CHƯƠNG 2. CHUYÊN GIA

1.3K 21 0
                                    

Gia Ngộ đến trước công ty tìm Văn Trọng, lại cùng anh ta nói chuyện xong rồi mới đến đi dạo phố như đã hẹn với Viên Viên.

"Tớ thật là không dám tin tưởng người đứng ở bên cạnh là đàn bà có chồng!"

Gia Ngộ cười, tự nhiên nhìn chọn quần áo, "Tiếp nhận sự thật đi, tớ giờ đã là lão bà của người khác, cậu không có cơ hội nữa đâu."

Viên Viên hối hận không kịp, liền lắc đầu nói: "Nói muốn cùng tớ đi du sơn ngoạn thủy, rồi lại cùng người khác kết hôn. Lòng dạ đàn bà, là kim dưới đáy biển hay sao!"

"Thật ra thì. . ." Gia Ngộ suy nghĩ một chút, vẫn không thể nào đem chuyện bí mật kia nói ra khỏi miệng, cô đành xoay chuyền lời nói, "Cậu cũng không phải là không biết ba tớ, tớ không muốn kết hôn, ông ấy không chừng ngày nào cũng ồn ào, ầm ĩ."

"Vậy cậu cũng không cần tìm một cái điều kiện như vậy, như vậy. . ." Viên Viên quả thực không nghĩ ra từ dễ nghe, cô buông tha, "Rất nhiều đàn ông có điều kiện tốt như vậy, sao cậu lại không chọn bọn họ?"

Gia Ngộ lộ ra biểu tình nghi hoặc: "Thân thể của bọn họ được không? Tớ cảm thấy Mục Phách so với bọn họ đều rất đẹp mắt." Ngay sau đó còn bổ sung, "So với bọn họ, còn rất sạch sẽ." Bọn họ đều giàu có, nếu ngẩng đầu thì không thấy, cúi đầu sẽ thấy, những người như thế có mấy phần điểm tốt? Giấy thì vĩnh viễn cũng không gói được lửa.

"Đẹp mắt có thể làm cơm ăn?"

"Có thể a." Cô nghiễm nhiên gật đầu, "Tiền tớ lại không thiếu, những người đó dù có tiền đi chăng nữa, ở chỗ của tớ, chỉ thiếu một khuôn mặt dễ nhìn."

Viên Viên còn muốn nói nhiều nhưng Gia Ngộ lại trực tiếp thả ra đòn chí mạng.

Cô liền nói: "Hàng to dùng tốt."

". . ." Viên Viên đột nhiên hiểu ra quyết định của Gia Ngộ.

Đi dạo xong hai tầng lầu, hai người phụ nữ đã thấm mệt mỏi. Thời gian đã là chạng vạng tối, Viên Viên hỏi Gia Ngộ: "Có đói bụng hay không?"

Gia Ngộ lắc đầu: "Một giờ rưỡi mới ăn cơm, bây giờ làm sao có thể đói?"

"Dạ dày không phản kháng?"

"Cậu theo tớ lên tầng năm đi dạo một chút đi, tớ muốn mua ít đồ."

Tầng năm là quần áo dành cho nam giới.

Viên Viên làm một khuân mặt không chịu được biểu tình, "Văn Gia Ngộ, cậu đã thay đổi?"

"Tớ nào có đổi? Trước kia tớ là không nói yêu đương, mới không có biện pháp hướng người ngoài biểu diễn ta ôn nhu thể thiếp." Gia Ngộ giương mắt, chọn trúng áo sơ mi của người mẫu trong tủ kính bên trái, cô chỉ chỉ, "Đi vào."

Lúc đi ra, túi lớn túi nhỏ, Viên Viên hỏi cô: "Sao cậu không để cho người ta trực tiếp đem đến nhà?" Cầm nhiều ở trên tay rất phiền toái.

"Cậu thì biết cái gì?" Gia Ngộ lọn lọn một cái tóc, "Đích thân đưa tới làm ngạc nhiên mừng rỡ mới có thể phát huy nó lớn nhất giá trị."

NGƯƠI XEM GIÓ NAM THỔI (H+)Wo Geschichten leben. Entdecke jetzt