Chương 78: Đoạt hôn

6.9K 308 29
                                    

Phương Cẩn Chi vốn định để Lục Vô Nghiên ngủ một giấc thật ngon, trời chạng vạng tối cũng sẽ không gọi hắn dậy, tốt nhất là để cho hắn ngủ thẳng đến sáng ngày hôm sau. Nhưng không biết có phải do trong phòng quá ấm áp hay không, nên không lâu sau Phương Cẩn Chi liền ngủ thật say, không hề mộng mị. Ngủ đến ngọt ngào.

Nàng bị cơn đói đánh thức.

Phương Cẩn Chi mơ mơ màng màng muốn đưa tay sang kéo chăn cho Lục Vô Nghiên, nàng sờ sờ soạng soạng, nhưng bên cạnh trống không. Nàng nghi hoặc mở mắt ra, Lục Vô Nghiên đã không còn bên cạnh.

"Tam ca ca?" Phương Cẩn Chi ngồi dậy, nàng mờ mịt nhìn chung quanh, Lục Vô Nghiên cũng không ở trong phòng.

Nàng xoa xoa cái bụng trống rỗng bước xuống giường.

Đúng lúc Lục Vô Nghiên đẩy cửa bước vào: "Dậy rồi sao? Vừa đúng lúc, ăn tối sớm một chút, sau đó chúng ta sẽ lên đường trở về phủ Ôn Quốc Công."

Phương Cẩn Chi nghiêng đầu cẩn thận xem xét sắc mặt Lục Vô Nghiên, phát hiện sắc mặt của đã khôi phục như ngày thường, mới không cự tuyệt.

Vẫn chưa đến giờ dùng bữa tối, nhưng vì Lục Vô Nghiên cứ khăng khăng muốn đưa Phương Cẩn Chi về trong hôm nay, nên dời bữa tối lên sớm một chút. Trưởng Công Chúa cũng nhín chút thời gian bận rộn khó có được đến ăn cùng bọn họ.

Vừa dùng xong bữa tối, Sở Hoài Xuyện đột ngột đến thăm.

"Nghe nói ngươi phải về, tới thăm ngươi một chút." Sở Hoài Xuyên nói. Hắn nhìn thoáng qua Phương Cẩn Chi đứng bên cạnh Lục Vô Nghiên, làm ra vẻ như muốn đẩy nàng.

Phương Cẩn Chi cả kinh, cũng không kịp nhớ tới thân phận Bệ Hạ của hắn, theo bản năng lui về phía sau một bước né tránh. May là Sở Hoài Xuyên cũng không phải thật sự muốn đẩy nàng. Hắn cười so so đầu của Phương Cẩn Chi, vô cùng cảm khái nói: "Đã cao như vậy rồi."

Hắn vừa cười với Lục Vô Nghiên vừa nói: "Không ngờ ngươi thật sự nuôi lớn tức phụ nhi."

Phương Cẩn Chi đứng bên cạnh Lục Vô Nghiên, hai hàng lông mi run rẩy.

Sở Hoài Xuyên liếc nhìn nàng một cái, nói: "Ngươi, đứa nhỏ này, có lời nói thẳng đi!"

Phương Cẩn Chi nhỏ giọng nói: "Rõ ràng năm đó Bệ Hạ cũng là đứa nhỏ......"

Coi như có lớn hơn nàng mấy tuổi, lần đầu tiên gặp mặt năm đó, hắn đã làm ra mấy chuyện còn giống đứa nhỏ hơn nàng. Vừa khóc vừa gào, lại còn chơi xấu!

"Cẩn thận Trẫm hạ thêm một đạo thánh chỉ đoạt lại thân phận Quận Chúa của người, gả ngươi cho tên ăn mày ngoài đường đấy!" Sở Hoài Xuyên dùng sức lườm nàng một cái.

Phương Cẩn Chi không khỏi tức cười trốn sau lưng Lục Vô Nghiên. Trong cung yến lần trước, lúc gặp Sở Hoài Xuyên, Phương Cẩn Chi còn cảm thấy hắn đã thay đổi không ít, nhưng hôm nay nghe cách hắn nói chuyện, dường như hắn vẫn là tiểu nam hài bốc đồng năm đó.

"Vô Nghiên! Ngươi không quản được tức phụ nhi của ngươi sao?" Sở Hoài Xuyên đưa mắt từ trên người Phương Cẩn Chi dời về phía Lục Vô Nghiên.

[HOÀN] Thê Khống 妻控 / Lục Dược 绿药Where stories live. Discover now