Chương 970: Nữ tướng khuynh thành (61)

55 14 0
                                    

Editor: Tieen

"Dập lửa." Chậm rãi phun ra hai chữ.

Cửu Thiên Tuế: 【 ?! 】

【 Ký chủ, cái này cô cũng biết? 】

"Kịch bản quen thuộc." Đây là tình tiết thường xuyên xuất hiện trong tiểu thuyết của thư ký Lâm.

Ký chủ của ta thật lợi hại.

Khi Cửu Thiên Tuế đang khiếp sợ, Lưu Phong đã đưa Tô Mộc tới trước mặt Tần Hạ Bắc.

Thư phòng.

Trong lúc Tần Hạ Bắc đang xem tấu chương chờ Tô Mộc nghe thấy tiếng bước chân ngoài cửa, hắn không thể đọc thêm được chữ nào nữa.

Sau khi biết mình bị hạ thuốc, nàng không làm gì cả, hơn nữa cung yến kết thúc liền rời đi.

Tần Hạ Bắc đang mong chờ phản ứng của cô, có chút mất mát nên lệnh Lưu Phong mời cô tới.

"Thần nữ gặp qua bệ hạ." Tô Mộc cung kính nói.

Tần Hạ Bắc dùng đôi mắt ưng nhìn cô, lúng túng lấy cớ giải thích lý do gọi cô tới: "Đêm khuya sương lạnh, vừa rồi Mục tiểu thư bị thương, không tiện đi lại, tối nay hãy nghỉ tạm trong cung."

Cửu Thiên Tuế: Bị thương? Ngón tay bị thương tí tẹo mà cũng không tiện đi lại á? Vị kia của ký chủ cũng quá mức ra vẻ đi.

"Thần nữ tạ ơn." Tô Mộc chậm rãi nói.

Cô ngước mắt lên, rơi vào trong mắt hắn.

Trong lúc hai người nhìn nhau, Lưu Phong cảm thấy mình có chút dư thừa, bước chân nhẹ nhàng rời đi.

Còn chưa tới cửa, đã nghe thấy tiếng gõ cửa, tiếng của Dư công công truyền đến: "Bệ hạ, Phục Sương công chúa cầu kiến."

"Thuộc hạ đi hồi đáp Phục Sương công chúa." Lưu Phong phản ứng rất nhanh, mở cửa ra đóng cửa lại.

Tốc độ nhanh đến mức Phục Sương công chúa đứng đợi ở ngoài cửa cũng không nhìn thấy bên trong.

"Thân thể công chúa còn suy yếu, trước tiên cần phải nghỉ ngơi thật tốt, ngày mai xin yết kiến ​​hoàng thượng cũng không muộn."

Khuôn mặt mỹ diễm của Phục Sương công chúa trắng bệch, nổi bật trong bộ hồng y chọc người thương tiếc.

"Thân thể Phục Sương đã tốt hơn, nhân đây đến tạ hoàng thượng ân điện." Phục Sương công chúa suy yếu nói.

Ngày thường Phục Sương công chúa khí phách hăng hái, hiện giờ lại dùng giọng điệu này, thực sự khiến người ta cảm thấy đau lòng.

Nhưng Lưu Phong biết, nếu hắn ta đau lòng Phục Sương công chúa, ngày mai người đau chính là mình!

"Hoàng thượng đang xử lý chuyện quan trọng, lúc này thật sự không tiện gặp mặt, Phục Sương công chúa hãy trở về, đợi lát sau thuộc hạ thay ngài truyền lời."

Phục Sương công chúa ở đáy lòng tính toán dược hiệu đã sắp phát huy tác dụng, cho dù lúc này nàng ta không thể tiến vào, đợi dược hiệu phát tác, ngoài cửa xuất hiện một mỹ nữ tuyệt sắc, Tần Hạ Bắc tất nhiên không thể kiềm chế bản thân.

Cho nên, nàng ta kéo dài thời gian giao thiệp với thị vệ này, tạm thời không rời đi.

Mỹ nhân ngoài cửa nào có làm Tần Hạ Bắc không thể kiềm chế được.

Tần Hạ Bắc cảm thấy một luồng hơi nóng từ đáy lòng dâng lên, sắc mặt thay đổi, dời tầm mắt đi, dừng ở tấu chương trên bàn.

Hơi nóng đang dồn về phần bụng dưới của hắn, mắt ưng hơi nheo lại.

Thuốc này, hóa ra là...

Thời điểm Phục Sương công chúa vừa xuất hiện, Tô Mộc đã biết dược hiệu sắp phát huy tác dụng, nhìn thấy thân thể hắn cứng đờ, trong đôi mắt thanh lãnh hiện lên ý cười.

"Phục Sương công chúa cầu kiến bệ hạ, thần nữ không tiện ở lại đây, xin lui xuống nghỉ ngơi."

Giọng điệu không lạnh không nóng, nhưng khi rơi vào tai Tần Hạ Bắc, lại thực sự nóng bỏng, trái tim như bị kiến ​​gặm nhấm, trong lòng ngứa ngáy khó chịu.

Tần Hạ Bắc khàn giọng trả lời: "Lui xuống đi."

Hắn không ngờ lại là loại thuốc này, nàng ở lại đây, thật sự không thích hợp.

Đợi nàng rời đi, hắn sẽ dùng nội lực áp chế.

"Thần nữ cáo lui." Tô Mộc làm bộ phải rời đi, nhưng sau đó lại nhớ tới điều gì, hỏi: "Không biết bệ hạ an trí thần nữ nằm ngủ ở đâu?"

Nằm ngủ ở đâu?!

Nằm... Ngủ (Tẩm).

Hai chữ này phóng đại vô hạn trong đầu Tần Hạ Bắc, thần kinh căng chặt trong đầu hắn mơ hồ có xu hướng xông phá.

[Edit] [Quyển 4] Mau xuyên công lược: Định chế Boss vai ác độc nhất vô nhịWhere stories live. Discover now