Hải Nhân Ngoại Truyện

Od duzhouzhou9294

691K 24.2K 7.5K

Credit : Tôi Là Thương (Facebook) Lịch Update truyện : VÀO THỨ 2,4,6 VÀ CHỦ NHẬT HÀNG TUẦN Více

Chương 1 : BỮA CƠM ĐOÀN VIÊN
Chương 2 : MÀN CHIA TAY NGỌT NGÀO
CHương 3 : GẶP PHẢI ÁC MA RỒI..
Chương 4 : CUỘC HẸN KHÔNG MONG ĐỢI..
Chương 5 : TÔ LỆ CHÍNH THỨC KHIÊU CHIẾN
Chương 6 : LỜI CẢNH CÁO
Chương 7 : NHỮNG ĐÒN TẤN CÔNG ĐẦU TIÊN CỦA TÔ LỆ
Chương 8 : VỠ BÌNH GIẤM CHUA
Chương 9 : CỐ ĐẠI THIẾU GIA NHỌC LÒNG
Chương 10 : NHÂN TỬ ĐAU LÒNG
Chương 11 : CHÍNH THỨC DÀNH LẠI CHỦ QUYỀN
Chương 12 : ĐÔI VỢ CHỒNG HẠNH PHÚC
Chương 13 : CẦN THỜI GIAN SUY NGHĨ
Chương 14 : CHIẾN TRANH LẠNH TIẾP TỤC CĂNG THẲNG
Chương 15 : HẢI - NHÂN..NHỮNG HIỂU LẦM KHÓ GIẢI QUYẾT
Chương 16 : LÒNG DẠ ĐÀN BÀ
Chương 18 : TRẢI LÒNG
Chương 19 : Nỗi Lòng Được Giải Tỏa
Chương 20 : KẺ PHÁ BĨNH
Chương 21 : AI ĐẸP TRAI HƠN?
Chương 22 : CỐ DƯƠNG GẶP TIẾNG SÉT ÁI TÌNH.
Chương 23 : Công Ty Điện Ảnh Mãnh Kỳ
Chương 24 : Nỗi Lo Của Đại Hải
Chương 25 : Nhiệm Vụ Nguy Hiểm
Chương 27 : ĐẠI HẢI GẶP HỌA
Chương 26 : Đại Hải Nổi Điên
Chương 28 : NỖI LÒNG NGƯỜI CHA
Chương 29 : NỖI LÒNG BẠCH LẠC NHÂN
Chương 30 : THẬT SỰ LO LẮNG
Chương 31 : HẠNH PHÚC NGẬP TRÀN
CHương 32 : ĐÁM CƯỚI ĐÔNG TRIỆT - DIÊM NHÃ TĨNH
Chương 33 : ĐỢT HUẤN LUYỆN MỚI ĐẦY BẤT NGỜ
Chương 34 : GẶP NẠN TRONG RỪNG SÂU
Chương 35 : TÌNH HUỐNG DỞ KHÓC DỞ CƯỜI
Chương 36 : TÌM NGƯỜI GIẢI BÀY
Chương 37 : NGUY CƠ TIỀM ẨN
Chương 38 : GẶP KẺ TIỂU NHÂN
Chương 39 : CHỜ HÌNH THỨC KỈ LUẬT
Chương 40 : KẺ KHẢ NGHI
Chương 41 : ĐI TÌM SỰ THẬT
Chương 42 : CHỈ CÓ NHAU LÀ ĐỦ
Chương 43 : NHẬN ÁN KỈ LUẬT
Chương 44 : TRỞ TAY KHÔNG KỊP
Chương 45 : ĐỐI MẶT VỚI NGUY HIỂM
Chương 46 : MẤT TÍCH
Chương 47 : NỖI ĐAU NGƯỜI Ở LẠI
Chương 48 : NHÂN TỬ NGAO DU
Chương 49 : CUỘC GẶP GỠ BẤT NGỜ
Chương 50 : KẺ PHIỀN PHỨC
Chương 51 : SỰ THẬT BẮT ĐẦU SÁNG TỎ
Chương 52 : KÍ ỨC HỒI SINH
Chương 53 : NGỌT NGÀO
Chương 54 : ÔN LẠI KỈ NIỆM
Chương 55 : ĐẾN THẢO NGUYÊN
Chương 56 : TÌNH HUỐNG KHÓ XỬ
Chương 57 : NGỌT NGÀO TRÊN THẢO NGUYÊN
Chương 58 : TỪ HÔN
Chương 59 : KHỔ NHỤC KẾ
Chương 60 : BẬN RỘN VỚI NHIỆM VỤ MỚI
Chương 61 : KỈ NIỆM MƯỜI NĂM NGÀY CƯỚI
Chương 62 : TUẦN TRĂNG MẬT MUỘN
Chương 63: CỐ UY ĐÌNH ĐỔ BỆNH
Chương 64: KẾT QUẢ XÉT NGHIỆM
Chương 65: CỐ HẢI BỊ ĐẨY VÀO HOÀN CẢNH KHÓ XỬ
Chương 66: CHIA VIỆC
Chương 67: ÔNG BÁC SĨ LẮM LỜI
Chương 68: GIA CẢNH CỦA LINH LINH
Chương 69: CÚ NGÃ BẤT NGỜ
Chương 70: NHÀ CÓ THÊM MỘT NGƯỜI
Chương 71: NỖI LÒNG BẠCH LẠC NHÂN
Chương 72: NHẠY CẢM
Chương 73: SỰ ĐÊ TIỆN CỦA ĐÔNG TRIỆT
Chương 74: BIẾN CỐ TRONG GIA ĐÌNH ĐÔNG TRIỆT
Chương 75: NÓI RA Ý ĐỊNH ĐIÊN RỒ
Chương 76: NGỘT NGẠT BỞI YÊU THƯƠNG
Chương 77: BẤT ĐỒNG
Chương 78: NGỦ RIÊNG
Chương 79: YÊU THƯƠNG TRỞ LẠI
Chương 80: KHAI TRƯƠNG KHU DU LỊCH SINH THÁI TRÊN THẢO NGUYÊN
Chương 81: " KẺ CẮP" VÀ " BÀ GIÀ" ĐỐI ĐẦU
Chương 82: BẤT NGỜ
Chương 83: GHEN
Chương 84 : BẠCH LẠC NHÂN PHẢN CÔNG
Chương 85: NHÂN TỬ LẠI BỊ CHÊ CƯỜI
Chương 86: MẠNH THÔNG THIÊN GẶP CHUYỆN
Chương 87: VÀO HANG CỌP
Chương 88: HÀN ĐÔNG KHIÊU CHIẾN
Chương 89: THÂN THẾ CỦA HÀN ĐÔNG
Chương 90 : TRẢ LẠI MÓN NỢ CHO HÀN ĐÔNG
Chương 91 : XE CỦA BẠCH LẠC NHÂN GẶP NẠN
Chương 92 : THẾ THÂN
Chương 93 : TÌM MANH MỐI
Chương 94 : CỐ HẢI CHỊU KHỔ RỒI
Chương 95 : MỐI QUAN HỆ CỦA HÀN ĐÔNG VÀ LINH LINH
Chương 96 : HÀN ĐÔNG GIỞ TRÒ ĐÊ TIỆN
Chương 97: MANH MỐI
Chương 98: NGUY HIỂM
Chương 99: HÀN ĐÔNG CHẠY TRỐN
Chương 100: HÀN ĐÔNG BỊ BẮT
Chương 101: HẠNH PHÚC
Chương cuối: SINH NHẬT BẠCH LẠC NHÂN
CÔ NHI VIỆN HẢI NHÂN Chap 1: GẶP GỠ
Chương 2: KIÊN TRÌ DẠY ĐỨA EM NGỖ NGƯỢC
Chương 3: CẢM XÚC THAY ĐỔI
Chương 4: GIẬN
Chương 5: CẢNH DU BỊ BỆNH
Chương 6 : NGỤY CHÂU ĐẾN THĂM CẢNH DU
Chương 7: GHEN
Chương 8 : NGỤY CHÂU THẢ THÍNH
Chương 9 : CHA CON BÁ ĐẠO
Chương 10: CÁI CHẠM MÔI ĐẦU TIÊN
Chương 11: KIỂU DẠY CON CÓ MỘT KHÔNG HAI
Chương 12: MỘT MŨI TÊN TRÚNG BA ĐÍCH
Chương 13: SAY
Chương 14: MƠ
Chương 15: BĂN KHOĂN
Chương 16: NGÀY PHIỀN MUỘN
Chương 17: CẢM XÚC
Chương 18: CỐ HẢI PHIỀN LÒNG
Chương 19 : CẢNH DU BỊ PHẠT
Chương 20: NGƯỜI CHA TỘI NGHIỆP
Chương 21: TIẾNG LÒNG
Chương 22: TỎ TÌNH
Chương 23: CẢM XÚC THĂNG HOA
Chương 24: NHỚ
Chương 25 : NÓI KHÔNG BIẾT GIỮ LỜI
Chương 26 : THẤU HIỂU
Chương 27: DÃ NGOẠI
Chương 28: BUỔI CHIỀU TRÊN BIỂN
Chương 29: GẶP NGƯỜI LẠ
Chương 30: CHƯỚNG NGẠI VẬT CỦA ANH
Chương 31: NỖI ĐAU XÉ LÒNG
Chương 32: CỐ HẢI BỊ BẮT
Chương 33 : LỢI DỤNG CƠ HỘI ÉP CẢNH DU
Chương 34: THỎA THUẬN ĐAU LÒNG
Chương 35: CẢNH DU ĐI MỸ
Chương 36: ĐAU
Chương 37: CUỘC SỐNG TRÊN ĐẤT MỸ
Chương 38 : CỐ QUÊN
Chương 39 : GẶP LẠI
Chương 40 : CHẠY TRỐN
Chương 41 : CẢNH DU CHÍNH THỨC ĐỐI ĐẦU VỚI THẨM ĐIỀM
Chương 42 : TỔN THƯƠNG
Chương 43 : CẢNH DU MẶT DÀY
Chương 44: NGỤY CHÂU LẠI SAY
Chương 45 : NGỤY CHÂU NỔI GIẬN
Chương 46: THĂNG HOA
Chương 47: ĐAU NHƯNG KHÔNG THỂ NÓI
Chương 48: HẠ PHI LÀM NGỤY CHÂU KHÓ XỬ
Chương 49: ĐỐI THỦ
Chương 50 : THÔNG TIN BẤT NGỜ
Chương 51 : MƠ HỒ
Chương 52: THÀNH THẬT
Chương 53: ĐI TÌM SỰ THẬT
Chương 54: SỰ THẬT ĐƯỢC HÉ LỘ
Chương 55 : KHÔNG LÙI BƯỚC
Chương 56: SỰ THẬT KHÓ TIN
Chương 57: CỐ CHẤP
Chương 58: NỖI LÒNG NGỤY CHÂU
Chương 59 : HƯƠNG THƠM QUEN THUỘC
Chương 60: BA BẠCH BÀY TRÒ
Chương 61: NGÀY HẠNH PHÚC (1)
Chương 62: NGÀY HẠNH PHÚC (2)
Chương 63: NGỤY CHÂU ĐI CÔNG TÁC XA
Chương 64: KÌM NÉN
Chương 65: MẸ NGỤY CHÂU NỔI GIẬN
Chương 66: TÌM NIỀM AN ỦI
Chương 67: CỐ HẢI NỔI ĐIÊN
Chương 68: THỨC THỜI
Chương 69: SUY NGHĨ
Chương 70: CẢNH DU TRỞ VỀ
Chương 71: TỰ DỐI LÒNG
Chương 72: LẠNH LÙNG
Chương 73: KHÓ CHỊU
Chương 74: CẮN RĂNG CHỊU ĐỰNG
Chương 75: MẤT MẶT
Chương 76: CẢNH DU BỰC MÌNH
Chương 77 : QUYẾT ĐỊNH KHÓ KHĂN
Chương 78: BUÔNG XUÔI
Chương 79: CẢNH DU BỊ ĐẦY VÀO BƯỚC ĐƯỜNG CÙNG
Chương 80: HẬN THÙ ĐƯỢC HÓA GIẢI
Chương 81: THẬT THÀ THÚ NHẬN
Chương 82 : KẾ HOẠCH THÀNH CÔNG BƯỚC ĐẦU
Chương 83 : HẠ PHI BẼ MẶT
Chương 84: CẢNH DU ĐÍNH HÔN
Chương 85: CỐ HẢI BỊ TỔN THƯƠNG
Chương cuối: BA CỐ PHÁ TEAM

Chương 17 : CUỘC GẶP BẤT NGỜ CỦA HAI CÔ GÁI

5.5K 135 22
Od duzhouzhou9294

  
Tô Lệ bước vào phòng Cố Hải, cô biết Cố Hải đang rất tức giận, nhưng cô không bận tâm, anh ta càng tức giận cô càng vui vì điều đó chứng minh Bạch Lạc Nhân đã tức giận như thế nào khi biết cô ở cùng Cố Hải. Đó là điều cô mong muốn. Nhìn thấy Tô lệ, Cố Hải phát tiết toàn thân, mặt dán vào mặt Tô Lệ hét lớn.

"Ai cho phép cô đụng vào điện thoại của tôi, ai cho phép cô nghe điện thoại khi cậu ấy gọi đến."

"Anh say quá nên tôi chỉ nghe dùm anh thôi." - Mặt Tô Lệ vẫn rất bình tĩnh. 

Ôi trời ơi, cô ta gây chuyện lớn vậy mà còn bày cái mặt thách thức trước mặt Cố Hải, nếu được phép Cô Hải sẽ đánh cho cái mặt kia biến dạng xem còn dám thách thức hắn không, nhưng cô ta là phụ nữ. Cố Hải chỉ biết nhìn với ánh mắt căm tức, trong lòng mắng chửi tốt nhất là cô biến khỏi mắt tôi đi.

"Tôi nói cho cô biết, đừng nghĩ tôi không nói gì với cô thì muốn làm gì cũng được. Tôi để cô ở lại đây vì tôi trân trọng tài năng của cô, nhưng nếu cô còn làm tới tôi sẽ sa thải cô ngay lập tức mà không cần lí do."

Tô Lệ chỉ nhìn Cố Hải không lên tiếng, cô biết Cố Hải đã nói là làm và cô sẽ không để điều đó xảy ra. Để Cố Hải phát tiết cũng được, để anh ta la mắng cũng được nhưng nếu một ngày cô không nhìn thấy người đàn ông này thì cô không sống nổi. Trước đây có nằm mơ cô cũng không bao giờ nghĩ mình lại gặp được một người đàn ông có thể khiến cô vứt bỏ hết sĩ diện, vứt bỏ hết vẻ kiêu ngạo của một cô gái được hàng ngàn người đàn ông ngưỡng mộ chỉ để được ở bên hắn. Đôi khi cô cũng hận chính mình, tại sao Cố Hải chưa bao giờ cho cô một chút hi vọng mà cô vẫn có thể yêu hắn điên cuồng như vậy. Nếu có thể nghĩ tới cô chỉ nghĩ được một điều- Cô bị Cố Hải bỏ bùa mê.
Khi Tô Lệ đi rồi, Đông Triệt mới nhớ ra tin nhắn của Bạch Lạc Nhân, cậu lấy tin nhắn đưa cho Cố Hải. Mắt Cố Hải hoa lên: " Tôi đi công tác một tuần", " Tôi thành thật xin lỗi".

Nhìn tin nhắn của Bạch Lạc Nhân, Cố Hải không nói gì, ngồi xuống ghế mặt trầm tư. Từ bao giờ giữa hắn và Bạch lạc Nhân lại phải thông tin qua người khác thế này, từ bao giờ mà hắn và cậu ấy lại xa nhau mà không cần gặp mặt nhau thế này, từ bao giờ mà câu nói của Bạch Lạc Nhân lại làm hắn cảm thấy xa lạ thế này. Những tưởng rằng trên đời này cuộc sống của hắn chỉ cần Bạch Lạc Nhân là đủ, những tưởng hắn và cậu ấy sẽ gắn bó bên nhau không rời, những tưởng hắn và cậu ấy dù có hiểu lầm cũng chỉ vài phút là xong hết. Cố Hải nhận ra rằng trước đây mâu thuẫn vẫn là hắn mặt dày làm lành, dù hắn đúng hay sai. Hiện tại hắn muốn Bạch Lạc Nhân thành thật một chút với hắn, muốn cậu ta mở rộng lòng mình ra một chút với hắn thì sự thể lại ra thế này. Phải chăng sống với hắn cậu ta thật sự mệt mỏi, phải chăng hắn đúng là quá nhàm chán.

Nước mắt Cố Hải lại chợt rơi, chưa bao giờ cậu thấy đau đớn như lúc này. Đông Triệt đi lại vỗ vỗ vai Cố Hải, lắc đầu tỏ vẻ thông cảm rồi đi ra ngoài. Cố Hải không thể hiểu được tại sao bây giờ Bạch Lạc Nhân mới nói lời xin lỗi, nếu cậu ấy nói lời xin lỗi sớm hơn chẳng phải giữa họ sẽ không có những ngày đau khổ như thế này sao. Hắn không thể hiểu nổi tại sao Bạch Lạc Nhân nói lời xin lỗi với hắn lại khó đến như vậy.
Một tuần cãi nhau, bây giờ thêm một tuần nữa không gặp nhau, chỉ nghĩ thôi mà Cố Hải cũng không thể thở nổi. Bạch Lạc Nhân đang giận hắn hay hắn đang giận Bạch Lạc Nhân. Vì sao Bạch Lạc Nhân lại gặp Thạch Tuệ. Vì sao lại cùng cô ấy về nhà Bạch Hán Kỳ. Bây giờ ngồi suy nghĩ lại, Cố Hải rất muốn biết điều đó.

Nếu Bạch Lạc Nhân mệt mỏi khi ở bên mình thì hắn có thể cho Bạch Lạc Nhân thời gian để cảm thấy thoải mái hơn, hắn có thể làm mọi việc để cậu ta trở về bên hắn. Nhưng nếu Bạch Lạc Nhân muốn quay lại với Thạch Tuệ chẳng phải cậu ta muốn lấy mạng hắn sao. Thiếu Bạch Lạc Nhân Cố Hải sống sẽ không bằng chết. Quả thật lần này Cố Hải rơi vào bế tắc rồi. Để quên đi mọi việc, hắn chỉ có thể lao đầu vào làm và làm. Bạch Lạc Nhân đi rồi hắn cũng không cần về nhà nữa, căn nhà ấy nếu chỉ một mình hắn thì thà không về còn hơn. Vậy là trong gần một tuần Cố Hải làm việc với cường độ cực lớn, làm mệt thì lăn ra ngủ, ngủ dậy lại làm. Nhìn tình trạng của hắn bây giờ ai cũng ái ngại. Hắn giống hệt một cỗ người máy, không hơn không kém.Tình trạng của Cố Hải người đau xót nhiều nhất có vẻ là Tô Lệ. Cô hằng ngày chứng kiến Cố Hải làm quên ăn quên ngủ, không nói không rằng. Muốn quan tâm hắn cô cũng không dám vì ở ngay cạnh cô mà Cố Hải không thèm nhìn cô lấy một lần. Hắn ghét cô ra mặt, lời cảnh cáo của Cố Hải cô không thể xem thường được. 

Do bức bách và căng thẳng, Tô Lệ ra siêu thị đi dạo, vừa mua chút đồ vừa giải tỏa tâm trạng mấy hôm nay. Đang nhìn ngang ngó dọc, Tô Lệ thấy bóng dáng rất quen thuộc, là Thạch Tuệ, đúng rồi là cô ấy. Tô Lệ gọi to.

"Thạch Tuệ."

Đang mua đồ, nghe tiếng gọi quen thuộc Thạch Tuệ quay lại và phát hiện ra người gọi mình là Tô Lệ, cô mừng vui khôn tả. Đã lâu rồi cô mới gặp lại người bạn thân thiết một thời. Tô Lệ và Thạch Tuệ quen nhau khi cả hai cùng đang ở nước ngoài, lúc bấy giờ đều sinh viên xa tổ quốc gặp được đồng hương xem như anh chị em trong nhà. Do học cùng trường nên cả hai khá thân thiết. Từ khi Tô Lệ về nước làm việc, họ ít liên hệ với nhau hơn và khoảng thời gian này gần như không hề liên lạc. Bây giờ gặp được nhau mừng mừng tủi tủi. Cả hai trao cho nhau cái ôm thắm thiết, cùng kéo nhau ra ngồi trò chuyện. Chuyện trên trời dưới bể, chuyện xưa rồi chuyện nay. Hai cô gái xinh đẹp ngồi cười cười nói nói đã thu hút nhiều chàng trai bên cạnh. Nhưng nào ai để ý chứ, trong cả hai đều đã có người đàn ông trong lòng mình. Đang nói chuyện vui vẻ, Tô Lệ mới nhớ ra cô và Thạch Tuệ đều đổi số điện thoại nên không liên lạc được.

"Này Thạch Tuệ, số điện thoại của cậu đọc cho tôi đi."

Bấy giờ Thạch tuệ mới nhớ mình cũng chưa có số điện thoại của Tô Lệ. Khi Tô Lệ mở điện thoại ra ghi số điện thoại của cô, Thạch Tuệ thấy người đàn ông trong màn hình nền của Tô Lệ quen quen, Tuy người đàn ông ấy đang nằm nhắm mắt lại nhưng Thạch Tuệ vẫn nhận ra đó là Cố Hải, cô vô cùng hoảng hốt, chẳng phải Cố Hải và Bạch Lạc Nhân vẫn yêu nhau sao, sao hình của hắn lại trong điện thoại của Tô Lệ, hai người lại khá thân mật nữa. Không lẽ Cố Hải bắt cá hai tay.
Thạch Tuệ như không tin vào những gì mình nhìn thấy, cô muốn làm rõ nghi ngờ của mình. Thạch Tuệ chỉ chỉ vào màn hình điện thoại của Tô Lệ.

"Đây, đây là..."

"Người trong mộng của mình." - Tô Lệ cười bằng ánh mắt đầy hạnh phúc. 
Thôi xong, Tô Lệ như không tin vào những gì mình nghe thấy. Cô muốn xác định một cách chính xác.

"Anh ta tên gì? Nhìn có vẻ đẹp trai a."

Tô Lệ vẫn giữ nụ cười hạnh phúc, khi nghĩ về Cố Hải cô vẫn hay cười cười như vậy. Vì nghĩ Thạch Tuệ không biết Cố Hải nên Tô Lệ nói bịa chuyện như thật.

"Anh ấy tên Cố Hải. Tụi mình quen biết đã được một thời gian, bây giờ mình đang làm trong công ty anh ấy."

Trong đầu Thạch Tuệ như bị ai giáng cho một búa, cô khẳng định Cố Hải đang bắt cá hai tay, vậy chẳng phải Bạch lạc Nhân đang bị lừa dối sao. Trong lòng cô mắng chửi, Cố Hải, anh được lắm, anh cướp người đàn ông trong mộng của tôi, khi anh có được rồi anh lại đem cậu ấy làm trò tiêu khiển, anh sẽ phải trả giá cho những gì mình làm. Từ sau khi bị Cố Hải cho chứng kiến hắn ta cưỡng bức Bạch Lạc Nhân đây là lần đầu tiên cô quay lại ý nghĩ sẽ đưa Bạch Lạc Nhân trở lại bên mình.Thấy Thạch Tuệ không nói gì, mặt có vẻ căng thẳng, Tô Lệ trêu.

"Không phải cậu đang ghen tị với mình đấy chứ?"

Thạch Tuệ lúc bấy giờ mới bừng tỉnh.

" Thế hai người bao giờ thì kết hôn."

"Anh ấy đang rất bận, chắc phải một thời gian nữa." - Tô lệ vẫn giữ vẻ mặt hạnh phúc. 

Chính xác là Bạch Lạc Nhân đang bị lừa dối, vậy cũng tốt, đây chính là cơ hội của cô và cô sẽ không để nó tuột khỏi tay như lần trước, Thạch Tuệ thấy hi vọng trong lòng. Qua Tô Lệ, Thạch Tuệ đã có được số điện thoại của Cố Hải, cô sẽ vạch trần bộ mặt thật của hắn ta. Bạch Lạc Nhân sau khi rời đi cũng chỉ biết lao đầu vào công việc, cậu muốn quên đi tất cả, nhưng mỗi khi có chút thời gian nghỉ ngơi, bức ảnh của Cố Hải và Tô Lệ lại hiện ra trong đầu cậu làm cậu nhói lòng. Do đặc thù công việc cần tập trung cao độ nên khi làm việc cậu sẽ không có cơ hội nghĩ ngợi thêm điều gì, vì vậy cậu rất sợ khoảng thời gian nghỉ ngơi, đó là lúc hành hạ cậu cả tâm hồn lẫn thể xác. Kế hoạch ban đầu là giải quyết công việc khoảng một tuần, nhưng do sự tích cực của cả đơn vị, công việc được giải quyết sớm hơn hai ngày. Bạch Lạc Nhân nghĩ lần này về cậu sẽ và sống trong kí túc. Tính ngạo kiều của cậu không cho phép Cố Hải đùa giỡn với tình cảm của mình. Cậu cần có một khoảng thời gian để cân bằng những sau tất cả những chuyện đã xảy ra.

Gần một tuần nay, Đông Triệt thấy Cố Hải làm việc như một cái máy, toàn bộ việc của cả tháng hắn giải quyết trong vòng một tuần. Điều này làm cậu lo lắng, không phải Cố Hải đang làm việc để chết sao, phải làm gì để giúp hắn bây giờ, giữa Bạch Lạc Nhân và Cố Hải có chuyện gì mà khó giải quyết đến như vậy. Đông Triệt quyết định thử hỏi xem mình có giúp được gì không. Nhìn hắn như thế này bản thân cậu cũng thấy khó chịu. Nhận ra Đông Triệt đang đứng nhìn mình, Cố Hải mắt vẫn dán vào đống tài liệu, miệng nói.

"Có việc gì cậu nói ngay đi." 

" Cậu làm việc để sống hay để chết." - Đông Triệt thở dài.

"Có liên quan gì đến cậu." 
Cố Hải tuy nói nhưng vẫn không hề nhìn lên, Đông Triệt biết lòng hắn đang đau như cắt nhưng sợ người khác phát hiện ra nên vẫn tỏ ra điềm tĩnh.

" Tối nay đi với tôi được không?" 

"Được. "

"Vậy hẹn gặp cậu 8 giờ nhé, quán cũ."

Cố Hải định ừ, nhưng nhớ ra điều gì đó, hắn ngẩng lên nhìn Đông Triệt.  

"Chỉ hai ta." 

Đông Triệt biết Cố Hải muốn ám chỉ điều gì đó nên đáp lại.

"Chỉ hai ta."

Đông Triệt đi rồi, trong lòng Cố Hải thấy hỗn độn, hắn nhớ Bạch Lạc Nhân, ngày này, giờ này cũng nhớ. Nhưng lần này hắn sẽ không gọi điện cho cậu ấy. Hắn sợ bị cậu ấy tắt máy, hắn sợ lại nghe những lời làm hắn tổn thương. Quay đi quay lại, cầm điện thoại rồi lại buông, trong lòng Cố Hải ngột ngạt. Cuối cùng lí trí không thắng nổi con tim, Cố Hải vẫn bấm số của Bạch Lạc Nhân để gọi. Đúng lúc Bạch Lạc Nhân vừa xong ca huấn luyện đang chuẩn bị đi ăn cơm, nhìn thấy số điện thoại Cố Hải gọi đến, Bạch Lạc Nhân run lên. Thực ra cậu cũng rất nhớ hắn, muốn gọi điện cho Cố Hải mấy lần nhưng cứ bấm rồi lại thôi. Bây giờ Cố Hải gọi đến, dù vẫn giận nhưng được nghe giọng hắn thôi cũng được rồi. Đang định nghe thì tiếng động lớn sau lưng làm Bạch Lạc Nhân giật mình, điện thoại trên tay rơi xuống đất thành từng mảnh. 

" Ai bảo cậu mở cửa mạnh thế hả?" - Mặt Bạch Lạc Nhân như người vừa gặp ác mộng, quay ra sau hét lên.

"Thủ trưởng, tôi xin lỗi." - Lưu Xung không biết có chuyện gì, nhìn thấy điện thoại dưới đất vội vàng lắp bắp.

" Cậu muốn hại chết tôi đúng không?" - Không còn đủ bình tĩnh, Bạch Lạc Nhân hét lên lần nữa.

Lưu Xung bị mắng nhưng trong lòng không hiểu vì sao mình lại bị mắng đến thế, cậu ta lăn lộn trên chiến trường, tiếng động lớn đến mấy cũng đã từng nghe qua, vì sao chỉ tiếng mở cửa của mình mà làm cậu ta giật mình được chứ, nghĩ mãi vẫn không hiểu Lưu Xung chỉ biết đứng nhìn vẻ mặt đau khổ của Bạch Lạc Nhân như muốn nói, tại sao cậu làm rơi điện thoại lại mắng tôi. ( Thật khổ thân Lưu Xung mà) Cố Hải gọi Bạch Lạc Nhân với hi vọng cậu ấy bắt máy, nhưng khi đưa lên tai nghe thì tiếng "RẦM" rất lớn trong điện thoại đã làm cậu thất vọng hoàn toàn( Hắn nghĩ Bạch Lạc Nhân thấy số của mình nên ném điện thoại. Ngửa mặt lên trời thở dài, Cố Hải tự nói với lòng mình, cậu ta không nhớ mình, cậu ta không muốn gặp mình, ngay cả nghe điện thoại của mình cũng không muốn. Xem như đoạn tình cảm này đã hết.  

..

.

[ Hết Chương 17 ] 


Pokračovat ve čtení

Mohlo by se ti líbit

117K 10.5K 34
Tuyển thủ Chovy dính tin đồn hẹn hò với Goat??? Riel or fake? Chỉ có Faker thôi!
29.3K 1.5K 63
Hán Việt: Phân thủ hậu tra công phong liễu. Thể loại: Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình Cảm, Song khiết, Hào môn thế gia, Ngược luyến, Giới giải trí, Nhiều...
1.5K 105 16
Trên lớp tui viết nhìu lắm mà về cầm đth lại thấy lười á hiuhiuuu😭 Lâu ra chap vc🥰 BL/có H+ Thể loại: Vườn trường, học bá×đầu gấu, cả ngọt cả ngược...
8.3K 381 21
Tác giả :Sana Thể loại : Hiện đại , Thế Thân , HE Couple gốc : Chanbaek Couple chuyển ver : JackMark ( Vương Gia Nhĩ × Đoàn Nghi Ân) _______________...