"Tiểu bảo bối!" Tề Diệp vẻ mặt ôn nhu, vui mừng khôn xiết tiến lại gần, hôn lên cái bụng đang phồng to. Hạ Uyển Chi cảm thấy trong lòng có một dòng nước ấm chảy qua, cảm giác vui sướng không gì tả được.

"Uyển Nhi cảm thấy là trai hay gái?" Tề Diệp đột nhiên hỏi.

"Mặc kệ trai hay gái, chỉ cần là con của thần thiếp, thần thiếp đều thương nó." Hạ Uyển Chi ôn nhu xoa xoa bụng.

"Trẫm hy vọng là con gái!" Tề Diệp cười nói: "Lúc An Bình sinh ra trẫm không ở bên, trong lòng vẫn luôn áy náy, trẫm hy vọng tiểu bảo bối này là con gái, là tiểu công chúa của trẫm."

"Hoàng Thượng..." Hạ Uyển Chi an ủi nói: "Không thể trách người được, đều là do bọn thích khách. Còn nữa, chỉ cần Hoàng Thượng đối tốt với An Bình, không chê nó có tật, thần thiếp liền..."

"Nói bậy gì đó, An Bình là con gái trẫm, trẫm yêu thương nó còn không kịp, sao lại ghét bỏ?" Bởi vậy, đối An Bình Tề Diệp dùng mọi cách yêu thương, sủng ái con bé.

Hai người nói chuyện trong chốc lát, tiểu bảo bối trong bụng chắc đã mệt mỏi, yên lặng nằm trong bụng nghỉ ngơi.

Nhớ tới cái gì đó, Hạ Uyển Chi nói: "Nghe nói Hoàng Thượng đem Lưu lão thần cùng Vương đại nhân nhốt vào đại lao?"

"Ừ, bọn họ là gieo gió gặt bão! Ỷ vào có vài phần năng lực dám khoa tay múa chân với trẫm. Trẫm không chém đầu bọn họ đã là khoan dung." Chuyện ở hậu cung, Tề Diệp không thích tiền triều can thiệp. Hắn không phải hôn quân, hắn biết mình đang làm cái gì.

"Hoàng Thượng hà tất vì một lão thần mà tức giận, không đáng." Hạ Uyển Chi nói: "Hơn nữa, hậu cung xác thật quạnh quẽ không ít, nếu Hoàng Thượng tuyển thêm vài vị nữ tử phẩm hạnh đoan chính để tiến cung hầu hạ, thần thiếp cũng yên lòng. Thân mình thần thiếp không tiện, không thể hầu hạ tốt Hoàng Thượng, thần thiếp vô cùng áy náy."

"Hôm nay như thế nào lại hào phóng thế? Làm vậy trẫm có chút không quen." Tề Diệp nhìn chằm chằm Hạ Uyển Chi, biểu tình lạnh lùng: "Ngươi cũng biết trẫm không thích ngươi ở trước mặt trẫm nói lời giả dối. Rõ ràng là không muốn trẫm tuyển phi, vì sao lại nghĩ một đằng nói một nẻo?"

"Hử?" Thấy Hạ Uyển Chi không nói, Tề Diệp tiến lên, nâng cằm nàng lên để nàng nhìn mình.

Hạ Uyển Chi không né tránh ánh mắt Tề Diệp: "Thần thiếp chỉ là sợ Hoàng Thượng cảm thấy thần thiếp ghen tị, không biết lễ nghĩa, sẽ chán ghét thần thiếp."

"Ngươi suy nghĩ nhiều rồi." Tề Diệp bất đắc dĩ lắc đầu nhìn Hạ Uyển Chi, nhất thời không biết nên nói thế nào để nàng hiểu được tâm ý mình.

"Trẫm đã nói với ngươi kiếp này chỉ yêu một mình ngươi."

Một câu này làm tảng đá lớn trong lòng Hạ Uyển Chi rơi xuống đất, kích động đến không nói nên lời: "Hoàng Thượng..."

Tề Diệp cười, đem Hạ Uyển Chi ôm vào lòng, thật cẩn thận ôm lấy nàng, sợ làm tổn thương tiểu bảo bối thì thật nguy hiểm.

Chiêu giết gà dọa khỉ này của Tề Diệp thật cao tay. Chuyện Lưu lão thần bị nhốt trong đại lao nửa tháng làm các đại thần khiếp sợ. Không còn dám xin tội cho lão.

[Hoàn] Cung Phi Thượng Vị Ký [Edit]- Như Ngư Hoa LạcWhere stories live. Discover now