Gặp lại Lâm lam

267 23 0
                                    

"Hai năm à, đã rất lâu, ở trong thất ám vệ ngươi là người hiểu rõ ta nhất, ta nghĩ ngươi cũng biết tính tình của ta." Mặc Thư Kỳ xoay người đưa tay ra sau lưng: "Ngươi đi đi, về Mặc các đi, đổi thành người khác đến đây." Giọng nói của Mặc Thư Kỳ nhàn nhạt.

Mặc Thư Kỳ làm cho Hồng có chút khủng hoảng: "Các... Các chủ, xin đừng nên đuổi thuộc hạ đi, thuộc hạ sẽ không bao giờ phạm vào nữa, kính xin Các chủ lại cho thuộc hạ một cơ hội." Hồng chờ đợi nhìn nàng.

Mặc Thư Kỳ không hề trả lời nàng, bốn phía một trận yên tĩnh. Loại này yên tĩnh càng làm cho Hồng cảm thấy sợ sệt.

"Thôi, lần này liền tha thứ ngươi, lần sau nếu lại tái phạm, ngươi liền tự mình trở về đi." Mặc Thư Kỳ chậm rãi nói. Cô biết Hồng làm như thế có thể cũng đều là vì mình, nhưng mà cô chính là người ích kỷ như thế, cô không muốn để cho Lâm Lam chịu đến từng tia một thương tổn, một chút cũng không thể, cách làm của Hồng hiển nhiên là có chút dư thừa.

"Đem hắn đưa trở về đi."

"Dạ, Các chủ." Hồng nhanh chóng trả lời, nhưng mà nghĩ đến cái gì, Hồng có chút chần chờ mở miệng: "Các chủ có thể đợi mấy ngày được không, Lâm công tử hiện tại đang nhiễm phong hàn, cần phải nghỉ ngơi mấy ngày, chờ hắn khỏe lại rồi, thuộc hạ..."

"Phong hàn?" Hồng vẫn chưa nói hết, Mặc Thư Kỳ liền cắt đứt lời nàng: "Như thế nào, có nghiêm trọng không, thỉnh đại phu hay chưa? Quên đi, mang ta tới."

"Dạ!" Hồng rất cao hứng, Các chủ rốt cuộc chịu nhìn thẳng tâm của mình. Hai người đi tới y quán chỗ Lâm Lam đang ở, nơi đây, Hoàng đã chờ ở bên ngoài, nhìn thấy Mặc Thư Kỳ đến, quỳ một đầu gối xuống, hô một tiếng: "Các chủ."

"Đứng lên đi, Lam nhi đâu?"

"Hồi Các chủ, Lâm công tử đang ở bên trong nghỉ ngơi." Hoàng vui vẻ trả lời.

"Ừm, đi vào thôi." Mặc Thư Kỳ theo Hoàng đi vào y quán, Hồng ở sau lưng Mặc Thư Kỳ cũng đi theo.

Đến chỗ cửa phòng của Lâm Lam, Chanh chính là đang nấu thuốc, nàng chào Mặc Thư Kỳ một cái sau đó liền đi ra ngoài.

Mặc Thư Kỳ đứng trước cửa, có chút chần chờ, cô không biết mình tới nơi này đến cùng có đúng hay không. Hoàng nhìn dáng vẻ nóng nảy của nàng, liền đẩy cửa phòng ra, nói: "Các chủ, Lâm công tử đang ở bên trong.
Hồng và Chanh nhìn thấy Hoàng hành động đều có chút sợ hãi, Hồng biết Mặc Thư Kỳ rối rắm, Chanh nhìn thấy động tác của Mặc Thư Kỳ chần chờ, liền biết nàng đang cùng tư tưởng của mình đấu tranh, kỳ thực do Hoàng đẩy cửa phòng ra cũng được, như vậy có thể cho Mặc Thư Kỳ một lý do không thể không tiến vào.

Mặc Thư Kỳ chầm chậm đi vào gian phòng, cô tìm tiếng hít thở đi tới bên giường. Lúc này mấy người khác đã rời đi, Hồng trước lúc rời đi còn giúp Mặc Thư Kỳ đóng cửa lại.

Trong phòng, Mặc Thư Kỳ run rẩy ngồi ở bên giường, cô chậm rãi đưa tay đưa về phía gò má của Lâm Lam, vuốt khuôn mặt kia rõ ràng nhỏ gầy đi. Trong lòng Mặc Thư Kỳ có gì đó đâm có chút đau nhói. Nói vậy, vì tìm mình mà hắn chịu không ít khổ sở rồi.

[Xuyên Không-Nữ Tôn]Phu Lang Ngốc Của TaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ