Chương 40: Hồi cung

7.8K 345 9
                                    

Sao Lục Vô Nghiên có thể nỡ lòng đẩy bé ra?

"Còn muốn ngủ sao? Không ngủ cũng không đẩy muội ra." Lục Vô Nghiên không khỏi mềm giọng nói.

Phương Cẩn Chi lắc đầu một cái, rồi nói: "Muốn ăn canh mật lê!"

Canh mật lê là Lục Vô Nghiên đặc biệt căn dặn Nhập Phanh nấu, canh mật lê này vừa thông cổ, lại ngọt sảng ngon miệng, chả trách Phương Cẩn Chi rất thích. Không lâu sau, Nhập Phanh bưng canh mật lê đi vào.

Phương Cẩn Chi vừa nếm thử một miếng, đôi mắt nguyệt nha cong lên thỏa mãn, nhìn Lục Vô Nghiên, hỏi: "Tam ca ca có muốn hay không?"

Lục Vô Nghiên vốn muốn nói không, nhưng khi nhìn thấy bộ dáng vui vẻ của Phương Cẩn Chi, liền khựng lại.

Thấy vậy, Phương Cẩn Chi vội vàng đứng lên, cầm canh mật lê chạy đến bên cạnh Lục Vô Nghiên.

"Chậm lại" Lục Vô Nghiên không khỏi chau mày, nhắc nhở một tiếng.

"Tam ca ca, ăn đi!" Phương Cẩn Chi nâng cánh tay nhỏ, đưa muỗng bạc tới gần khóe miệng Lục Vô Nghiên, chờ Lục Vô Nghiên ăn, bé mới vui vẻ tự mình ăn.

Nhập Phanh gõ cửa đi vào, bẩm báo: "Bên Nhập Lâu đã chọn bốn thị nữ đưa tới đây, cụ thể muốn lưu lại hai người nào, đang chờ người định đoạt."

Bốn thị nữ được chọn lựa từ Nhập Lâu đang đứng sau lưng Nhập Phanh, bọn họ là những cô nương khoảng chừng mười bốn mười lăm tuổi, đều mặc cùng một kiểu nhu trang. Áo ngắn màu hoa anh thảo vàng giấu bên trong váy xếp ly mày xanh nhạt, dây lụa màu hồng cam được buộc lại ngay ngực, buông xuống tận mép váy.

Lục Vô Nghiên ăn canh mật lê Phương Cẩn Chi đút, rồi mới lướt mắt qua bốn thị nữ, nói: "Đổi."

Nhập Phanh khom người, rồi dẫn bốn thị nữ lẳng lặng lui ra ngoài.

Phương Cẩn Chi trừng mắt nhìn, hiểu rõ Tam ca ca đối với bốn thị nữ này không hài lòng. Nghe nói viện Thùy Sao cần hai người hầu hạ, mà bốn người này nhất định đều do Nhập Phanh tuyển chọn kỹ lưỡng rồi mới đưa tới đây cho Lục Vô Nghiên chọn lại lần nữa

Hắn chỉ nhẹ nhàng lướt mắt một cái, sao vội vàng cự tuyệt như vậy? Phương Cẩn Chi không nhìn ra bọn họ có chỗ nào không tốt!

"Tam ca ca, bọn họ không tốt chỗ nào?" Phương Cẩn Chi kéo tay áo Lục Vô Nghiên, thắc mắc hỏi.

"Thật muốn biết?" Lục Vô Nghiên hơi do dự, có nên nói rõ lý do cho Phương Cẩn Chi biết hay không.

Phương Cẩn Chi dùng sức gật đầu một cái, đôi mắt sáng lấp lánh nhìn Lục Vô Nghiên.

Lục Vô Nghiên ho nhẹ một tiếng, nói: "Xấu xí."

Phương Cẩn Chi không khỏi vươn tay lên sờ mặt mình, bé vẫn còn nhớ Tam ca ca không chỉ nói một lần bé là "nha đầu xấu xí!"

Lục Vô Nghiên ngưng mắt nhìn chằm chằm vẻ ngây ngô trên gương mặt vẫn chưa nhìn ra nét đẹp của thiếu nữ, nói: "Cho dù Cẩn Chi của chúng ta là nha đầu xấu xí, cũng sẽ không bị ghét bỏ."

"Muội vốn không xấu xí......" Phương Cẩn Chi nhỏ giọng phản bác một câu, rồi lại dán vào người Lục Vô Nghiên, tò mò hỏi: "Tam ca ca, bọn họ không phải nha hoàn trong phủ Ôn Quốc Công sao? À ừm, sao muội nghe nói Nhập Trà và Nhập Phanh cũng là sau này mới vào phủ?"

[HOÀN] Thê Khống 妻控 / Lục Dược 绿药Where stories live. Discover now