chương 33 : LỢI DỤNG CƠ HỘI ÉP CẢNH DU
Chương 34: THỎA THUẬN ĐAU LÒNG
Chương 35: CẢNH DU ĐI MỸ
Chương 36: ĐAU
Chương 37: CUỘC SỐNG TRÊN ĐẤT MỸ
Chương 38 : CỐ QUÊN
Chương 39 : GẶP LẠI
Chương 40 : CHẠY TRỐN
Chương 41 : CẢNH DU CHÍNH THỨC ĐỐI ĐẦU VỚI THẨM ĐIỀM
Chương 42 : TỔN THƯƠNG
Chương 43 : CẢNH DU MẶT DÀY
Chương 44: NGỤY CHÂU LẠI SAY
Chương 45 : NGỤY CHÂU NỔI GIẬN
Chương 46: THĂNG HOA
Chương 47: ĐAU NHƯNG KHÔNG THỂ NÓI
Chương 48: HẠ PHI LÀM NGỤY CHÂU KHÓ XỬ
Chương 49: ĐỐI THỦ
Chương 50 : THÔNG TIN BẤT NGỜ
Chương 51 : MƠ HỒ
Chương 52: THÀNH THẬT
Chương 53: ĐI TÌM SỰ THẬT
Chương 54: SỰ THẬT ĐƯỢC HÉ LỘ
Chương 55 : KHÔNG LÙI BƯỚC
Chương 56: SỰ THẬT KHÓ TIN
Chương 57: CỐ CHẤP
Chương 58: NỖI LÒNG NGỤY CHÂU
Chương 59 : HƯƠNG THƠM QUEN THUỘC
Chương 60: BA BẠCH BÀY TRÒ
Chương 61: NGÀY HẠNH PHÚC (1)
Chương 62: NGÀY HẠNH PHÚC (2)
Chương 63: NGỤY CHÂU ĐI CÔNG TÁC XA
Chương 64: KÌM NÉN
Chương 65: MẸ NGỤY CHÂU NỔI GIẬN
Chương 66: TÌM NIỀM AN ỦI
Chương 67: CỐ HẢI NỔI ĐIÊN
Chương 68: THỨC THỜI
Chương 69: SUY NGHĨ
Chương 70: CẢNH DU TRỞ VỀ
Chương 71: TỰ DỐI LÒNG
Chương 72: LẠNH LÙNG
Chương 73: KHÓ CHỊU
Chương 74: CẮN RĂNG CHỊU ĐỰNG
Chương 75: MẤT MẶT
Chương 76: CẢNH DU BỰC MÌNH
Chương 77 : QUYẾT ĐỊNH KHÓ KHĂN
Chương 78: BUÔNG XUÔI
Chương 79: CẢNH DU BỊ ĐẦY VÀO BƯỚC ĐƯỜNG CÙNG
Chương 80: HẬN THÙ ĐƯỢC HÓA GIẢI
Chương 81: THẬT THÀ THÚ NHẬN
Chương 82 : KẾ HOẠCH THÀNH CÔNG BƯỚC ĐẦU
Chương 83 : HẠ PHI BẼ MẶT
Chương 84: CẢNH DU ĐÍNH HÔN
Chương 85: CỐ HẢI BỊ TỔN THƯƠNG
Chương cuối: BA CỐ PHÁ TEAM

Chương 65: CỐ HẢI BỊ ĐẨY VÀO HOÀN CẢNH KHÓ XỬ

4.2K 129 37
By duzhouzhou9294


Bạch Lạc Nhân và bác sĩ trao đổi khá lâu, tỉ lệ tương thích giữa thận Bạch Lạc Nhân và Cố Uy Đình cũng không đủ tiêu chuẩn để cậu có thể hiến cho ông ấy. Nhưng vì tính nông nổi của Cố Hải nên bác sĩ muốn trao đổi riêng với Bạch Lạc Nhân, nói chuyện với người điềm tĩnh dễ hơn nhiều.

Đứng ngoài phòng xét nghiệm Cố Hải như phát điên, hắn hết đứng lại ngồi, hết đi lại đứng. Hơi thở của hắn đập lộn xộn, miệng không ngừng lẩm nhẩm. Hắn đang lo, lo đến muốn tắt thở vì hắn nghĩ chắc rằng Bạch Lạc Nhân đã được chọn. Bây giờ không thể cản vợ hắn được nữa rồi. Trong lòng Cố Hải chỉ oán hận bác sĩ, đã nói là không báo cho cậu ấy, đã nói là tương thích cũng xem như không rồi, vậy làm còn làm thế, thật là vô lương tâm.

Bác sĩ đâu biết được Bạch Lạc Nhân lại quan trọng với Cố Hải đến vậy, cậu ấy còn quan trọng hơn cả người cha đang nằm chờ ghép thận của mình. Nói như thế nghe có vẻ hơi bất hiếu nhưng sự thật đúng là như vậy. Bạch Lạc Nhân là ánh mặt trời của Cố Hải, là nguồn sống của hắn, là người duy nhất để Cố Hải thấy mình cần phải có trách nhiệm sống vui sống khỏe trên cõi đời này. Một cái nhăn mặt của Bạch Lạc Nhân cũng làm Cố Hải đau đến thắt tim vậy thì hắn chịu đựng làm sao khi vợ hắn mất đi một quả thận.

Cố Hải đã chuẩn bị tinh thần, phải bán cả gia tài để cứu cha hắn hắn cũng sẽ làm nhưng để vợ hắn đau là điều không được phép. Vẫn biết rằng cha hắn bây giờ đã làm rất nhiều việc cho Bạch Lạc Nhân nhưng những gì trước kia Bạch Lạc Nhân phải chịu đựng bởi sự độc đoán của ông ấy Cố Hải vẫn ghi nhớ. Bạch Lạc Nhân là người rộng lượng không tính chuyện thiệt hơn nhưng nếu để cậu ấy hi sinh vì gia đình mình thêm một lần nữa là việc Cố Hải không thể làm. Vì danh vọng của Cố Uy Đình, vì sự bình yên của Cố Hải Bạch Lạc Nhân đã chịu sống không bằng chết tám năm trong quân đội, cậu ấy đã từ bỏ ước mơ vào đại học của mình để Cố Hải có thể làm việc mà hắn muốn làm, vì sự hòa thuận của cha con Cố Hải mà Bạch Lạc Nhân đã chấp nhận tính mạng mình bị đe dọa...Cố Hải nguyện suốt đời này sẽ đem toàn bộ sinh mệnh của mình ra để bảo vệ Bạch Lạc Nhân. Với Cố Hải vợ hắn là để yêu thương không ai được phép làm tổn thương dù chỉ là vô tình.

Bạch Lạc Nhân vừa bước ra Cố Hải đã chạy nhanh lại, hơi thở đứt đoạn hỏi dồn dập.

- Nhân tử, bác sĩ bảo sao, của em không được phải không?

Bạch Lạc Nhân im lặng một lúc sau đó nắm chặt tay Cố Hải đưa lên miệng mình.

- Tôi không sao đâu, đừng lo lắng quá như thế.

Cố Hải vẫn rất căng thẳng, miệng hỏi không ngừng.

- Nhưng mà bác sĩ bảo không được, đúng không?

Bạch Lạc Nhân mỉm cười, cậu biết nói ra việc cả cậu và Cố Hải đều không tương thích sẽ làm Cố Hải lo lắng thêm. Khoác tay lên vai Cố Hải kéo đi Bạch Lạc Nhân hôn vào má hắn một cái để an ủi. Những ngày tới Cố Hải sẽ vất vả nhiều rồi.

Sau khi Bạch Lạc Nhân nói thận của mình cũng không dùng được Cố Hải vừa vui lại vừa buồn. Hắn vui vì vợ hắn không bị mất đi một quả thận nhưng hắn lại lo sợ không biết lấy đâu ra thận để cứu cha mình. Những giằng xé nội tâm khiến Cố Hải như muốn điên lên. Suốt ngày hắn chạy khắp các bệnh viện lớn nhỏ tìm thận để ghép cho Cố Uy Đình, nhưng mỗi ngày qua đi lại là một ngày thất vọng.

Sức khỏe của Cố Uy Đình ngày càng yếu. Tất cả những người thân quen với Cố Uy Đình và Cố Hải có ý định hiến thận cho ông đều đã được làm xét nghiệm. Hàng mấy chục người mà không tìm ra ai tương thích để có thể ghép cho ông.

Cố Uy Đình lúc này đã biết rõ bệnh tình của mình, nhìn Cố Hải và Bạch Lạc Nhân lo lắng đến mất ăn mất ngủ vì ông ông cũng không cam lòng. Khương Viên thì suốt ngày khóc lóc như là ông sắp chết đến nơi rồi ấy.

Gọi vợ và hai con mình vào Cố Uy Đình nói rất bình tĩnh.

- Bà và các con đừng lo lắng quá, sống chết tại số. Tôi xông pha trận mạc mấy chục năm có chết được đâu. Lần này bệnh nếu không thể chữa được xem như là số tôi đến đây là hết rồi. Chỉ cần bà và hai đứa vui vẻ khỏe mạnh thì tôi sống được ngày nào vui ngày ấy.

Khương Viên khóc nước nở, Cố Hải và Bạch Lạc Nhân nắm tay truyền sức mạnh cho nhau, Bạch Lạc Nhân thấy tay Cố Hải run run chứng tỏ hắn đang rất hoảng sợ. Mà cũng đúng thôi, Cố Uy Đình là cha hắn, là người thân duy nhất còn lại của Cố Hải lúc này. Tuy hai cho con có bất đồng quan điểm nhưng cũng chỉ vì muốn tốt cho nhau nên những cuộc cãi vã mới xảy ra. Lúc này Bạch Lạc Nhân chỉ ước cậu có thể làm gì đó để cứu Cố Uy Đình, chỉ cần cứu được ông ấy thì yêu cầu cậu làm gì cũng được, kể cả việc phải xa Cố Hải cậu cũng sẽ làm. Bạch Lạc Nhân không muốn nhìn thấy Cố Hải đau khổ, không muốn nhìn thấy Cố Hải mất đi thêm một người thân. Đã từng chứng kiến Cố Hải vì cái chết của mẹ hắn mà hắn sống thu mình lại, trở thành đứa bé cô độc trong chính căn nhà của mình, vậy bây giờ cha hắn mà ra đi khi còn trẻ nữa thì Cố Hải chắc sẽ đau lòng lắm. Bạch Lạc Nhân không muốn Cố Hải lại đau lòng thêm lần nữa.

Cố Hải nghẹn ngào không thể lên tiếng. Bạch Lạc Nhân nhìn Cố Hải, nắm chặt hơn bàn tay đang run rẩy của hắn sau đó nói với Cố Uy Đình.

- Ba yên tâm đi, kiểu gì chúng con cũng tìm được người hiến thận cho ba. Điều cần nhất bây giờ là ba cố gắng tĩnh dưỡng cho khỏe lên thì phẫu thuật mới thành công được.

Cố Uy Đình mỉm cười nhìn Bạch Lạc Nhân, ông khoát tay nói hai đứa đi về, ông muốn nghỉ.

Cố Hải ngồi ngoài ghế chờ tinh thần hoàn toàn suy sụp. Đã tìm rất nhiều người làm xét nghiệm mà không được, không lẽ hắn đành nhìn cha hắn chết dần hay sao. Vẫn biết Cố Uy Đình có thể kéo dài thêm sự sống nhờ vào chạy thận nhưng Cố Hải không muốn nhìn thấy ba hắn suốt ngày phải lấy bệnh viện làm nhà. Ông là con người của công việc, cả đời chinh chiến tung hoành khắp nơi, bây giờ nằm một chỗ làm sao ông chịu được.

Cố Hải bàn với Bạch Lạc Nhân hắn sẽ đi đến tất cả các bệnh viện lớn ở Trung Quốc xem những người hiến thận trước khi qua đời có thể giúp được cha hắn không, bây giờ "còn nước còn tát" không thể chần chừ được nữa.

Hôm nay công ty Cố Hải có chút việc quan trọng, hắn phải đến đó để giải quyết. Khương Viên ở trong bệnh viện đã lâu nên Bạch Lạc Nhân khuyên bà về nhà nghỉ ngơi. Mình Bạch Lạc Nhân ở lại với Cố Uy Đình.

Tuy rất đau nhưng Cố Uy Đình vẫn cố gắng tỏ ra bình thản. Hai cha con nói chuyện rất lâu, chuyện đơn vị, chuyện làm ăn của Cố Hải, chuyện về những người thân trong gia đình...Chưa bao giờ Cố Uy Đình và Bạch Lạc Nhân lại thẳng thắn với nhau đến như vậy. Hình như lúc người ta biết mình sẽ ra đi bao giờ người ta cũng nói những lời thật lòng nhất. Cố Uy Đình đã nói với Bạch Lạc Nhân ông rất vui khi Cố Hải và cậu sống hạnh phúc nhưng dù vậy ông vẫn còn một gánh nặng trong lòng mà không thể nói ra.

Nghe Cố Uy Đình nói như vậy Bạch Lạc Nhân gặng hỏi.

- Ba cứ nói ra đi, nếu có thể làm gì đó để giúp ba con sẽ làm bằng mọi cách.

Cố Uy Đình mỉm cười, hai mắt ông nhắm lại, ông nói rất nhỏ nhưng cũng đủ để Bạch Lạc Nhân nghe.

- Điều ba muốn hai đứa không làm được đâu.

Nói xong ông chìm vào giấc ngủ. Bạch Lạc Nhân ngồi nhìn Cố Uy Đình, cậu hiểu ông muốn nói gì. Thì ra bấy lâu nay cậu nghĩ rằng ông đã không nghĩ đến nữa, cậu nghĩ rằng ông vui vì hạnh phúc của con mình. Mà đúng là ông vui thật, nhìn cách ông thay đổi vì cậu và Cố Hải cũng đủ cho thấy ông đã yêu thương hai người bọn họ như thế nào. Nhìn cách ông hạ mình cầu xin Tô Lệ và Lâm Ngọc để có thể giúp cậu cũng đủ thấy ông đã chấp nhận cậu như một người con.

Từ trước đến nay Bạch Lạc Nhân nghĩ chỉ có mình mới phải chịu đựng nhưng không ngờ những người làm cha như ông cũng đang phải gồng mình chịu đựng vì hạnh phúc của con. Cố Uy Đĩnh đã từng phản đối Cố Hải và Bạch Lạc Nhân kết hôn chỉ vì ông muốn có người nối dõi. Những tưởng thời gian qua đi ông đã quên ý định đó rồi. Nhưng hôm nay Bạch Lạc Nhân triệt để hiểu rằng bấy lâu nay ông không nói ra là vì ông muốn Cố Hải và cậu không phải suy nghĩ, ông muốn các con mình được sống bình yên. Đến hôm nay khi cận kề với cái chết ông mới lấp lửng nói ra khát khao mà bấy lâu nay ông giấu kín.

Bạch Lạc Nhân đã tự trách mình, cậu và Cố Hải quá ích kỉ, vì hạnh phúc của mình mà bỏ qua cảm nhận của người thân, cái gì gọi là yêu thương nhất? cái gì gọi là tốt nhất? suy nghĩ nung nấu trong đầu cha hắn bấy lâu nay mà cả Cố Hải và cậu có nhận ra đâu.

Cầm bàn tay xương xương gầy guộc của Cố Uy Đình Bạch Lạc Nhân nhắn nhủ " Ba, con biết ba muốn nói gì, bấy lâu nay con đã cướp đi niềm vui rất đời thường ấy của ba, con đã cướp đi người con rất ưu tú của ba. Bây giờ chỉ cần ba sống, chỉ cần ba khỏe mạnh con sẽ trả lại ba tất cả, con hứa đấy, vì vậy ba phải cố gắng sống để con thực hiện lời hứa của mình nha"

Cố Uy Đình ngủ rất say, có lẽ cuộc nói chuyện với Bạch Lạc Nhân đã làm ông thoải mái tinh thần nên ông mới ngủ say đến vậy. Những lời ông nói ra sau cùng với Bạch Lạc Nhân chắc hẳn ông cũng không nhớ vì lúc ông nói ra những lời ấy chỉ là lời nói vô thức trong lúc trạng thái tinh thần đã đi vào giấc ngủ rồi.

Nhưng câu nói tưởng như vô tình ấy của Cố Uy Đình đã để lại trong tâm trí Bạch Lạc Nhân nỗi day dứt khó tả. Và có lẽ cậu sẽ làm gì đó để nỗi day dứt này vơi đi.

Vài ngày nữa trôi qua, Cố Hải vẫn chưa tìm được người có thể hiến thận cho cha hắn. Tinh thần của cả Cố Hải và Bạch Lạc Nhân đã quá mệt mỏi rồi.

Vào viện thăm Cố Uy Đình xong hai vợ chồng Bạch Lạc Nhân đang định ra về thì Cố Hải nhận được cuộc gọi của Linh Linh. Cô là đối tác làm ăn với Cố Hải trong dự án khu du lịch sinh thái trên thảo nguyên.

Giọng đứt quãng, hơi thở gấp gáp Linh Linh làm Cố Hải giật mình.

- Linh Linh, có chuyện gì thế, nói tôi nghe.

Linh Linh vẫn nức nở không nói nên lời, cô khóc mỗi ngày một to hơn làm Cố Hải cũng cuống lên.

- Có chuyện gì cô nói đi!

Linh Linh vẫn khóc rất to không nói . Cố Hải đành dỗ dành cô.

- Được rồi, cô đang ở đâu, cứ ở yên tôi sẽ đến đó.

Linh Linh khó nhọc nói địa chỉ cho Cố Hải, cô vẫn khóc mãi không thôi.

Cố Hải quay lại dặn dò Bạch Lạc Nhân.

- Nhân tử, em về nhà nghỉ đi, anh đi có chút chuyện.

Bạch Lạc Nhân thấy Cố Hải có vẻ lo lắng nên cậu cũng trở nên lo lắng theo, mặc dù không biết là chuyện gì nhưng Bạch Lạc Nhân không thể để Cố Hải đi một mình lúc này. Túm lấy tay Cố Hải Bạch Lạc Nhân quả quyết.

- Chúng ta cùng đi.

Cố Hải nhìn Bạch lạc Nhân vài giây sau đó gật đầu. Hai vợ chồng họ đến bệnh viện nơi Linh Linh đang ở đó.

Vừa nhìn thấy Cố Hải Linh Linh đã chạy lại ôm chầm lấy cậu khóc nấc lên. Cố Hải nhìn sang Bạch lạc Nhân có chút ngượng ngùng. Nhưng lúc này không thể đẩy Linh Linh ra được, cô ấy đang quá xúc động, Cố Hải cũng chưa rõ là chuyện gì nhưng Linh Linh khóc nấc lên như thế này chứng tỏ chuyện không hề nhỏ.

Bạch Lạc Nhân mỉm cười nhìn Cố Hải và gật đầu, ý cậu là Cố Hải cứ thoải mái đi, cậu không ghen đâu. Linh Linh vẫn áp khuôn mặt ướt đẫm nước mắt vào ngực Cố Hải, đôi vai cô run rẩy, toàn thân như không còn chút sức lực nào.

Để Linh Linh bình tĩnh một chút Cố Hải mới nhẹ nhàng hỏi.

- Nào, bây giờ thì nói tôi xem có chuyện gì?

Linh Linh vẫn ôm chặt Cố Hải, giọng nói khó khăn.

- Tiều Tùng...Tiểu Tùng... đang ở trong đó, nó bị...bị... tai nạn ô tô.

Hơi thở Cố Hải lặng đi, ánh mắt nhìn vào phòng cấp cứu. Đỡ Linh Linh ngồi xuống ghế Cố Hải chạy đi tìm bác sĩ. Toàn bộ bác sĩ đang trong phòng cấp cứu cho Tiểu Tùng, Cố Hải cũng không hỏi thăm được gì thêm. Một tiếng đồng hồ qua đi, bác sĩ từ trong phòng cấp cứu đi ra, mồ hôi trên áo ướt đẫm. Ông nhìn Linh Linh lắc đầu.

- Chúng tôi đã cố hết sức, xin lỗi cô.

Linh Linh nhìn bác sĩ vài giây sau đó đổ sụp xuống, cô ngã vào lòng Cố Hải và ngất đi.

(ÚP SỚM KO TỐI VỀ SAY LẠI QUÊN. TUI ĐI LIÊN HOAN KHAI GIẢNG ĐÂY, CHÚC CẢ NHÀ ĐỌC TRUYỆN VUI VẺ.)

( Thính chương 66: ...Cố Hải lại nhìn sang Bạch Lạc Nhân, vẻ mặt đầy thống khổ, ở đây chỉ có hai người đàn ông Bạch Lạc Nhân nhận là anh họ của cô ấy rồi không lẽ chồng là đang nói đến Cố Hải sao. Bạch Lạc Nhân mỉm cười nhìn Cố Hải sau đó đi theo bác sĩ. Cố Hải đứng lặng người không biết làm gì lúc này. Cô ý tá thúc giục.

- Chồng bệnh nhân Linh Linh vào phòng bệnh nhân có chút việc ạ.

Lúc này Cố Hải mới miễn cưỡng bước đi, miệng không ngừng xin lỗi " Nhân tử, anh không cố ý nha, không được suy nghĩ gì đâu đó. Anh chỉ là chồng em thôi."

Bạch lạc Nhân vừa bước đi vừa liếc mắt nhìn sang phía Cố Hải, bóng hắn nhanh chóng khuất sau cánh cửa phòng bệnh khiến Bạch Lạc Nhân có chút đắng nghẹn trong lòng...)

Continue Reading

You'll Also Like

2.2K 157 13
Những đoản văn và các mẩu truyện ngắn về Taekook sẽ được up ở đây!
49.2K 4.5K 35
Fic vô tri Bối cảnh trường đại học Ooc, nói tục Đọc kỹ lưu ý trước khi vô fic nha mấy bồ iu
266K 37.1K 71
Couple: PondPhuwin, JoongDunk, GeminiFourth Văn án: Thế giới vận hành với 5 hệ năng lực trấn giữ bao gồm Kim, Mộc, Thủy, Hoả và Thổ. GMM chính là một...
93.3K 11.2K 80
FANFICTION jungjihun có một anh ngiu sơ hở là block có lúc chữa lành, có lúc không thật sự luôn đấy? lsh cảm thấy bất lực nhưng lsh không thể làm gì...