Chương 91

4.7K 320 64
                                    

/91/

Chuyện đến giờ phút này, Tiêu Nham đã không còn khả năng quay đầu chạy trốn.

Con tang thi kia há to miệng, rõ ràng muốn lao đến cắn vào cổ Tiêu Nham, rồi trong nháy mắt lại thay đổi động tác, vươn tay tới bấu vào ngực Tiêu Nham. Cậu đè cánh tay nó lại, mạnh mẽ bứt ra, nó lập tức mãnh liệt rút tay về, không cho Tiêu Nham cơ hội hoàn toàn bứt đứt tay nó.

Nó phì phò hổn hển, phát ra tiếng vang nặng nề.

Hai người lính đặc chủng còn lại đã bị dồn vào tình thế xấu, nếu Tiêu Nham không nhanh chóng giải quyết con tang thi trước mắt, hai người kia chỉ sợ sẽ bị chúng nó cắn đứt đầu.

Đám tang thi này đang không ngừng học tập, chúng nó tiếp thu các loại kỹ năng chiến đấu và kỹ xảo giết chóc từ nhóm bộ đội đặc chủng, Tiêu Nham biết nếu như muốn giết được chúng nó, nhất định phải một kích tất sát, không để chúng có cơ hội tiếp tục học tập nữa.

*Cỏ: trời má tang thi mà chăm học vậy luôn hả =]]]

Kỹ xảo chiến đấu chưa bao giờ là thứ quan trọng nhất, mà tốc độ cùng sự quyết đoán mới có thể quyết định thắng bại.

Trong đầu đột nhiên thoáng hiện ra bóng dáng của Hein, Tiêu Nham mãnh liệt đánh về phía con tang thi kia, mà nó cũng hưng phấn nhào tới, ngay trong chớp mắt đó, Tiêu Nham nhanh nhẹn cúi người xuống, trượt qua dưới người (aka háng =]]]) nó, rồi lại đột ngột lấy đầu gối làm điểm tựa chuyển người 360 độ, mạnh mẽ khống chế hai chân của nó, sau đó mãnh liệt vứt nó đập vào mặt tường, đầu nó vang lên một tiếng bốp, nứt ra.

Nó loạng choạng đứng dậy, có vẻ bị mất thăng bằng, Tiêu Nham không nói hai lời, một cú đá vòng cung đã khiến đầu nó một lần nữa tiếp xúc thân mật với mặt tường, nát bét ra.

Trong khoảnh khắc khi cậu xoay người, một con tang thi khác đã tiến đến trước mặt cậu lúc nào không hay, hai mắt đầy tham lam đói khát và biểu tình vui sướng vặn vẹo của đối phương hiện lên rõ ràng trước mắt Tiêu Nham.

Toi rồi!

Khoảng cách này quá gần, nó chỉ cần cúi đầu là có thể cắn trúng động mạch cổ của Tiêu Nham.

Tự như là ảo ảnh, đầu tang thi bị kéo ra, tốc độ nhanh như máy ly tâm trong phòng thí nghiệm, nó bị hất văng đập vào vách tường, sau đó chậm rãi trượt xuống, lưỡi đao quyết tuyệt vung lên, đầu nó liền lăn lốc trên mặt đất.

Hein Burton đứng trước mặt cậu, đôi mày lạnh lẽo nhíu lại, "Bọn họ bảo em đi, vì sao em lại không nghe?"

Tiêu Nham há miệng thở dốc, còn chưa kịp đáp lời, Hein đã xoay người, lưỡi đao đâm thẳng vào mắt một con tang thi đang nhào tới, nó như cảm nhận được nguy hiểm liền lập tức lùi về sau. Tốc độ khép lại vết thương trên mắt nó nhanh nằm ngoài sức tưởng tượng của cậu.

Lúc này, trong thông đạo truyền đến tiếng vang trầm đục khiến lòng người lạnh lẽo, lại có tang thi đang tiến về phía này.

[Mạt Thế] TUYỆT XỬ PHÙNG SINH - TIÊU ĐƯỜNG ĐÔNG QUADonde viven las historias. Descúbrelo ahora